Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 602 - Nỗi buồn của Linh Tê Kiếm Tông



Chương 602 - Nỗi buồn của Linh Tê Kiếm Tông




Chu Đông Dương cười gượng, thở dài nói:
- Nếu như Bạch phủ chủ đã muốn biết thì ta nói, Mộng Dương là đệ đệ ta. Không giấu gì Bạch phủ chủ, hai mươi năm trước, ta từng là đệ tử của Hàn Sơn. Do rời khỏi Hàn Sơn mà bọn ta đã không gặp nhau nhiều năm rồi.
Nghe đến đây, Bạch Nhạc đột nhiên hiểu ra.
Chả trách Chu Đông Dương rất quen thuộc địa thế ở Thanh Châu, ngoài ra còn đi tìm hiểu khắp nơi, mới có thể nhớ lại quan hệ của mình với Linh Tê Kiếm Tông. Chỉ có thể là như vậy thôi.
Chu Đông Dương bởi vì quan tâm đến Chu Mộng Dương, quan tâm Hàn Sơn nên mới hiểu rõ về tình hình ở Thanh Châu đến vậy. Chỉ là Chu Mộng Dương và ông ta liên lạc với nhau, những tin tức của ông ta đều là do thông qua các các ngõ hẻm mà có, đương nhiên sẽ không thể biết một cách chính xác được.
Nhưng vì quan hệ giữa Chu Đông Dương và Chu Mộng Dương, ít nhiều cũng khiến Bạch Nhạc có cảm giác thân thiết hơn.
- Hóa ra là vậy. Chu trưởng lão có ơn với ta, nếu đã như vậy, ta cũng không vòng vo nữa. Ta muốn biết, chuyện Đông Hải Tiên Đảo là thế nào, cũng tức là hỏi... rốt cuộc là ai đang muốn nhắm vào bản tông?
Bạch Nhạc đi thẳng vào vấn đề, hắn hỏi rất ngắn gọn, cách hỏi như vậy cũng khiến Chu Đông Dương hơi giật mình, sau đó cười khổ:
- Bạch phủ chủ đúng là thẳng thắn!
Bạch Nhạc hơi nhướn mày, khẽ hỏi:
- Sao, không tiện nói à?
- Vậy cũng không phải!
Chu Đông Dương xua tay, chậm rãi nói:
- Duyễn Châu khác với Thanh Châu, tình hình ở đây rất phức tạp, nói ra cũng không sợ ngươi cười chê, ta làm phủ chủ ở đây nhưng hữu danh vô thực, thực tế chẳng hề có sức ảnh hưởng nào.
Bạch Nhạc yên lặng lắng nghe, hắn vẫn rất thản nhiên chờ Chu Đông Dương tiếp tục giải thích.
- Đông Hải Tiên Đảo tuy cũng được coi là tông môn thuộc thành Duyễn Châu, nhưng trên thực tế bởi vì bị cô lập ở hải ngoại nên rất nhiều môn phái muốn đuổi người của Đông Hải Tiên Đảo về hải ngoại. Nhiều năm như thế, Bắc Đẩu Tinh Cung và Đông Hải Tiên Đảo chưa từng thôi đối chọi lẫn nhau.
Vừa sắp xếp lại suy nghĩ, Chu Đông Dương vừa chậm rãi giải thích:
- Chính trong hai năm này, Đông Hải tiên đảo đã xuất hiện một thiên tài hiếm có, tên là Mâu Kình Thần!
- Hai năm trước, Mâu Kình Thần lấy cảnh giới Linh Phủ đỉnh phong đã chém Tinh Cung trên Đông Hải. Sau trận chiến đó, hắn đã trực tiếp đột phá, trở thành đạo kiếp trước mặt của hàng vạn người, lại đặt nền móng cho Tinh Cung. Kể từ đó, Đông Hải Tiên Đảo bắt đầu chính thức bành trướng, không ngừng xâm lấn vào đất liền, số lần xung đột với Bắc Đẩu Tinh Cung cũng ngày một tăng.
Tuy Chu Đông Dương chỉ miêu tả sơ qua, nhưng Bạch Nhạc vẫn có thể hình dung tên Mâu Kình Thần đó mạnh đến cỡ nào.
Trong hai năm qua, lớp lớp thiên tài xuất hiện đâu chỉ có ở mỗi vùng Thanh Châu.
- Hai môn phái lớn này đấu đá lẫn nhau, chắc ngươi cũng biết, các môn phái khác ở Thanh Châu cũng buộc phải lựa chọn đứng về một trong hai phái!
Chu Đông Dương âm trầm nhìn Bạch Nhạc, tiếp tục nói:
- Theo lý mà nói, Linh Tê Kiếm Tông các ngươi cũng là tông môn thuộc đất liền, nên đứng về phía Bắc Đẩu Tinh Cung mới phải. Thế nhưng ngày xưa khi Linh Tê lão tổ còn sống đã từng kết oán với Bắc Đẩu Tinh Cung. Cũng chính vì chuyện ấy mà mấy năm nay Linh Tê Kiếm Tông mới càng lúc càng gặp nhiều khó khăn.
Nghe vậy, chân mày Bạch Nhạc càng nhíu chặt.
Những lời này nghe thì có lý, nhưng có vẻ lại chẳng phù hợp với tình hình thực tế.
Theo lý mà nói, nếu Linh Tê Kiếm Tông đã có thù hằn với Bắc Đẩu Tinh Cung, như vậy, về phe Đông Hải Tiên Đảo mới là lựa chọn tốt nhất. Hà Diêu tông chủ không phải kẻ ngốc, đương nhiên hiểu rõ nên lựa chọn thế nào.
Nhưng tại sao kẻ cấu kết với ma đạo tấn công Linh Tê Kiếm Tông lại là Bích Vân Đào, đệ tử của Đông Hải Tiên Đảo chứ? Chuyện này hoàn toàn không thể nào lý giải nổi.
Như thể đã nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Nhạc, Chu Đông Dương thở dài, tiếp tục giải thích:
- Nếu chỉ có như thế, tình thế của Linh Tê Kiếm Tông các ngươi tuy khó khăn nhưng cũng sẽ không đến mức này. Thế nhưng, Từ Phong trưởng lão của Linh Tê Kiếm Tông các ngươi, khi còn trẻ tính cách hung tàn, tung hoành khắp nơi, khi đó ông ta đã từng giết chết một đệ tử của Đông Hải Tiên Đảo.
- Ban đầu, lý lẽ bị Từ Phong trưởng lão chiếm phần lớn, Đông Hải tiên đảo cũng không thể gây khó dễ cho ông ta. Nhưng mà trùng hợp thay, đệ tử Đông Hải Tiên Đảo bị ông ta giết đó chính là cha của Mâu Kình Thần.
Nói đến đây, ánh mắt của Chu Đông Dương cũng không khỏi lộ ra vẻ thương hại.
- ...
Dù rằng Bạch Nhạc đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe thấy vậy cũng không khỏi đau đầu. Ai mà ngờ được một môn phái nhỏ như Linh Tê Kiếm Tông lại cùng lúc đắc tội với cả hai địa cấp tông môn lớn có tiếng ở Duyễn Châu kia chứ, với tình hình này, ngày tháng về sau được yên ổn mới là lạ!!!
Hiện giờ sát hạch tông môn sắp đến, các môn phái khác đều đang lựa chọn hoặc là Bắc Cung Tinh Cung, hoặc là Đông Hải Tiên Đảo làm chiến đội để tìm chỗ bảo vệ bản thân. Nhưng chỉ có Linh Tê Kiếm Tông là không được cả hai bên hoan nghênh, nói câu khó nghe, nếu không phải vì e ngại danh tiếng của Linh Tê Kiếm Tông, bọn họ sớm đã diệt quách Linh Tê Kiếm Tông rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận