Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1270 - Ngươi Rốt Cuộc Ai?



Chương 1270 - Ngươi Rốt Cuộc Ai?




Diệp Huyền xuất hiện khiến cho Bạch Nhạc lần nữa ý thức được những người thế hệ trước này cường đại.
Bất kể là Diệp Huyền, Mặc Kình hay là Diệp Lăng Vân đều vậy, những nhân vật đã từng quát tháo phong vân này, không có một người nào là đơn giản.
Quan trọng nhất là, Mặc Kình có ý đồ ra tay với Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc cũng thấy rõ rõ ràng ràng.
Hắn lao tâm khổ lực, thậm chí bại lộ thân phận, rơi vào trong tuyệt cảnh, không phải là vì cứu Vân Mộng Chân sao? Nếu như Vân Mộng Chân thật sự chết dưới tay Mặc Kình, vậy tất cả những chuyện hắn làm trước đó còn ý nghĩa gì?
Thế nhưng... Bây giờ hắn có thể làm cái gì?
Lúc ở trong thượng cổ cấm địa, Bạch Nhạc có thể liều mạng để đổi lấy một chút hi vọng sống, thời điểm đối mặt Triệu Cảnh Xương, Bạch Nhạc có thể đánh bạc tính mệnh, không tiếc lưỡng bại câu thương chém giết đối phương, nhưng chiến đấu ở cấp bậc của Mặc Kình và Diệp Lăng Vân, hắn dựa vào cái gì cuốn vào?
Trên thực tế, đừng nói là Bạch Nhạc, cho dù là Diệp Huyền cũng không thể nhúng tay vào tranh đấu ở tầng thứ này.
Chuyện duy nhất có thể làm bây giờ, chính là chờ!

- Vù vù!
Kiếm khí tung hoành, dường như toàn bộ không gian xung quanh đã bị kiếm khí lấp đầy!
Vân Mộng Chân đã thi triển ra tất cả thủ đoạn, thế nhưng bất kể như thế nào, cũng không có cách thương tổn được đối phương.
Nếu như nói ban đầu Vân Mộng Chân cho rằng, đối phương chỉ biến hóa ra dáng vẻ giống như mình, thì bây giờ trong lòng Vân Mộng Chân cũng không khỏi có chút chần chờ.
Bất kể là thần thông pháp môn gì, thậm chí ngay cả một vài chi tiết nhỏ lúc Vân Mộng Chân xuất thủ, đối phương cũng có thể làm giống hệt nàng.
Loại cảm giác này, giống như mình đang chiến đấu với chính mình, bất kể thi triển ra bao nhiêu thủ đoạn, đều là chuyện vô ích.
- Vân Mộng Chân, không cần uổng phí sức lực, ta nói rồi ta chính là ngươi!
Trong mắt thân ảnh kia lộ ra một tia khinh thường, nhàn nhạt nói.
Cũng là một câu nói, thế nhưng bây giờ nói ra lần nữa, lại mang đến cho Vân Mộng Chân một loại cảm thụ hoàn toàn khác.
Nàng bắt đầu hoài nghi chính mình.
Nếu không phải là mình, tại sao có thể quen thuộc với mình như thế, bất kể biến hóa chiêu thức như thế nào, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Thế nhưng... chuyện này làm sao có thể?
Chẳng lẽ phải thật sự tin tưởng, có hai mình hay sao?
Dường như thân ảnh kia cảm thụ được sự biến hóa trong tâm tính của Vân Mộng Chân, liền mở miệng nói lần nữa:
- Cam chịu số phận đi, Vân Mộng Chân, đây chính là số mệnh của ngươi! Từ bỏ chống lại, trở về là mình chân thật nhất, ngươi sắp có được sức mạnh và thiên phú cường đại nhất, trở thành Đạo Lăng Thánh Nữ bất bại!
- Đừng nói là kéo dài thần thoại Đạo Lăng bất bại, ngươi có thể khiến cho Đạo Lăng Thiên Tông cao hơn một tầng thứ, nghiền ép toàn bộ thiên hạ, khiến cho toàn bộ thế giới đều thần phục dưới chân ngươi.
Trừ việc giọng nói của đối phương trong trẻo hơn nhưng lạnh lùng hơn một chút ra, dường như không khác Vân Mộng Chân chút nào, hơn nữa tràn ngập sự mê hoặc, giống như khiến cho người ta không nhịn được muốn trực tiếp đồng ý.
Nhưng cũng chính vì câu nói này, chợt khiến cho Vân Mộng Chân thức tỉnh!
Đột nhiên trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra một đạo sát khí khủng bố:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Ngu xuẩn, ta chính là ngươi, ngươi chính là ta!
Thân ảnh kia khinh miệt nói lần nữa.
Nhưng mà lần này Vân Mộng Chân không nhúc nhích chút nào, thậm chí sát khí trong lòng càng đậm hơn:
- Ta quá ngu! Vậy mà suýt nữa tin chuyện ma quỷ của ngươi... Làm sao trên đời này có thể có hai ta!
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra một tia minh ngộ, lạnh lùng mở miệng nói:
- Bắt đầu từ lúc ta bước vào ngũ sắc Tiên Cung, ngươi đã đánh cắp ký ức của ta! Ngươi căn bản không phải là ta, chỉ là cường giả đánh cắp ký ức của ta, muốn đoạt xá ta mà thôi.
Có rất nhiều lúc không phải là không đoán ra, mà là thiếu một chút linh quang!
Chỉ cần ở lúc nào đó nắm được chỗ mấu chốt, tất cả nghi hoặc đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Trong nháy mắt, tất cả mê võng trước đó giống như được xé mở, xuất hiện rõ ràng ở trước mắt Vân Mộng Chân.
Từ lúc bắt đầu, ngũ sắc Tiên Cung đã là một cái bẫy!
Rõ ràng từ lúc bước vào ngũ sắc Tiên Cung, đối phương đã bắt đầu sử dụng thủ đoạn cường đại, đánh cắp ký ức của chính mình, đồng thời lấy thủ đoạn nào đó tới mê hoặc tâm trí mình, lừa dối mình, khiến cho mình cho rằng, đối phương chính là mình, sau đó nhân lúc mình cởi bỏ tâm thần, khiến cho đối phương thuận lợi đoạt xá.
Về phần đối phương có thể thi triển ra chiêu thức và thần thông không khác mình chút nào, nghe dường như khó tin.
Nhưng trên thực tế, chỉ cần nghĩ thông suốt ký ức của mình bị đối phương đánh cắp, như vậy tất cả sẽ đơn giản hơn.
Có thể một tay bố trí ra loại bẫy rập như ngũ sắc Tiên Cung, lại trong lúc bất tri bất giác đánh cắp ký ức của chính mình, giải thích duy nhất chính là, thực lực đối phương hơn mình xa!
Chí ít cũng là Hóa Hư đỉnh phong, thậm chí có thể là cái gọi là Tiên ở trên Hóa Hư!



Bạn cần đăng nhập để bình luận