Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 818 - Mọi mặt đều bị đè ép (3)



Chương 818 - Mọi mặt đều bị đè ép (3)




Dám đến giết Bạch Nhạc, Mâu Kình Thần cũng đã chuẩn bị xong hết thảy, cho dù hôm nay có xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn thì hắn ta cũng vẫn cho rằng cục diện ở dưới sự khống chế của mình.
Trong nháy mắt, sóng lớn ngập trời, toàn bộ Bạch Cốt Trủng giống như đều bị một đầm nước bao phủ, mênh mông cuồn cuộn đánh về phía Bạch Nhạc.
Thủy Trạch Quốc Độ.
Mâu Kình Thần gặp phải nguy hiểm lại lần nữa thi triển ra thần thông Thủy Trạch Quốc Độ, muốn dựa vào cách bạo lực nhất này để trực tiếp nghiền nát Bạch Nhạc.
So với thời điểm ở Đông Hải Tiên Đảo, lúc này Mâu Kình Thần toàn lực ra tay có vẻ càng đáng sợ hơn.
Nếu như lấy thực lực trước kia của Bạch Nhạc đối mặt với một kích này, chỉ sợ cho dù không chết cũng phải bị thương nặng.
Tiếc là đúng như theo như lời Bạch Nhạc đã nói, ẩn giấu thực lực đâu phải chỉ mỗi mình Mâu Kình Thần.
- Thôn Thiên!
Không có bất kỳ do dự nào, trong nháy mắt, phía sau Bạch Nhạc tức khắc xuất hiện một pho tượng hình người hóa thân, trong chốc lát đó liền tạo thành một sức mạnh cắn nuốt kinh khủng, cắn nuốt tất cả sức mạnh xung quanh vào trong.
Cho dù là sức mạnh của Bạch Cốt Trủng hay là sức mạnh của Thủy Trạch Quốc Độ, đối mặt với Thông Thiên Ma Công bá đạo này đều không có gì khác biệt, đều bị cắn nuốt xuống.
Chẳng qua chỉ mới trong chốc lát, pho tượng Thân Ngoại Hóa Thân hiện ra đã cực kỳ rõ ràng, có thể dễ dàng nhìn ra mặt mũi của Bạch Nhạc.
-... Quốc Độ!
Trong Thủy Trạch, đột nhiên hiện ra một tòa cung điện bằng nước, ẩn chứa sức sống dồi dào, phảng phất giống như trong nháy mắt tạo thành một thế giới nhỏ riêng biệt.
Trước đó bị Thôn Thiên Quyết điên cuồng cắn nuốt sức mạnh, khi tòa cung điện nước xuất hiện tại đây thì rốt cuộc bị cưỡng ép hoãn chậm lại.
Trấn áp.
Cung điện nước cùng Tinh Cung của bản thân Mâu Kình Thần hợp lại làm một, trấn áp toàn bộ Bạch Cốt Trủng, mạnh mẽ đánh về phía Tinh Cung của Bạch Nhạc.
Theo Mâu Kình Thần nhìn thấy, bất luận Thôn Thiên Quyết thần thông kinh khủng cỡ nào thì chỉ cần không để cho Bạch Nhạc có đủ thời gian, để cho Bạch Nhạc không kịp phát huy mà trước một bước đánh nát Tinh Cung của hắn, tình thế nguy hiểm tự nhiên cũng sẽ được hóa giải.
Không thể không nói, cái ý nghĩ này của bản thân Mâu Kình Thần không hề có vấn đề gì.
Chẳng qua là, hắn ta căn bản không nghĩ tới, Bạch Nhạc đã bại lộ thân phận thì từ bất kỳ phương diện nào cũng đều là một lần đè bẹp hoàn mỹ với hắn ta.
- Muốn so đấu Tinh Cung sao? Vậy đi thử xem!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia sắc bén, trong nháy mắt đó, Tinh Cung màu trắng bên cạnh lập tức hiển hóa ra một nửa hình dáng còn lại.
Một pho tượng hình người hóa thân xuất hiện, nhất thời làm cho cả khí tức Tinh Cung đều sinh biến hóa long trời lỡ đất.
Trắng đen giao nhau, bên trái là thất tinh lấp lánh, bên phải là hóa thân hình người tọa trấn, chính giữa còn treo một đạo kiếm ảnh kinh khủng, lộ ra một kiếm ý bén nhọn.
Những sức mạnh này rõ ràng không hợp nhau, nhưng vào giờ khắc này lại hoà hợp hoàn mỹ.
Tinh Cung hoàn mỹ.
Trước đó Bạch Nhạc chỉ dựa vào một nữa Tinh Cung mà đã có thể chứng minh có đủ sức đánh nhau với Mâu Kình Thần, giờ đây Tinh Cung hoàn mỹ hiện ra, loại thực lực đó đâu thể đơn giản là ‘tăng gấp bội’?!
Trong nháy mắt đã trực tiếp tạo thành khí thế nghiền ép tuyệt đối.
Ầm!!!
Tinh Cung của Bạch Nhạc tàn nhẫn đánh vào tòa cung điện nước, chiêu này không có bất kỳ kỹ xảo gì, chính là cậy vào sức mạnh mà đụng nhau, vậy mới có thể hiển hiện ra sự bá đạo của Tinh Cung hoàn mỹ.
Trong nháy mắt đó, cung điện nước lung lay, gần như lập tức liền xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.
Quá mạnh mẽ!!!
Chỉ có lúc Bạch Nhạc thể hiện toàn bộ sức mạnh ra, mới khiến cho người ta cảm nhận được cái loại cảm giác bị áp bách tuyệt vọng như vậy.
Nghiền ép, đè bẹp toàn bộ phương vị.
Mỗi một phương diện Mâu Kình Thần tự tin nhất, vào giờ khắc này dường như đều giống như truyện cười.
Cái gì là thiên kiêu vô song, vào thời khắc này ở trước mặt của Bạch Nhạc, còn có kẻ nào dám tự xưng là thiên kiêu?
- Không thể nào…không thể nào!!!
Mâu Kình Thần nhìn Bạch Nhạc trân trân, hai mắt hắn ta đỏ bừng, tựa như có vô số tơ máu trong đó, loại cảm giác đó gần như là tuyệt vọng, giống như mang tất cả tự tin của hắn ta đạp nát dưới chân vậy.
- Sao ngươi lại mạnh như vậy, không ai có thể mạnh như vậy được!!!
Bắt đầu từ lúc Mâu Kình Thần bước vào Tinh Cung cho tới bây giờ vẫn chưa từng thua cuộc, từ trước đến giờ hắn ta vẫn luôn cho rằng trong thế hệ cùng trang lứa ở Duyễn Châu... không, thậm chí là toàn thiên hạ cũng sẽ không có ai mạnh hơn mình.
Cho dù là Vệ Phạm Dạ hay những thiên kiêu của các thiên tông khác, Mâu Kình Thần đều không quan tâm. Từ đầu đến cuối Mâu Kình Thần cho rằng, thời điểm hắn ta toàn lực ứng phó thì đã đủ để giẫm toàn bộ những người này dưới chân, cho dù là vị Đạo Lăng Thánh Nữ kia cũng không hẳn là không thể bắt kịp.
Trận chiến trên biển Đông kia, thậm chí Mâu Kình Thần còn mơ mộng làm anh hùng cứu mỹ nhân để lấy được sự cảm mến của Thánh Nữ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận