Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 633 - Đêm không ngủ (2)



Chương 633 - Đêm không ngủ (2)




Ngày sau dùng thân phận này cần phải thận trọng hơn nữa mới được.
Về đến phòng, Lục Yên Nhiên vẫn trốn ở trong chăn không dám ra, chỉ nhỏ giọng hỏi:
- Bạch đại ca, ông ta đi rồi đúng không?
Nghe được giọng nói của Lục Yên Nhiên, Bạch Nhạc lập tức lại đối mặt với việc lớn khác, chuyện vừa nãy xảy ra quá nhanh, căn bản hắn cũng không kịp nghĩ nhiều liền làm như vậy, bây giờ nghĩ lại quả thực khiến Lục Yên Nhiên quá ấm ức rồi.
Tuy nói là chuyện khẩn cấp, nhưng hành động kia khó thoát khỏi việc cợt nhả con nhà người ta.
Bạch Nhạc cười khổ, hơi khom người nói xin lỗi:
- Lục cô nương, thật sự xin lỗi, đối phương đến quá bất ngờ, không kịp giải thích với cô, đã mạo phạm cô nương, vẫn mong Lục cô nương thứ tội.
Lục Yên Nhiên biết Chu Đông Dương đã đi, lúc này nàng mới chui từ trong chăn ra, nhớ lại chuyện vừa nãy, trên mặt nàng đỏ bừng, cúi đầu nói:
- Ta hiểu, vừa rồi ta cũng nghe thấy.
Trên mặt Bạch Nhạc lộ ra mấy phần ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Chuyện này rất phức tạp, ta hy vọng Lục cô nương không nên nhắc đến với bất kỳ ai.
Mặc dù đã lừa được Chu Đông Dương, nhưng tất nhiên Lục Yên Nhiên cũng sẽ phát hiện ra được có chỗ bất thường. Tuy nàng không biết rõ đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện ngày hôm nay nếu bị nói ra thì e rằng tình cảnh của bản thân Bạch Nhạc sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Lục Yên Nhiên gật đầu rồi đáp:
- Bạch đại ca, Yên Nhiên hiểu. Sắc trời đã không còn sớm nữa, Bạch đại ca nên nghỉ ngơi sớm một chút.
Có một số việc, Lục Yên Nhiên biết rằng không thể hỏi quá nhiều, hơn nữa với bộ dạng bây giờ nàng đã ngại đến nỗi không biết nên làm như thế nào mới phải, làm gì còn có tâm tư ở lại, thế là vội vàng đồng ý rồi lập tức chạy ra bên ngoài.
Nhìn Lục Yên Nhiên, Bạch Nhạc chỉ có thể cười khổ.
Chẳng qua bây giờ an toàn rồi, nghĩ lại chuyện vừa nãy cùng nụ hôn kia, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi hơi khô nóng.
Ngày bình thường có thể áp chế dục niệm xuống, nhưng gặp loại chuyện thế này, khó tránh khỏi sẽ có hơi mất khống chế.
Nếu Lục Yên Nhiên không đi mà muốn tiếp tục ở lại đây, chỉ sợ sẽ bị thua thiệt. Bạch Nhạc cũng không dám khẳng định rằng bản thân có thể khống chế được
Bạch Nhạc cười khổ, bất đắc dĩ nằm lên giường, mũi ngửi được mùi hương Lục Yên Nhiên lưu lại trong chăn, không kìm được suy nghĩ rối loạn.
Đương nhiên Bạch Nhạc không biết rằng giờ phút này Lục Yên Nhiên trốn ở trong chăn, trái tim vẫn không ngừng nhảy bình bịch, trên mặt cũng đỏ bừng.
Trong lòng Bạch Nhạc còn có chuyện khác còn đỡ, chứ chuyện hồi nãy đối với nàng thật sự là không gì sánh bằng.
Nhiều năm qua, Lục Yên Nhiên chưa bao giờ thân mật như thế với nam nhân nào cả.
Cái hôn kia khiến toàn thân Lục Yên Nhiên hơi tê dại, đến bây giờ chỉ cần nhắm mắt lại, thì một màn này lại hiện ra, khiến nàng làm thế nào cũng không áp chế tâm tình xuống được.
Có một số chuyện từ khi bắt đầu, tiếp sau đó sẽ không thể khống chế được nữa.
Ban đầu Lục Yên Nhiên đối với Bạch Nhạc chỉ có lòng cảm kích đơn thuần, nàng muốn lấy thân báo đáp để trả ơn ân tình của Bạch Nhạc, đồng thời cũng dùng thứ này để ngăn chặn ý niệm của Bạch Nhạc với Lục Hi Nhi, đấy là thật. Nhưng từ sau lời nói trước kia, lòng cảm kích của nàng với Bạch Nhạc đã tăng lên một mức độ khác.
Lục Yên Nhiên là nữ nhi gia tộc, nàng rất rõ ràng thân thể của mình đối với nam nhân mà nói có sức hấp dẫn cỡ nào.
Ở tình huống nàng chủ động đưa tới cửa mà Bạch Nhạc còn có thể cự tuyệt, đó là loại định lực và ý chí mạnh mẽ cỡ nào chứ.
Khi đó, nỗi lòng của nàng trở nên cực kì phức tạp.
Nàng cảm kích Bạch Nhạc, cũng muốn chặt đứt tất cả ý niệm, cho nên mới gọi hắn là Bạch đại ca, là để nhắc nhở bản thân mình phải đối với Bạch Nhạc như đối với ca ca vậy.
Nhưng mà mặt khác, khí chất và trí tuệ của Bạch Nhạc đối với nàng mà nói vẫn có một sức hấp dẫn khó nói lên lời.
Cho dù là tướng mạo, thân phận hay tính cách, thực lực cũng thuộc loại mạnh, người như thế này làm sao nữ nhi không động tâm cho được?
Nhất là bây giờ, chuyện xảy ra vào tối hôm nay đối với Lục Yên Nhiên mà nói chính là cú đánh lớn nhất, tình cảm ở đáy lòng, rốt cuộc bất tri bất giác mà lặng yên lớn mạnh lên khiến nàng không thể nào kiềm chế được.
Cái cảm giác được ôm vào trong lòng ngực kia, quả thật để lại cho nàng cảm nhận giống như trong mơ vậy, tựa như không bao giờ muốn tỉnh lại.
Đêm nay, xác định rằng sẽ là một đêm không ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Chu Đông Dương lợi dụng chức danh phủ chủ đích thân tới thăm hỏi Lục phủ, cho Bạch Nhạc đủ mặt mũi.
Đối với hạ nhân ở Lục gia mà nói, kỳ thật bọn họ còn chẳng biết thân phận của Bạch Nhạc là gì, chỉ biết Lục gia đã vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng đối với vị tiểu thư Lục Yên Nhiên này, thật ra vẫn còn thiếu lòng kính sợ.
Nhưng bây giờ Chu Đông Dương đích thân đến cửa thăm hỏi, mà cấp bậc lễ nghi còn cực kỳ chu đáo, quả thật đã dọa những hạ nhân này sợ đến choáng váng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận