Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 693 - Thăm Dò



Chương 693 - Thăm Dò




- Đệ tử Bạch Nhạc Linh Tê Kiếm Tông, bái kiến cung chủ, bái kiến chư vị trưởng lão!
Bạch Nhạc khẽ khom người, hành lễ nói.
- Bạch phủ chủ khách khí rồi, sự tình Thanh Châu, bọn ta cũng có nghe qua, đáng tiếc vô duyên nhìn thấy, hôm nay gặp mặt, rất là vui mừng!
Ánh mắt cung chủ Bắc Đẩu Tinh Cung rơi vào trên người Bạch Nhạc, nhẹ giọng mở miệng nói.
Lời nói này rất khách khí, nhưng đáng tiếc là đối với phủ chủ Thanh Châu Bạch Nhạc, chứ không phải là đệ tử Bạch Nhạc Linh Tê Kiếm Tông.
Bạch Nhạc hơi khom người, lại mở miệng nói lần nữa:
- Phủ chủ Thanh Châu là ở Thanh Châu, còn bây giờ đệ tử chỉ là Bạch Nhạc của Linh Tê Kiếm Tông!
Nói đến đây, Bạch Nhạc cố ý dừng một chút, sau đó hơi mỉm cười tiếp tục nói:
- Nếu như là phủ chủ Thanh Châu, sợ là cái sơn môn này sẽ là một cảnh tượng khác.
- Ha ha ha ha, không sai! Nếu như là phủ chủ Thanh Châu giá lâm, tự nhiên bọn ta sẽ tôn sùng là thượng khách, nhưng nếu Bạch phủ chủ lấy thân phận Linh Tê Kiếm Tông đến, tự nhiên bổn tông cũng chỉ có thể lấy đãi ngộ Linh Tê Kiếm Tông tới tiếp đãi.
Lúc này một vị trưởng lão bên cạnh bật cười lớn, tiếp lời nói.
- Không biết vị trưởng lão này xưng hô như thế nào?
Bạch Nhạc quay sang đối phương, nhẹ giọng nói.
Vị trưởng lão nói chuyện là người mập mạp, tuổi tác ước chừng trên dưới bốn mươi, cả người lộ ra một cỗ hỉ khí không hiểu, khiến cho người ta rất dễ sinh ra một tia thân cận chi ý.
- Vị này chính là trưởng lão Thiên Xu Phong, Vương Chấn Quốc.
Tiền Thụy cung kính thi lễ một cái, nhẹ giọng giới thiệu.
Hiện tại hắn là đệ tử chân truyền có địa vị thấp nhất trong đại điện, Bạch Nhạc do hắn dẫn vào đại điện, nên để hắn tới giới thiệu là đúng.
- Vương trưởng lão nói đúng!
Bạch Nhạc khẽ khom người, nhẹ giọng nói:
- Linh Tê Kiếm Tông tuy nhỏ, nhưng cũng cuối vẫn là huyền môn chính tông, tin tưởng quý tông cũng sẽ không vì vậy mà có lòng khinh thị?
Bất kể đối đầu ai, Bạch Nhạc cũng sẽ không kiêu ngạo không hèn mọn, phần thái độ ung dung này, thật sự khiến cho những trưởng lão ở đây đều phải coi trọng một chút.
- Linh Tê Kiếm Tông có phẩm hạnh gì, mà có thể nhận được một vị đệ tử như ngươi.
Vương Chấn Quốc khẽ cười một chút, lắc đầu nói.
- Có thể bái nhập Linh Tê Kiếm Tông, cũng là may mắn của Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc khẽ khom người, đáp lại lần nữa.
Nói đến đây, gần như hai bên đã biểu hiện thái độ ra ngoài.
Bạch Nhạc luôn tự xưng mình là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông liền ý nghĩa, vô luận Bắc Đẩu Tinh Cung muốn nói cái gì, cũng không thể tránh khỏi Linh Tê Kiếm Tông.
Đây là một cái thái độ cơ bản, cũng là cơ sở để nói tiếp tất cả những chuyện phía sau.
- Tạm thời không đề cập tới những chuyện này, Bạch Nhạc, ngươi đã từng giao thủ với Yến Bắc Thần ở Thanh Châu, ngươi cho rằng, tại sao lần này hắn lại đến Duyện Châu?
Trần Kiếm Phong xua tay, chậm rãi mở miệng nói.
Xưng hô đổi từ Bạch phủ chủ đổi thành Bạch Nhạc, bản thân chuyện này cũng đại biểu cho một loại thái độ.
- Ta cũng không biết cụ thể là như thế nào, nhưng ta và Chu Đông Dương phủ chủ từng có suy đoán, hoài nghi có thể có quan hệ với Côn Ngô Kiếm.
Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc lóe lên vô số ý niệm.
Câu đầu tiên đối phương hỏi lại nhắc đến Yến Bắc Thần, chứ không phải Bạch Cốt Thần Giáo, bản thân chuyện này liền có ý nghĩa, có lẽ đối phương đã có một ít suy đoán.
Dưới loại tình huống này, nếu mình còn phủi sạch sẽ, ngược lại sẽ khiến cho người ta sinh nghi, chẳng bằng dứt khoát đẩy mũi nhọn vào Côn Ngô Kiếm, trực tiếp dụ dỗ đối phương, suy đoán sang một cái phương hướng khác.
Đương nhiên, nhân tiện kéo Chu Đông Dương vào, vậy càng hoàn mỹ hơn, điều suy đoán này do bản thân Chu Đông Dương nghĩ ra, tự nhiên không thể để cho hắn không đếm xỉa đến, bất kể hắn đưa ra kết quả gì, dù sao dụ dỗ hắn trước vẫn luôn là không sai.
Câu trả lời này, lập tức khiến cho trong lòng tất cả mọi người đột nhiên nhảy lên.
Trên thực tế, thời điểm Trần Kiếm Phong trở về phát hiện Bạch Cốt Trủng, cũng đã nói ra điều phỏng đoán này, bây giờ lại nghe Bạch Nhạc nói vậy, hiển nhiên càng có khả năng này.
- Ồ? Ngươi có chứng cớ gì?
- Không có chứng cứ!
Bạch Nhạc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Chỉ là một loại trực giác! Trước đây Đạo Lăng thánh nữ đích thân tới bổn tông, chính là vì tìm kiếm Côn Ngô Kiếm, kết quả mọi người cũng đã biết, gần như toàn bộ ngọn núi phía sau Linh Tê Kiếm Tông bị đều lật qua, thậm chí cho đến ngày nay, cũng vẫn bị liệt vào cấm địa như cũ, nhưng Côn Ngô Kiếm lại không có tung tích.
- Nếu Thông Thiên Ma Quân đã lưu lại truyền nhân, tự nhiên có lý do phỏng đoán, vị truyền nhân này của hắn có thể tìm được Côn Ngô Kiếm.
Rất nhiều chuyện, càng rõ ràng lại càng không khiến người ta sinh nghi.
Huống chi, đây cũng không phải là phỏng đoán của một mình Bạch Nhạc, mà là ý nghĩ trong lòng đối phương, bị Bạch Nhạc làm rõ mà thôi.
- Bạch Nhạc, trên đường tới bổn tông, ngươi có gặp qua Yến Bắc Thần hoặc là người Bạch Cốt Thần Giáo hay không?
Ánh mắt Trần Kiếm Phong lộ ra vẻ ngưng trọng, chậm rãi hỏi.
Đến rồi!
Trong lòng hơi động một chút, Bạch Nhạc biết nói đến chuyện này, mới xem như chân chính vào thẳng chủ đề.



Bạn cần đăng nhập để bình luận