Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1141 - Đạo Lăng Thánh Nữ



Chương 1141 - Đạo Lăng Thánh Nữ




Nhưng mà câu nói đó lại giống như một cái búa tạ, hung hăng nện vào lòng mỗi người.
Đây mới thực sự là Tru Tâm Đạo!
Cho dù biểu hiện ra như thế nào, nếu thật sự để tay lên ngực suy nghĩ, bọn họ thật sự muốn để Đạo Lăng Thánh Nữ một mình bao trùm lên tất cả mọi người sao?
Người ngoại tông tạm thời không nói, cho dù bản thân Tư Đồ Lăng Phong, gã nguyện ý sao?
- Tâm có thể giết!
Bên trên Đạo Lăng Sơn, nghe những lời này của Quân Bất Ly, trong đám người Đạo Lăng Thiên Tông nhất thời tràn ngập tiếng chửi rửa, thậm chí cả người của Thái Cực Đạo cùng Tiên Du Kiếm Cung cũng phải mắng chửi theo.
Nghe những người đó chửi bậy, trên trán của Mặc Kình vẫn đầy vẻ đùa cợt.
Đừng thấy những người đó đang mắng hung hăng nhưng trên thực tế trong lòng mỗi người là suy nghĩ gì, khó ai nói rõ được.
Cho tới bây giờ, chính đạo không phải bền chắc như thép, bằng không cho dù là bây giờ Ma Đạo cũng không có cách nào chống lại được mọi người của chính đạo! Thậm chí trước đây dưới sự điên cuồng chèn ép của Đạo Lăng Thiên Tông, Ma Đạo phải bị tiêu diệt rồi mới đúng.
Những tên ngụy quân tử này, hà hà!
So với những người đó, Mặc Kình hiển nhiên là thưởng thức Quân Bất Ly hơn, phải biết, mặc dù lần này gã thao túng chuyện ra vào cấm địa thượng cổ, nhưng thật sự cụ thể làm như thế nào thì chưa từng hỏi. Nhưng ở tình thế bất lợi, quả đoán nghĩ ra được cách đó, Quân Bất Ly hiển nhiên là thiên tài thật sự, hoàn toàn không phải người chỉ có thực lực mà không có đầu óc.
Chỉ là bây giờ lấy phương thức như vậy để nổi danh, sau khi rời khỏi cấm địa thượng cổ chỉ sợ sẽ bị mọi người chính đạo nhớ đến, đối với gã cũng là một khảo nghiệm lớn.
Đương nhiên, đối với những chuyện đó, Mặc Kình không thèm để ý.
Khổ tâm tạo nên cục diện bây giờ, thứ gã muốn là đại thế, không phải sự được mất của một hai người.
So với việc Quân Bất Ly có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, bây giờ bên trong cấm địa, hình thái của những thiên tài chính đạo này mới là yếu tố mấu chốt nhất.
Gã vốn muốn làm cho tất cả mọi người đều thấy rõ, những người tự xưng là chính đạo này trong lòng rốt cuộc dơ bẩn thế nào, so với mọi người của Ma Đạo thì mạnh tới đâu!
Chỉ có điều... Diệp Lăng Vân bằng lòng phối hợp như vậy làm cho gã có phần kinh ngạc!
Phải biết rằng, dựa theo suy đoán trước đó của gã, tới mức này, Diệp Lăng Vân cần phải tán đi hình chiếu cấm địa tượng cổ, bảo toàn bộ mặt của chính đạo mới đúng. Nhưng cố tình, Diệp Lăng Vân vẫn không có phản ứng gì, dường như căn bản không đoán được tâm tư khác, cũng không đoán được tình thế phát triển!
Tranh đấu với Diệp Lăng Vân một đời, Mặc Kình đương nhiên sẽ không cho rằng Diệp Lăng Vân không có chút sức phán đoán cùng quyết đoán đó.
Nhưng cố tình Diệp Lăng Vân vẫn làm như thế... đây là vì đang nắm lá bài gì trong tay sao?
- Nhất định phải đánh thức thánh nữ!
Tư Đồ Lăng Phong còn chưa mở miệng, nhìn bóng lưng đã rời đi của Quân Bất Ly, Tiêu Dật Phong nói.
Lời của Quân Bất Ly đã đánh trúng điểm yếu, chỉ là bây giờ cục diện bế tắc này hiển nhiên không thích hợp để Tư Đồ Lăng Phong phá tan cục diện, bất đắc dĩ, Tiêu Dật Phong chỉ có thể đứng ra cho Tư Đồ Lăng Phong một bậc thang.
Quả thật, cho dù không kinh động tới Vân Mộng Chân, bọn họ chỉ cần đi vòng vèo trở về cũng có thể có hiệu quả ngăn cản Quân Bất Ly, nhưng cũng đúng như Quân Bất Ly nói, bây giờ bọn họ có ai muốn nguyện ý nhìn một mình Vân Mộng Chân bao trùm lên đầu của tất cả mọi người?
- Không sai, những người trong ma đạo này cực kỳ gian xảo, nếu như một lòng làm điều xấu, không biết sẽ có bao nhiêu sư đệ phải bỏ mạng! Chỉ có mời thánh nữ đứng ra chủ trì đại cuộc, chúng ta mới có thể ngăn cản được bọn chúng!
Mí mắt hơi nảy lên, Thư Khánh Dương cũng nói theo.
Bản thân gã là người của Đại Càn Vương Triều, đối với Đạo Lăng Thiên Tông đương nhiên không chút cảm tình gì, tình huống như này đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Có phải có đạo lý hay không thật ra cũng không quan trọng.
Quan trọng là thái độ.
Gã nhất định phải tác động, vì gã cũng không muốn để cho Vân Mộng Chân nhận được cơ duyên này.
- Có lý!
Lâm Tuyết Dật cũng theo lời.
Từ đó hai đại thiên tông khác cùng Đại Càn Vương Triều ăn ý với nhau, tình huống này Tư Đồ Lăng Phong đương nhiên sẽ không có chút do dự nào, lúc này khom người cúi đầu về phía Vân Mộng Chân, lấy linh lực phóng đại thanh âm, nói với Vân Mộng Chân:
- Thánh nữ, mời tạm dừng tìm hiểu, xuất môn chủ trì đại cuộc, ngăn cản Ma Đạo lạm sát kẻ vô tội!
Bản thân Tư Đồ Lăng Phong là người của Đạo Lăng Thiên Tông, bây giờ do gã mở miệng cắt đứt sự tìm hiểu của Vân Mộng Chân đương nhiên có vẻ hợp tình hợp lý nhất.
Vù vù!
Mặc dù Vân Mộng Chân đang chuyên tâm tìm hiểu, nhưng dưới tình huống này đương nhiên cũng không thể đặt hết tâm thần vào đó. Tư Đồ Lăng Phong vừa nói vậy, Vân Mộng Chân liền bị thức tỉnh!
Trước đó vốn để lại một tia tâm thần để phòng bị, bây giờ phục hồi lại tinh thần, chuyện phát sinh trước đó như nước dũng mãnh tràn vào đầu nàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận