Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 343 - Họ Mạc không có ai là người tốt (2)



Chương 343 - Họ Mạc không có ai là người tốt (2)




So với uy hiếp từ Huyết Ảnh Ma Tông, tranh chấp của bọn Bạch Nhạc chỉ có thể nói là đánh nhau vì sĩ diện, đối với người khác không có ảnh hưởng gì đáng kể! Nhưng chuyện Huyết Ảnh Ma Tông nhúng tay vào thì lại khác, nhất là đối với những người ngoài tông, bọn hắn không có nửa điểm thủ đoạn bảo mạng, nếu nhất thời sơ sẩy, rất có khả năng sẽ chết trong Thất Tinh Tháp.
Không chút nghi ngờ, bởi vì Huyết Ảnh Ma Tông nhúng tay, độ khó trong lần xông Thất Tinh Tháp này vượt xa những lần trước.
...
Thời gian ba ngày, nói dài không dài, nói ngắn lại cũng không ngắn.
Dưới sự dẫn dụ có chủ đích của Bạch Nhạc, rất nhanh Văn Trạch và đám người Dương Bằng, Hà Tương Tư liền thân quen, còn cả Hàn Sơn Tiếu Vượng, Đàm Y Viên cũng bởi vì quan hệ với Bạch Nhạc mà gom đi qua.
Đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông tuy ngạo khí, nhưng trên thực tế, thái độ đó đều đến từ thói quen của Đạo Lăng Thiên Tông.
Một khi thân thuộc rồi, vậy liền rất dễ ở chung.
Đương nhiên, đối với Bạch Nhạc mà nói, điều hắn quan tâm nhất tuyệt đối không phải cái này, mà là tin tức về Vân Mộng Chân.
Qua ba lượt rượu, Bạch Nhạc tìm cơ hội mở miệng hỏi dò:
- Văn sư huynh, sao lần này Thánh Nữ không tới? Ta nghe nói, trước đây Huyết Ảnh Ma Tông là do mạch của Thánh Nữ trấn áp.
Nhắc tới Vân Mộng Chân, Văn Trạch liếc nhìn Bạch Nhạc, trong lòng tự nhiên đoán được, Bạch Nhạc vẫn chưa từ bỏ hi vọng, nhưng kể ra đấy cũng là nhân chi thường tình, chỉ là còn có người khác tại trường, tự nhiên không thể nói thêm.
Lắc đầu, Văn Trạch giải thích nói:
- Thánh Nữ vừa phản hồi tông môn liền trực tiếp bế quan! Huống hồ, Huyết Ảnh Ma Quân ở đây, nếu không có cao thủ cấp bậc như Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên thì không cách nào áp chế đối phương.
Văn Trạch nói rất nhẹ nhàng, nhưng Bạch Nhạc có thể tưởng tượng ra được, làm mất Côn Ngô Kiếm, tình cảnh Vân Mộng Chân rất không tốt! Cái gọi là bế quan, sợ rằng cũng là bất đắc dĩ.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc không khỏi có chút đau lòng.
Giờ Côn Ngô Kiếm đã nhận chủ, Bạch Nhạc tự nhiên càng hiểu rõ uy lực của Côn Ngô Kiếm, chỉ hận không thể lập tức chạy tới Đạo Lăng Thiên Tông trả lại Côn Ngô Kiếm cho Vân Mộng Chân.
Đáng tiếc, trong lòng Bạch Nhạc càng hiểu, nếu như hắn thật dám làm thế, vô luận Vân Mộng Chân nghĩ thế nào, hắn đều khó thoát tai kiếp.
Tâm tình phức tạp càng khiến Bạch Nhạc cảm thấy đè nén, khó mà thốt được nên lời.
Vỗ vỗ vai Bạch Nhạc, Văn Trạch nhẹ giọng nói:
- Yên tâm đi, đối phó đám phế vật Huyết Ảnh Ma Tông kia cần gì Thánh Nữ phải động tay, lần này trong Thất Tinh Tháp, chúng ta trước cho bọn hắn một bài học, tới bao nhiêu, chúng ta giết bấy nhiêu.
- Không đơn giản vậy đâu!
Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Ta đã giao thủ qua với người Huyết Ảnh Ma Tông, không nói cái khác, chỉ riêng mấy ngày trước, cái tên Mạc Vô Tình từng giao thủ với Hà sư tỷ liền đã tuyệt đối không đơn giản! Dù là ngươi, sợ rằng chưa hẳn nhất định có thể thắng.
Quệt môi, đối với cái này Văn Trạch từ chối cho ý kiến, rất hiển nhiên, lời này của Bạch Nhạc hắn không thích nghe.
Trên thực tế, Bạch Nhạc cũng hiểu, trước khi thục sự giao thủ, sợ rằng đối phương khó mà hiểu được sự đáng sợ của đám người Huyết Ảnh Ma Tông.
Đạo Lăng Thiên Tông tuy cường đại, nhưng những thiên tài ma đạo kia tuyệt đối cũng không kém.
Cứ phải để cho bọn Văn Trạch ăn chút thiệt thòi, khi đó mới thực sự ý thức được tình thế nghiêm trọng.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc liền không nói gì thêm mà quay sang Hà Tương Tư hỏi:
- Tư tỷ, lần này ngươi còn muốn đánh cuộc với Mạc Vân Tô không?
Lúc trước khi lần đầu tiên Bạch Nhạc phát sinh xung đột với Mạc Vân Tô liền nghe Mạc Vân Tô nói qua, Hà Tương Tư muốn đánh cuộc với Mạc Vân Tô, hai người đều không mang lệnh bài thân phận đệ tử Thất Tinh Tông, trực diện với uy hiếp trong Thất Tinh Tháp.
Giờ lại thêm người Huyết Ảnh Ma Tông, nếu làm như vậy, khả năng liền sẽ nguy hiểm.
Thoáng chút do dự, cuối cùng Hà Tương Tư vẫn lắc đầu, kiên trì nói:
- Chuyện giữa ta và hắn, sau cùng đều phải kết thúc! Huống hồ, trước đây đã nói tốt rồi, giờ há lý nào lại đổi ý.
Không đợi Bạch Nhạc lên tiếng, Hà Tương Tư đã nói tiếp:
- Ngươi yên tâm, nếu thật gặp chuyện không thể ứng phó, ta sẽ không gượng chống.
- Lại là cái tên Mạc Vân Tô kia?
Hừ nhẹ một tiếng, Văn Trạch nói:
- Vừa rồi ngươi mới nhắc đến người Huyết Ảnh Ma Tông, hắn tên gì?
- Mạc Vô Tình.
Bạch Nhạc đành chịu đáp.
- Cái gì Mạc Vân Tô, Mạc Vô Tình, hai đứa này đều họ Mạc, không ai là người tốt cả. Theo ta thấy, giết sạch cả hai luôn là xong.
Bất mãn liếc Bạch Nhạc một cái, Vân Trạch khinh thường nói:
- Nếu ngươi không tiện động thủ, ta giúp ngươi thịt hắn là được.
- ...
- Đa tạ ý tốt của Văn sư huynh, nhưng đây là chuyện riêng giữa ta với hắn, tốt nhất vẫn nên để ta tự tay kết liễu.
Lắc đầu, Hà Tương Tư lần nữa cự tuyệt.
Lời nói đến thế, Văn Trạch tự nhiên không tiện lắm mồm thêm nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận