Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 206 - Tự chui đầu vào lưới (2)



Chương 206 - Tự chui đầu vào lưới (2)




Sắc mặt trắng bệch, Lý Húc Ngang điên cuồng giãy dụa hò hét, nhưng tất cả dường như căn bản đều chẳng ăn thua gì.
...
Dưới ánh nến, trong thùng tắm nhiệt khí sôi trào, dược lực của những linh dược đó dưới sự thôi động của linh lực được phát huy ra triệt để, thuận theo lỗ chân lông điên cuồng thẩm thấu vào trong cơ thể Bạch Nhạc.
Liếc nhìn tên gia phó ngã xuống trước cửa, cuộn mình trên mặt đất không ngừng giãy dụa, Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, ngay cả hứng thú nhìn thêm một cái cũng không có, lập tức thôi động Thông Thiên Ma Công, bắt đầu thối luyện đối với Thông Thiên Ma Thể.
Bắt thám tử trốn trong Bạch phủ, bản thân chính là chuyện thuận tay mà làm, có thể bắt được là tốt nhất, không bắt được cũng không có ảnh hưởng gì.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, quan trọng nhất, vẫn là tu luyện Thông Thiên Ma Thể, vào loại thời điểm này, cũng không có hứng thú quan tâm tới tên ngu xuẩn đã rơi vào trong trong ảo cảnh kia.
Theo thời gian trôi qua, nước trong Thùng tắm đã triệt để sôi trào.
Nói một cách không hề khoa trương, nếu đổi lại là một người bình thường ngâm mình trong thùng tắm, cái khác không nói, nhiệt độ có thể tiếp cận với nước sôi này đã đủ để khiến đối phương bỏng chết rồi.
Nhưng mà, ở dưới hoàn cảnh như vậy, khí tức trên người Bạch Nhạc lại càng lúc càng ổn định, lỗ chân lông theo đó mở ra, hấp thu dược lực, đồng thời cũng tiết ra tạp chất trong cơ thể, nhìn từ bên ngoài, dường như da cả người đều lộ ra một tia cảm giác óng ánh long lanh.
Ầm!
Lập tức, thùng tắm đột nhiên nổ tung, ma khí cuồn cuộn đột nhiên nuốt nhả, mở mắt ra, trên người Bạch Nhạc lộ ra một cỗ lực lượng có tính bùng nổ, mặt đất bên dưới thậm chí bị giẫm cho nứt toác.
Tẩy cân!
Linh dược Ngô Tuyết Tùng đưa cho Bạch Nhạc rất đủ tuổi, quan trọng nhất là một gốc Ngưng Huyết Thảo đó lại đạt tới ngàn năm hiếm thấy, thế là, hiệu quả cũng tốt hơn so với dự tính của Bạch Nhạc, một phát giúp hắn đẩy Thông Thiên Ma Thể vào cảnh giới tẩy cân.
Tuy phòng đã biến thành một mảng hỗn độn, nhưng trên người Bạch Nhạc vẫn sạch sẽ, thậm chí không cần dùng khăn để lau, thân thể hơi nhấp nhoáng, tất cả bọt nước trên người đều bị đánh bay.
Cái này không sử dụng một chút linh lực nào, hoàn toàn là dựa vào lực lượng của bản thân thân thể, lại có thể đạt tới trình độ tinh diệu này.
Sức nắm giữ đối với lực lượng thân thể, quả thực là không thể tưởng tượng.
Thay một thân quần áo mới, thu liễm ma khí, ma khí Bạch Nhạc lững thững đi ra khỏi phòng.
Thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông đã lâm vào ảo cảnh ở ngoài cửa sớm đã bị tra tấn tới sức cùng lực kiệt, triệt để hôn mê.
Cười lạnh một tiếng, mũi chân điểm một cái, một cước trực tiếp giẫm lên trên bàn tay của đối phương.
Đối với người của Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc không có chút nhân từ nương tay, một cước này đã trực tiếp đạp vỡ xương cốt trên bàn tay đối phương.
- A!
Dưới đau đớn, Lý Húc Ngang đã hôn mê đột nhiên tỉnh lại, không đợi hắn triệt để có phản ứng, chân Bạch Nhạc đã giẫm lên ngực hắn,
- Ta chỉ hỏi một lần, ngươi cũng chỉ có một cơ hội để trả lời, nghĩ kỹ rồi hẵng trả lời, nếu không... Ta sẽ đánh gãy từng khúc xương toàn thân ngươi.
Trong mắt lộ ra một tia hàn ý, Bạch Nhạc lạnh lùng nói,
- Ngươi có quan hệ gì với Huyết Ảnh Ma Tông?
- Nhạc thiếu gia, ngươi đang nói gì thế, ta nghe không hiểu! Ta chính là muốn quay lại xem, có việc gì cần hỗ trợ hay không, thật sự khôngcó ác ý.
Bị Bạch Nhạc giẫm lên ngực cho không thể động đậy, Lý Húc Ngang đau tới cả người toát mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, lại vẫn cắn chặt khớp hàm không chịu thừa nhận.
Huyết Ảnh Ma Tông đáng sợ thế nào, hắn hiểu rõ hơn bất kỳ ai, nghĩ đến hậu quả của phản bội, cho dù là đau tới mấy, hắn cũng chỉ có thể cố gắng mà chịu.
- Tốt lắm!
Mắt hơi nheo lại, Bạch Nhạc chậm rãi buông lỏng chân đang giẫm lên trên người đối phương gằn từng câu từng chữ,
- Có lẽ, ngươi vẫn chưa rõ tình trạng! Huyết cừu của cha mẹ, không đội trời chung, dám làm đồng lõa với Huyết Ảnh Ma Tông... Nếu ngươi sớm nhận thua, ta thật sự sẽ có chút tiếc nuối.
Trong nội tâm mỗi người đều có một con ma, sau khi ngươi phóng thích nó ra, nó sẽ trong một thời gian rất ngắn, trưởng thành đến trình độ khiến bản thân ngươi cũng phải sợ hãi.
Bạch Nhạc chưa bao giờ là một người hiếu sát hiếu sát, nhưng có đôi lúc, nếu ngươi không tàn nhẫn hiếu sát, sẽ không thể có được chân tướng và kết quả mà ngươi muốn.
Rất nhiều chuyện, bản thân không thể dùng ý chí của con người để chuyển dời.
Ví dụ như, lúc trước khi còn chỉ là một tiểu tạp dịch, kỳ thật Bạch Nhạc chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ giết người, nhưng từ khi vì Vân Mộng Chân mà giết chết tên béo chết tiệt đó, loại thiện lương thuần túy trong đáy lòng hắn đã bị phá vỡ.
Bạch Nhạc không muốn tu ma, bởi vì từ nhỏ trong nhận thức của hắn, ma chính là tà ác, tu ma chính là bước lên một con đường không có lối về.
Cho nên cho dù có được truyền thừa của Thông Thiên Ma Quân, Bạch Nhạc cũng một mực giấu kỹ trong lòng, thà chịu khổ đi tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng trong hậu sơn của Linh Tê Kiếm Tông, khi đối mặt với Âm Dương Quỷ Đồng, vì cầu sinh, hắn chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp, bắt đầu tu luyện Thông Thiên Ma Công.



Bạn cần đăng nhập để bình luận