Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 930 - Ngươi không tin thì ta cũng không tin



Chương 930 - Ngươi không tin thì ta cũng không tin




- Ngươi đã nói ngươi không tin số mệnh... Cho nên, bây giờ ngươi vẫn còn muốn nhận mệnh ư?
Vân Mộng Chân nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, lần nữa hỏi.
Nhận mệnh ư?
Không!
Bạch Nhạc đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lần nữa lộ ra vẻ cứng cỏi.
Phải! Cục diện bây giờ đã rất nguy hiểm. Thậm chí không nhìn thấy chút hy vọng thủ thắng nào. Thế nhưng... vậy thì thế nào?
Trên con đường này, hắn gặp được tuyệt cảnh còn ít sao?
Không phải lần nào cũng đều đi ra được à?
Dù có nguy hiểm nữa, chật vật nữa nhưng chỉ cần còn chưa tới một khắc cuối cùng, chỉ cần còn có thể thở, vậy thì hắn không thể buông hy vọng.
- Ngươi nói đúng, ta không nhận mệnh! Đây cũng là ý nghĩa tu hành của ta cho tới nay... Còn có một ngày, ta sẽ nghĩ cách!
Bạch Nhạc khẽ nhắm mắt lại, trong đầu đột nhiên hiện lên vô số ý niệm. Hắn lần lượt thôi diễn tình cảnh trước mặt, tìm kiếm phương pháp phá vỡ khốn cục.
Nhìn thấy Bạch Nhạc một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu, trong lòng Vân Mộng Chân cũng không khỏi nhiều hơn chút vui vẻ.
Bây giờ tình cảnh có bao nhiêu gian nan, đương nhiên nàng biết. Nàng cũng hiểu rõ có thể nỗ lực đến cuối cùng, cũng chẳng qua là công dã tràng. Nhưng... chỉ cần đã từng nỗ, cho dù đối mặt với kết cục gì, nàng cũng có thể thản nhiên đối mặt.
Qua nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối nàng đều cảm thấy Thánh nữ Đạo Lăng cùng tồn vong với Đạo Lăng Thiên Tông. Đây chính là số mệnh của nàng!
Nhưng hơn ba năm trước, là Bạch Nhạc nói cho nàng biết hắn không tin số mệnh!
Hơn nữa, Bạch Nhạc cũng đang dùng nỗ lực của chính hắn không ngừng chứng minh điểm này với nàng.
Khi nàng biết Yến Bắc Thần chính là Bạch Nhạc, trong lòng nàng có một loại cảm giác mất hết can đảm. Nhưng để nàng tiếp tục chống đỡ cũng chính là một câu ta không tin số mệnh kia!
- Ngươi không tin thì ta cũng không tin!
Yên lặng lặp lại một lần câu nói này ở trong lòng, Vân Mộng Chân cũng chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía vầng trăng sáng trong nội điện.
Bạch Nhạc luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung nhưng vầng trăng sáng này lại vẫn còn đang ở đó.
Vân Mộng Chân tìm hiểu Hàn Nguyệt Tinh Biến vẫn còn thiếu một chút. Mà bây giờ, ở chỗ này, chính là cơ hội tìm hiểu tốt nhất.
Trước đây Quảng Hàn Tiên Tử để lại không chỉ riêng Quảng Hàn Thiên Cung, còn có truyền thừa. Mà phần truyền thừa này có thể ở trong vầng trăng sáng ở chỗ này.
Trên Đông Hải, Nguyệt Lâm Tiên vượt biển mà đến!
Trong nháy mắt nhìn thấy Nguyệt Lâm Tiên, cho dù là Đạp Thiên Ma Quân hay là Bạch Cốt phu nhân cũng không khỏi có một loại cảm giác gặp quỷ.
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi còn dám lộ diện?
Trong mắt lộ ra sát khí ác liệt, Đạp Thiên Ma Quân lành lạnh nói.
- Vì sao không dám?
Bình tĩnh nhìn Đạp Thiên Ma Quân, Nguyệt Lâm Tiên thản nhiên nói:
- Ngươi đến Đông Hải là vì Quảng Hàn Thiên Cung, cũng không phải vì giết ta. Bây giờ Quảng Hàn Thiên Cung ở nơi này, chẳng lẽ ngươi còn nhất định phải liều mạng ngươi chết ta sống với một người như ta à?
- Nguyệt Lâm Tiên! Chẳng lẽ ngươi còn muốn liên thủ với chúng ta chắc?
Âm Phong lão tổ ở bên âm hiểm nói.
- Vì sao không thể?
Nguyệt Lâm Tiên liếc Âm Phong lão tổ, bình tĩnh nói:
- Trước đó chúng ta tranh đấu không ngớt, lại để cho Yến Bắc Thần được hời. Bây giờ nếu chúng ta còn không chịu bỏ thành kiến xuống, cơ hội cuối cùng này cũng sẽ biến mất.
Mí mắt hơi nhảy, lúc này Đạp Thiên Ma Quân bắt được trọng điểm trong lời Nguyệt Lâm Tiên:
- Ngươi nói Yến Bắc Thần được lời, chính là vị truyền nhân Ma Quân kia? Còn nữa cơ hội cuối cùng là có ý gì?
- Ta cũng không gạt các ngươi. Trước đó lúc tranh đấu, ta cũng đã có một Bạch Cốt Hóa Thân đi vào Quảng Hàn Thiên Cung tranh đoạt. Đáng tiếc... thất bại trong gang tấc! Nhưng bây giờ người cuối cùng đoạt được Quảng Hàn Thiên Cung, cũng không phải Vân Mộng Chân mà là Yến Bắc Thần!
- Mặc dù Yến Bắc Thần là truyền nhân Ma Quân nhưng hắn chỉ có thực lực Tinh Cung trung kỳ mà thôi. Hắn căn bản không có cách nào chân chính luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung! Chỉ cần không cho hắn cơ hội thoát thân, giết chết hắn. Quảng Hàn Thiên Cung tất nhiên lại khôi phục trạng thái vô chủ. Đến lúc đó... mỗi người chúng ta dựa vào thủ đoạn là được!
Nguyệt Lâm Tiên bình tĩnh ung dung nói thẳng.
- Vì sao ngươi nói cho chúng ta biết?
Âm Phong lão tổ lần nữa chen lời.
- Các ngươi ở chỗ này, ta đánh không nổi các ngươi. Che che giấu giấu chẳng công bằng!
Nguyệt Lâm Tiên ung dung đáp:
- Ta nói bây giờ chúng ta cần hợp tác trước, mà không phải tiếp tục đối địch, để cho một tên tiểu bối trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
- Bạch Cốt phu nhân, ngươi nói xem?
Ánh mắt chuyển về phía Bạch Cốt phu nhân, Đạp Thiên Ma Quân nhàn nhạt hỏi.
Lời này nghe như đang hỏi ý kiến Bạch Cốt phu nhân nhưng trên thực tế là đang hỏi Bạch Cốt phu nhân xem lời Nguyệt Lâm Tiên nói có thể tin hay không.
Bạch Cốt phu nhân khẽ vuốt cằm rồi mới trả lời:
- Trước đó đúng là ta đã truyền Bạch Cốt Thần Quyết cho hắn. Nếu lấy Bạch Cốt Hóa Thân tham dự tranh đoạt... Ngược lại cũng có thể tin.
Có được đáp án khẳng định của Bạch Cốt phu nhân, vẻ mặt Đạp Thiên Ma Quân hòa hoãn hơn nhiều.
- Đã như vậy, ta sẽ tạm thời tin ngươi một lần. Nguyệt Lâm Tiên, tiếp đó ngươi có kế hoạch gì?



Bạn cần đăng nhập để bình luận