Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 175 - Chém giết sinh tử



Chương 175 - Chém giết sinh tử




Lúc này, hắn cũng không chút nghi ngờ, Lý Minh Thụy sẽ lấy hắn ra làm kẻ chết thay, cho dù kết quả cuối cùng, khẳng định là Bạch Nhạc bị tiêu hao mà chết, cũng tuyệt đối cũng không muốn dùng mạng của mình để lấp vào.
Mượn lực lượng mà Nhiên Huyết Thuật kích phát, đột nhiên bỏ chạy ra xa xa.
- Lý sư huynh, ta đi về bẩm sư tôn, ngươi trước tiên cố chống đỡ, chỉ cần sư tôn mà đến, tất khiến tiểu tặc này chết không có chỗ chôn.
- ...
Nghe nói vậy, Lý Minh Thụy thiếu chút nữa thì tức tới phun máu.
Ba người vây giết Bạch Nhạc, chết một người, chạy một người, hiện giờ chỉ còn lại một mình hắn, làm sao còn có dũng khí mà liều chết tiếp, cơ hồ là là đồng thời, đột nhiên cũng bỏ chạy ra xa.
- Còn muốn chạy, không ngại chậm rồi à?
Trong mắt lộ ra một tia sát cơ, vào lúc thế này, Bạch Nhạc há có thể cho đối phương thoát thân.
một chết một trốn, hiện giờ chỉ còn lại một mình Lý Minh Thụy, tình thế đột nhiên nghịch chuyển, thân hình hơi lắc lư, kiếm mang khủng bố trong nháy mắt đã bao phủ Lý Minh Thụy, che kín tất cả đường lui.
- Bạch Nhạc, ngươi đừng khinh người quá đáng!
Trong mắt lộ ra một tia màu máu, Lý Minh Thụy lạnh lùng mở miệng uy hiếp.
- Làm bị thương một cánh tay của ta, nếu còn cho ngươi rời khỏi, chẳng phải là để người ta khinh ta yếu đuối dễ bắt nạt ư!
Không để ý tới sự uy hiếp của Lý Minh Thụy, Bạch Nhạc lạnh lùng nói,
- Yên tâm, không bao lâu nữa, toàn bộ Huyết Ảnh Ma Tông đều sẽ đi xuống chôn cùng ngươi.
Lúc này, Bạch Nhạc không hề che giấu sát niệm của mình, lạnh lùng nói.
Cảm nhận được sự nghiêm túc trong giọng nói của Bạch Nhạc, cho dù là Lý Minh Thụy cũng không khỏi cảm thấy da đầu ngứa ran, đây căn bản chính là một người điên.
Đương nhiên, Lý Minh Thụy không tin Bạch Nhạc thật sự có thể tiêu diệt được Huyết Ảnh Ma Tông, đó căn bản chính là người si nói mộng!
Nhưng vấn đề là ở chỗ, tên điên này là thật sự có khả năng giết chết hắn.
- Cút ngay cho ta!
Trong miệng hét to hét to, Nhiên Huyết Thuật cơ hồ được Lý Minh Thụy phát huy đến cực hạn, gần một phần ba tinh huyết toàn thân lúc này đang bốc cháy, hóa thành một cỗ lực lượng cuồng bạo bạo phát ra từ trên người Lý Minh Thụy.
Huyết Ảnh Trảo!
Toàn bộ bàn tay trong nháy mắt này đột nhiên hóa thành một đạo huyết ảnh mơ hồ, cơ hồ không nhìn rõ dấu vết xuất thủ.
Bùng nổ cực hạn dưới nguy cơ Sinh tử, Lý Minh Thụy mới chính thức thể hiện ra uy lực của Huyết Ảnh Trảo.
Một kích này, đã hao phí một phần ba tinh huyết trong cơ thể hắn, cơ hồ chẳng khác nào lấy đi nửa cái mạng của hắn.
Cho dù là có thể kích sát Bạch Nhạc, sau trận chiến này, ít nhất cũng cần thời gian mấy năm mới có thể khôi phục lại.
Đây mới là sát chiêu liều mạng chân chính của Lý Minh Thụy.
Tốc độ như vậy, thậm chí còn nhanh hơn khi ngu kiếm phát huy đến cực hạn mấy phần.
Lập tức, tóc gáy cả người Bạch Nhạc đều dựng đứng lên, loại cảm giác áp bức tới gần tử vong một cách vô hạn này cơ hồ khiến hắn không thở nổi, càng không không kịp suy tư phán đoán.
Lúc này, điều duy nhất Bạch Nhạc có thể làm chính là xuất kiếm theo bản năng!
Linh Tê Nhất Kiếm!
Tâm hữu linh tê, kiếm tâm tương thông!
Công kích của đối phương có nhanh tới mấy, cũng làm sao có thể nhanh hơn được linh tê nhất điểm đó.
Mắt thường đã không thể bắt giữ được dấu vết của một trảo này, nhưng một kiếm Bạch Nhạc đánh ra này, lại vẫn vừa hay đâm trúng ngón tay đang phá không mà đến đó, linh lực trong cơ thể vào lúc này đột nhiên trào ra, hung hăng va chạm với Huyết Ảnh Trảo.
Rắc một tiếng, kiếm trong tay Bạch Nhạc cũng không thể thừa nhận được lực lượng khủng bố này, lập tức nứt vỡ, hóa thành nhiều điểm hàn mang bắn ra bốn phía! Nhưng mà, đồng thời, một cỗ kiếm mang sắc bén lại thế đi không giảm, chém đứt bàn tay của Lý Minh Thụy.
Phập!
Hai người cơ hồ là đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, bị đâm cho bay ngược ra.
- A a a.
Trong miệng phát ra tiếng kêu thảm, nhìn bàn tay của mình bị chém thành hai đoạn, Lý Minh Thụy cơ hồ là điên mất, không chỉ là đau đớn trên người, quan trọng hơn là đau lòng!
Vì tu luyện Huyết Ảnh Trảo, Lý Minh Thụy từ lúc bước vào Linh Phủ cảnh đã bắt đầu luyện, nhiều năm như vậy, toàn bộ tâm huyết toàn bộ đều đặt trên bàn tay này, có thể nói một thân thủ đoạn của Lý Minh Thụy, cơ hồ đều ở trên đó, bàn tay bị chặt đứt, chẳng khác nào là phế bỏ nhiều năm khổ tu của hắn.
Hắn có thể nào cũng không ngờ rằng, một kích liều mạng vốn là tất sát, không ngờ lại rơi vào kết cục như vậy.
Cho tới lúc này, một kiếm đó, giống như vẫn đang hiện lên trước mắt hắn, hắn căn bản không rõ, một kiếm này quả thực giống như quỷ mị, đảo lộn nhận thức của hắn.
Trên đời này, sao lại có kiếm đáng sợ như vậy!
Giống với Lý Minh Thụy, lúc này Bạch Nhạc cũng không dễ chịu gì, tuy dựa vào Linh Tê Nhất Kiếm phá được Huyết Ảnh Trảo, thậm chí chặt đứt bàn tay của đối phương, nhưng lực lượng đã tiếp cận Linh Phủ hậu kỳ đó cũng khiến hắn bị thương nặng.
Kiếm trong tay nứt vỡ, lại khiến một tia kiếm khí phản phệ, đả thương tới phế phủ của Bạch Nhạc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận