Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 779 - Linh Tê... bất bại



Chương 779 - Linh Tê... bất bại




Nét mặt Ngiêm Chính lộ rõ sự lạnh lùng, lạnh nhạt nói:
- Vậy thì mời ngài đưa ra bằng chứng!
- Ông!!!
- Trần trưởng lão, ông thân là trưởng lão của Bắc Đẩu Tinh Cung mà lại vì một đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông ra mặt thì có hợp lý không? Ta liệu có nên nghi ngờ ông và đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông cấu kết với nhau không?
- ...
Câu đáp trả này thật sự khiến cho Trần Kiếm Phong giận run người, nhưng chung quy vẫn không thể làm gì được.
Đứng trên lập trường của Bắc Đẩu Tinh Cung, ông ta thật sự không có lý do gì để ra mặt cho Linh Tê Kiếm Tông cả.
- Trần trưởng lão, ông nghĩ lại một lần thử xem, lần khảo hạch Tông môn này là do chính Đông Hải Tiên Đảo ta cử hành, có hợp quy tắc hay không, cũng sẽ do bổn tông quyết định, không tới phiên ông nhúng tay vào đâu!
Nghiêm Chính phất tay áo, lạnh lùng tuyên bố:
- Trận tỉ thí lần này, Tiêu Hành Nhất của Linh Tê Kiếm Tông thắng.
Dù thiên vị đối phương, nhưng chung quy là kẻ đấy ra tay, chiếu theo quy tắc, ông ta chỉ có thể phán Tiêu Hành Nhất chiến thắng, chỉ là tình trạng của Tiêu Hành Nhất lúc này, dù có thắng thì căn bản không thể tiếp tục tham gia trận tỉ thí kế tiếp nữa.
Đây chẳng khác gì đổi một cánh tay để giành lấy thắng lợi, đối với Tiêu Hành Nhất, đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, chiến thắng này thật sự quá đỗi thê thảm.
Nhưng, đối mặt với thế lực hùng mạnh của Đông Hải Tiên Đảo, một Linh Tê Kiếm Tông nhỏ bé dù có bất mãn thì cũng có thể làm được gì chứ?
Kẻ yếu, vốn không có bất cứ quyền lợi nào cả.
- Linh Tê Kiếm Tông xong đời rồi!
Những người có đầu óc nhanh nhạy nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức đưa ra phán đoán, khẽ thở dài nói.
Bản thân việc thắng hay thua trong trận chiến này không quan trọng, điều quan trọng là thái độ mà Đông Hải Tiên Đảo thể hiện ra.
Mặc dù lý do trông có vẻ quang minh chính đại, nhưng trên thực tế, bất kỳ ai cũng có thể thấy rõ ý thiên vị của Đông Hải Tiên Đảo, thậm chí ngay cả Trần Kiếm Phong cũng không được chút mặt mũi nào, rõ ràng là họ quyết tâm muốn đá Linh Tê Kiếm Tông ra.
Trận chiến này của Tiêu Hành Nhất là một ví dụ, sau đó e là kết cục của cả Lý Tử Vân hay Khổng Từ cũng đều không tốt đẹp gì.
Nếu không có Bạch Nhạc, Linh Tê Kiếm Tông vốn không có tư cách để khiêu chiến với Đông Hải Tiên Đảo.
Trần Kiếm Phong có thể đứng ra nói một câu như vậy vì Tiêu Hành Nhất đã là cực hạn rồi, hoàn toàn không có khả năng thật sự đứng về phía Linh Tê Kiếm Tông.
Trần Kiếm Phong nhìn phản ứng của những người xung quanh, ông ta khẽ thở dài một tiếng, sau đó lấy một viên đan dược từ trong người ra đưa cho Tiêu Hành Nhất, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Nếu Tiêu Hành Nhất không bị cụt tay, có lẽ ông ta vẫn có thể thu nạp Tiêu Hành Nhất vào Bắc Đẩu Tinh Cung, nhưng bây giờ thì không thể.
Tư chất không đủ lại là người tàn phế bị cụt tay, căn bản chưa nói tới tương lai gì đó, cho dù lấy thân phận của ông ta cưỡng ép thu nạp vào Bắc Đẩu Tinh Cung thì hắn cũng sẽ bị các đệ tử khác kỳ thị, đối với Tiêu Hành Nhất, điều đó cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Chưa chắc có người đồng cảm với bi kịch, bởi vì thế giới này vốn vô cùng thực tế.
Đối với những môn phái cùng nhau đến tham gia khảo hạch Tông môn, càng phải như vậy, Linh Tê Kiếm Tông thế yếu, bọn họ không giẫm đạp đã coi như là rất nhân từ rồi.
Vân Mộng Chân ở phía xa nhìn thấy tình cảnh hiện giờ của Linh Tê Kiếm Tông, nhưng nàng cũng không nói một lời, như thể không nhìn thấy gì cả.
Đúng như nhóm người Hà Diêu dự liệu, Vân Mộng Chân không hề có chút tình cảm nào với Linh Tê Kiếm Tông, điều duy nhất có thể khiến nàng để ý tới cũng chỉ là một mình Bạch Nhạc mà thôi.
Bạch Nhạc đã không ở đây thì với thân phận của nàng, đương nhiên sẽ không nói chuyện vì Linh Tê Kiếm Tông.
Hà Diêu nhìn Tiêu Hành Nhất, sắc mặt lộ vẻ bi thương, ủ rũ nói:
- Bỏ đi, ý trời đã như vậy... các con cũng đừng kiên trì nữa!
Sự đả kích liên tiếp này đối với Hà Diêu là quá lớn.
Từ Phong bị Mâu Kình Thần giết chết, Bạch Nhạc bị cuốn vào biển máu rồi chết trong tay giáo chủ của Bạch Cốt Thần Giáo, bây giờ Tiêu Hành Nhất cũng bị chặt đứt cánh tay trong cuộc tỉ thí, đám người Đông Hải chỉ chứa đầy tin xấu đối với Linh Tê Kiếm Tông.
Cho dù là Hà Diêu, lúc này cũng không kìm được dấy lên ý nghĩ từ bỏ.
- Tông chủ!
Lý Tử Vân nghe thấy lời nói của Hà Diêu thì lập tức nói:
- Xin thứ lỗi cho đệ tử vô lễ, nhưng đệ tử không thể đồng ý với những lời tông chủ đã nói.
Lý Tử Vân chỉ vào Tiêu Hành Nhất, trầm giọng nói:
- Tiêu sư đệ đã cống nhiến rất nhiều, còn hy sinh lớn như vậy để làm gì chứ? Chính là vì câu từ bỏ này sao?
Rõ ràng Lý Tử Vân bây giờ rất kích động, ngay cả khi đối mặt với vị tông chủ Hà Diêu này, hắn cũng không hề có ý lùi bước:
- Đệ tử biết chuyện này rất khó, cũng biết rằng cho dù chúng ta cố gắng hết sức vẫn chưa chắc có thể thành công... nhưng mà, đây chính là lý do để từ bỏ sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận