Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1179 - Giao long nhập hải (2)



Chương 1179 - Giao long nhập hải (2)




Không nói đến bản thân Bạch Nhạc đã bước trước người khác một bước, chỉ dựa vào việc có Tiểu Bạch Giao hỗ trợ đã đủ để bỏ xa người khác ở cửa ải này.
Giao long nhập hải, người khác có quen thuộc hải dương như thế nào thì cũng không thể so sánh với giao long.
- Ngũ hành chi địa cũng chỉ là cơ sở... truyền thừa thượng cổ đã đoạn tuyệt, cho dù hắn chiếm được hết tiên cơ thì có thể làm được gì?
Ung dung cười, Diệp Lăng Vân nói:
- Cho tới giờ, bọn chúng vẫn chưa thể chạm tới nòng cốt của cấm địa thượng cổ, được mất chỉ là nhất thời, không đáng nói đến.
So với người khác, Diệp Lăng Vân là người quen thuộc với cấm địa thượng cổ nhất, cũng biết rõ thứ Vân Mộng Chân chân chính muốn tranh đoạt trong cấm địa thượng cổ là gì.
Gã thấy tinh hoa sinh mệnh Thụ Tâm Hải của Lăng Vân Mộc trong ngũ hành chi địa thích hợp với Vân Mộng Chân nhất, có thể đoạt được Thụ Tâm Hải, đã đủ rồi!
...
Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi.
Nhóm Vân Mộng Chân vẫn còn ở trên biển nghĩ cách phân biệt phương hướng, toàn bộ hải vực đã đột nhiên nổi sóng lớn. Sóng ngập trời hung hăng dâng lên, ngăn cản tất cả mọi người.
Chút uy hiếp đó đối với nhóm Vân Mộng Chân đương nhiên không coi ra gì, nhưng dị biến đó lại làm họ nhạy cảm ý thức được: Yến Bắc Thần đi đầu tiên sợ rằng đã vào trung tâm hải vực, động tới lực truyền thừa.
Tiểu Bạch Giao có thể mang tới trợ giúp gì cho Bạch Nhạc trong đại dương, mọi người đều biết rõ trong lòng, chỉ ôm may mắn nhỏ nhoi mà thôi.
Mà bây giờ hiển nhiên tâm lý ôm may mắn không thực tế đó đã bị đánh vỡ hoàn toàn.
Trung tâm vùng biển.
Bạch Nhạc nhìn thấy rõ ràng một giọt nước, mặc dù xung quanh cuồn cuộn sóng ngầm cũng không có cách nào làm giọt nước kia chuyển động. Trong lòng biển này, giọt nước đó có vẻ không chút hòa hợp nào với xung quanh.
Quan trọng nhất là chỉ tới gần một chút, Bạch Nhạc liền cảm nhận được một áp lực khủng bố, dường như mỗi khi bước về phía trước một bước đều sẽ chịu lực cản cực lớn, thậm chí cả người như sắp nổ tung.
Nếu như không phải Thông Thiên Ma Thể quá cường hãn, thậm chí Bạch Nhạc còn không có cách nào tới gần trong vòng trăm thước.
Nếu như Vân Mộng Chân ở đây liếc mắt là có thể nhận ra, giọt nước ở trung tâm kia chính là Nhất Nguyên Trọng Thủy trong truyền thuyết.
Chính là ngưng tụ từ loại nước thuần túy nhất, một giọt nước có thể hóa sa mạc thành đại dương mênh mông!
Đừng nhìn chỉ có một giọt nhưng lại có sức nặng hơn vạn cân, nếu như bị nó nện xuống sẽ làm người ta bị đập thành thịt nhão.
Nếu như chỉ có mình Bạch Nhạc, cho dù dựa vào Thông Thiên Ma Thể mạnh mẽ cũng không có cách nào mạnh mẽ tới gần Nhất Nguyên Trọng Thủy được.
Dù sao, Bạch Nhạc căn bản không hiểu chút gì về đạo thủy hành, muốn cậy mạnh xông vào, cho dù là cường giả Tinh Hải Cảnh cũng không thể như nguyện được.
Nhưng, Tiểu Bạch Giao lại không giống vậy.
Khống chế nước đối với nó căn bản là bản năng, áp lực xung quanh Nhất Nguyên Trọng Thủy ngăn cản được người khác, nhưng lại không cản được Tiểu Bạch Giao.
Gần như bản năng khống chế nước, trong nháy mắt Tiểu Bạch Giao đã mở ra một con đường, dẫn Bạch Nhạc tới bên cạnh Nhất Nguyên Trọng Thủy.
Cũng trong quá trình đến gần đó, toàn bộ hải vực như đều chấn động, nổi sóng.
- Ngaooooo
Nhìn chằm chằm Nhất Nguyên Trọng Thủy trước mắt, Tiểu Bạch Giao theo bản năng có phần sợ hãi, nhưng cũng có sự khát vọng xuất phát từ nội tâm.
Tiểu Bạch Giao cũng không nhận ra Nhất Nguyên Trọng Thủy, thế nhưng bản năng lại nói cho nó biết nuốt giọt nước trước mặt này, nó sẽ có khả năng thật sự hóa giao thành rồng. Đó là sự kích động xuất phát từ bản năng sinh mệnh, dường như đủ để nó trả giá bằng cả sinh mệnh.
Bạch Nhạc cũng không biết Nhất Nguyên Trọng Thủy, nhưng lại đoán được giọt nước này rất trân quý!
Nhưng mà, Bạch Nhạc cũng cảm nhận được sự khát vọng của Tiểu Bạch Giao.
- Tiểu Bạch, ngươi muốn sao?
Không tự tay lấy giọt nước trước mặt, Bạch Nhạc nhẹ giọng hỏi Tiểu Bạch Giao.
- Ngaoooooo
Dùng sức gật đầu, trong mắt Tiểu Bạch Giao lóe lên sự khát vọng cực lớn, móng vuốt cũng đã vươn ra nhưng vẫn lưu luyến rút về.
Ở chung với Tiểu Bạch Giao lâu như vậy, mặc dù không dám nói có thể giao tiếp với nó không chướng ngại, nhưng cũng đủ để Bạch Nhạc hiểu ý của nó.
Tiểu Bạch Giao đang nói cho hắn biết, giọt nước này vô cùng trân quý, bảo hắn nhanh chóng nuốt vào.
Nhìn dáng vẻ lưu luyến của Tiểu Bạch Giao nhưng vẫn không quên nhắc nhở mình, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi run lên.
So với nhân loại, Tiểu Bạch Giao thực sự quá đơn thuần, đơn thuần tới mức làm đau lòng người ta.
Chỉ cần suy nghĩ về kiếm gãy trong Loạn Nhận Phong Bạo cùng với tinh hoa tinh mệnh Thụ Tâm Hải, Bạch Nhạc có thể hiểu ra, một giọt nước trước mặt rốt cuộc trân quý thế nào. Hơn nữa hắn cũng vừa thôi diễn ra chuyện lấy lực ngũ hành làm căn cơ, diễn hóa tinh hải.
Đối với Bạch Nhạc, một giọt nước này đương nhiên cũng vô cùng trân quý, nhưng... nhìn Tiểu Bạch Giao, Bạch Nhạc sao có thể nỡ lòng nào tự mình luyện hóa giọt nước này!
Nếu như ban đầu mang Tiểu Bạch Giao bên người, trong lòng Bạch Nhạc có tâm tư lợi dụng Tiểu Bạch Giao, như vậy, đã ở chung với nhau lâu, Tiểu Bạch Giao đã sớm trở thành đồng bọn đồng sinh cộng tử.



Bạn cần đăng nhập để bình luận