Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 995 - Con Đường Tu Hành Thuộc Về Mình



Chương 995 - Con Đường Tu Hành Thuộc Về Mình




Lão nhân thoả mãn gật đầu, chậm rãi nói:
- Chẳng mấy chốc đại hội Đạo Môn sẽ bắt đầu, có lẽ tình thế lần này, sẽ phức tạp hơn nhiều so với trong tưởng tượng!
Trong mắt lão nhân lộ ra mấy phần ngưng trọng, tiếp tục nói:
- Có thể ngươi cũng đã nghe rất nhiều người nói... Đây là một thời đại chung kết, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, Đạo Lăng Thiên Tông càng đáng sợ hơn nhiều so với trong tưởng tượng!
Một thời đại chung kết!
Đây không phải là lần đầu tiên Bạch Nhạc nghe được câu nói này, nhưng Diệp Huyền đại sư tự mình nói ra, lại mang đến cho Bạch Nhạc, một loại cảm thụ hoàn toàn khác biệt.
Đạo Lăng Thiên Tông!
Đối với toàn bộ tu hành giới mà nói, dường như cái này chính là một tòa đại sơn không thể vượt qua, hiện tại thế gian có không biết bao nhiêu người, muốn đánh vỡ thần thoại Đạo Lăng Thiên Tông, huỷ diệt Đạo Lăng Thiên Tông, bắt đầu một cái thời đại mới!
Nhưng muốn kết thúc một cái thời đại, nào có dễ dàng như vậy.
Huống chi, cảm xúc của Bạch Nhạc đối với Đạo Lăng Thiên Tông, liền vô cùng phức tạp.
Những thứ này đều khó có thể nói nên lời.
Dường như lão nhân có chút mệt mỏi rã rời, nên lại nằm xuống, nhẹ giọng nói:
- Được rồi, ta đã nói quá nhiều! Đến tột cùng tương lai như thế nào, sẽ do ngươi tự chọn... Đường cũng là ngươi tự đi.
- Mặc dù ta không thích, dùng thời đại chung kết để hình dung, nhưng... Cuối cùng cái thời đại này cũng thuộc về các ngươi! Loại gỗ mục sắp tàn như ta, cũng chỉ mong có thể sống thêm vài ngày, tận mắt thấy một cái tương lai càng thú vị hơn.
Yên lặng trong chốc lát, nhưng Bạch Nhạc vẫn không có cách nào tiếp nhận lời nói này.
- Ra ngoài đi, nghỉ ngơi ở chỗ này mấy ngày, cũng suy nghĩ thật kỹ, ngươi muốn một kiện binh khí gì!
Lão nhân xua tay, tiếp tục nói:
- Có ý kiến gì, cứ việc nói với Thiết Tượng! Nhớ kỹ, không nên luôn che giấu tung tích, có lẽ trong tương lai, một kiện binh khí chân chính thích hợp ngươi, sẽ càng mạnh hơn so với Côn Ngô Kiếm! Hơn nữa, ngươi cũng không có khả năng vĩnh viễn che giấu tung tích... Thời gian của lão phu không còn nhiều, có lẽ cơ hội ra tay cũng hữu hạn... Đừng lãng phí cơ hội này.
- Công tử!
Bạch Nhạc vừa đi ra khỏi phòng, Tô Nhan đã lập tức chào đón, thân thiết mở miệng nói.
Mặc dù không biết Bạch Nhạc đã nói cái gì với Diệp Huyền, nhưng Tô Nhan cũng cảm giác được, dường như sự tình phức tạp hơn nhiều so với trong tưởng tượng.
- Tiền bối, ta muốn đi xung quanh một chút!
Bạch Nhạc hơi khom người với Thiết Tượng và thư sinh ở cạnh cửa, nhẹ giọng nói.
- Xin tự nhiên!
Thư sinh bật cười lớn, tùy ý mở miệng nói:
- Đúng rồi, bên kia là gian phòng ta chuẩn bị cho các ngươi, có chuyện gì, cứ tìm ta, hoặc Thiết Tượng là được.
- Đa tạ!
Bạch Nhạc nói một tiếng cảm ơn, sau đó chậm rãi đi ra ngoài.
- Công tử, Diệp Huyền đại sư nói gì với ngươi?
Tô Nhan nhận ra dị trạng của Bạch Nhạc, không nhịn được mở miệng hỏi.
- Không có gì, đại sư chỉ bảo ta ngẫm lại, đến tột cùng cái gì mới là con đường tu hành thích hợp với ta.
Vừa rồi Diệp Huyền nói chuyện không nhiều, nhưng đã tạo thành trùng kích không nhỏ đối với Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc thực sự cần một chút thời gian tới tiêu hóa những tin tức này, cũng cần nghĩ, tương lai mình sẽ là dạng gì.
Thậm chí, ngay cả việc bảo hắn nghĩ kỹ cần một kiện binh khí như thế nào, Bạch Nhạc cũng có thể cảm giác được, Diệp Huyền có thâm ý khác.
Thực ra trước khi tới, Bạch Nhạc chỉ muốn mời Diệp Huyền đại sư chế tạo một bộ kiếm, phối hợp thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận.
Nhưng hôm nay chân chính đến, lại phát hiện sự tình không phải như trong dự tính.
Một bộ bảo kiếm dùng để thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận, căn bản không cần mời Diệp Huyền đại sư tự mình chế tạo.
Đạo ma song tu, nghe lợi hại, nhưng trên thực tế, cũng có nghĩa là con đường này căn bản không có người đi qua.
Từ lúc Bạch Nhạc tu hành đến giờ, tuy đều lợi hại hơn so với các thiên kiêu bình thường, nhưng trên thực tế, vẫn chỉ lợi dụng một loại lực lượng bên trong, vẫn chưa chân chính kết hợp tất cả lại, tìm được một con đường tu hành thực sự thuộc về hắn.
Sở dĩ Diệp Huyền đại sư bảo hắn ở chỗ này vài ngày, chính là muốn hắn mượn cơ hội này, chân chính nghĩ rõ, cái gì mới là con đường thích hợp hắn nhất.
Chỉ có nghĩ rõ ràng điểm này, hắn mới có thể đi xa hơn.
Còn việc Diệp Huyền đại sư quen biết Thông Thiên Ma Quân, căn bản không cần phải nói cho Tô Nhan, hơn nữa, Bạch Nhạc cũng hiểu, sợ rằng Diệp Huyền đại sư cũng không nguyện ý cho hắn tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Nhắc tới sự tình tu hành, Tô Nhan liền không chen loạn vào nữa.
Lấy cảnh giới hiện tại, nàng không thể giúp Bạch Nhạc chút nào trên phương diện này, chỉ có thể yên lặng đi theo phía sau Bạch Nhạc.
Ngược lại là Tiểu Bạch Giao vẫn có vẻ không tim không phổi như trước, chạy nhảy trên dưới chơi quên cả trời đất.
...
- Điện hạ, Bạch Nhạc đã đến Huyền Diệp Cốc.
Bạch Nhạc chạy tới Huyền Diệp Cốc, Kim Tam Bàn cũng lặng yên trở lại Duyện Châu.
Lần này hắn đến Thanh Châu, nhiệm vụ Ngô Văn Uyên giao cho hắn cơ bản đã hoàn thành, sau đó phải làm sao, tự nhiên cũng cần xin chỉ thị của Ngô Văn Uyên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận