Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 776 - Linh Tê Kiếm Tông bị nhắm vào



Chương 776 - Linh Tê Kiếm Tông bị nhắm vào




Ánh mắt Nhậm Bách Đào hiện lên tia lạnh lẽo, hắn ta trầm giọng chất vấn:
- Ngươi nói, loại chuyện này cũng cần ta giúp ngươi giải quyết sao? Có muốn ta tự mình ra tay hay không, tham gia khảo hạch giúp các ngươi?
Mấy đệ tử Lương Sơn Kiếm Tông thấy Nhậm Bách Đào nổi giận thì lập tức bị dọa đến nỗi mồ hôi lạnh chảy đầy đầu, vội vàng mở miệng nói:
- Không dám!
Trong mắt Nhậm Bách Đào hiện lên tia không kiên nhẫn, hắn ta lạnh lùng nói:
- Nên làm gì, đó là chuyện của các ngươi. Khi làm xong, tự nhiên các ngươi sẽ được hưởng lợi, nhưng nếu không làm được thì cũng đừng nghĩ đến việc cướp đoạt Linh Tê Kiếm Tông, có chỗ đứng tại thành Duyễn Châu, cứ việc thành thật lui về Lương Sơn của các ngươi là được rồi. Nhớ kỹ, các ngươi không cần lấy thành tích tốt, chỉ cần đánh bại người của Linh Tê Kiếm Tông là được, cho dù ngọc vỡ đá nát thì cũng đủ rồi. Sau thời thời gian này, ta và Mâu sư huynh sẽ sắp xếp cho các ngươi.
Những đệ tử kia lập tức đứng dậy nói:
- Rõ!
Nhậm Bách Đào gật đầu, cũng không nói gì nữa, quay người đi.

Mưa to như trút nước.
Trên Đông Hải, Bạch Nhạc mệt mỏi đáp xuống một hòn đảo nhỏ, nở nụ cười khổ.
Từ nhỏ đến lớn, Bạch Nhạc chưa bao giờ tiếp xúc quá nhiều với biển, trước đó ở trên thuyền Bạch Cốt vẫn chưa cảm nhận được, đến lúc hắn rời đi mới phát hiện nó hoàn toàn khác so với trong tưởng tượng của hắn.
Ở trên biển, Bạch Nhạc chỉ có thể dựa vào mặt trời và sao Bắc Cực để ước chừng phương hướng, nhưng phương hướng cụ thể thì căn bản là không chính xác được.
Trên biển rộng mênh mông, căn bản sẽ không có bất cứ một vật gì để tham chiếu, chệch hướng khỏi đường đi là chuyện bình thường, muốn tìm chính xác vị trí của Đông Hải Tiên Đảo, thật sự chẳng dễ dàng chút nào.
Càng tệ hơn là Bạch Nhạc gặp bão.
Việc gặp bão đối với bản thân Bạch Nhạc mà nói thì không có uy hiếp gì, nhưng vấn đề ở chỗ một khi lọt vào bên trong bão thì biện pháp hắn dùng để xác định phương hướng sẽ bị mất tác dụng.
Rốt cuộc người tu hành cũng không phải vạn năng, ít nhất trước khi tu vi nghiền nát mọi thứ thì không phải là vạn năng.
Nhìn vùng biển rộng mênh mông này, Bạch Nhạc quả thực có sự xung động muốn bóp nát một cái Bạch Cốt Phù, thúc giục Bạch Cốt phu nhân quay lại để giúp hắn tìm đường.
Trên thực tế, nếu không phải suy nghĩ đến việc Bạch Cốt phu nhân không dám xuất hiện ở Đông Hải Tiên Đảo, e là Bạch Nhạc đã làm như vậy.
Đương nhiên chuyện này với Bạch Nhạc cũng không tính là vấn đề to tát gì, chẳng qua là mất nhiều thời gian hơn thôi, với thực lực của Bạch Nhạc tuyệt đối sẽ không chết. Nhưng vấn đề là ở chỗ, Bạch Nhạc biết rất rõ khảo hạch Tông môn đã bắt đầu.
Nếu Bạch Nhạc không thể chạy về kịp thì khả năng cao là Linh Tê Kiếm Tông sẽ gặp rắc rối to.
Phải biết, một khi bị hủy đi tư cách Huyền cấp tông môn, cho dù Bạch Nhạc chạy về thì căn bản cũng không còn kịp nữa. Ít nhất cũng phải đợi đến khảo hạch Tông môn lần tiếp theo mới có thể giành lại tư cách Huyền cấp tông môn.
Bạch Nhạc đã đồng ý giúp Linh Tê Kiếm Tông thông qua khảo hạch. Trước khi chết, hy vọng cuối cùng của Từ Phong chính là muốn Bạch Nhạc giúp Linh Tê Kiếm Tông đoạt được hạng nhất, nếu ngay cả việc này cũng không làm được thì Bạch Nhạc sẽ không có cách nào tha thứ cho mình.
Chờ mãi đến đêm khuya, bão mới hoàn toàn chấm dứt.
Bạch Nhạc hít một hơi thật sâu, điều chỉnh trạng thái một chút, rồi nhờ vào sao Bắc Cực để xác định vị trí, hắn tiếp tục bay về hướng Đông.
...
Sáng sớm ngày thứ hai, khảo hạch Tông môn bắt đầu.
Tiến hành đến lúc này, kỳ thật chẳng riêng gì Linh Tê Kiếm Tông, phần lớn các đệ tử đều đã bị đào thải, những người ở lại toàn bộ là đệ tử thiên tài của các tông môn.
Hơn nữa, càng tệ hơn là đột nhiên đệ tử Linh Tê Kiếm Tông phát hiện có rất nhiều người nhằm vào họ.
Vốn dĩ trong trận so tài bình thường, chỉ cần phân thắng bại là được rồi, song phương cũng không thật sự cần liều mạng.
Nhưng hôm nay, ba người Khổng Từ bọn họ gặp được đối thủ, cứ đến lúc những người đó cảm thấy sắp thua sẽ không có ai chủ động nhận thua, mà trái lại sẽ dùng lối đánh đá nát ngọc vỡ để liều mạng.
Kể từ đó, cho dù là thắng cũng phải trả giá.
Rất nhanh, bọn Khổng Từ ý thức được, cứ đánh vậy chỉ sợ rằng sẽ hao tổn, như vậy cũng đủ để mài chết bọn họ.
Ý thức được điều này, thời điểm Khổng Từ bọn họ ra tay, cũng sẽ không còn thủ hạ lưu tình, phải trong thời gian ngắn nhất đánh cho đối phương thua.
Chỉ là từ đây, rất nhanh lại có người cố ý dẫn dắt dư luận, chỉ trích đệ tử Linh Tê Kiếm Tông ra tay độc ác, chịu đựng áp lực chỉ là một mặt, một mặt khác, cũng sẽ có một người không biết chuyện gì xảy ra rồi sinh ra ác cảm với Linh Tê Kiếm Tông, vào lúc so tài sẽ cố ý nhắm vào.
Trong nháy mắt, giống như sa vào một vòng tuần hoàn ác tính.
Khi ngày hôm nay kết thúc, ngoại trừ Khổng Từ dựa vào thực lực mạnh mẽ, bình yên vô sự lên đến thứ hạng ba mươi hai, còn hai người Lý Tử Vân và Tiêu Hành Nhất đều bị thương, nhất là Tiêu Hành Nhất, trên cánh tay bị chém một vết thương dài nửa thước, sâu đến tận xương, gần như là không có cách nào cầm kiếm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận