Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 401 - Ô ngôn uế ngữ



Chương 401 - Ô ngôn uế ngữ




Trước đó khi Bạch Nhạc còn chưa đi ra từ Thất Tinh Tháp, những người khác đều quan tâm lúc nào Lý Phù Nam mới đi ra, duy chỉ có Mạc Vân Tô chú ý tới, Hà Tương Tư còn chưa chết, thậm chí còn bước đến tầng thứ tư Thất Tinh Tháp!
Khắc ấy, Mạc Vân Tô hệt như gặp phải quỷ!
Cũng may không biết tại sao Hà Tương Tư lại tựa hồ không có ý tìm hắn gây sự, lúc này mới khiến hắn yên tâm phần nào, song vẫn một mực tránh trong đám đông chứ không dám lộ diện.
Nhưng mà, Mạc Vân Tô làm sao cũng không thể ngờ, Bạch Nhạc lại đột nhiên nhảy ra, thậm chí chỉ mặt gọi tên làm khó hắn.
Lúc này, sắc mặt Mạc Vân Tô vô cùng khó coi:
- Bạch Nhạc, ta với ngươi không thù không oán, ngươi đừng có khinh người quá đáng!
- Khinh người quá đáng?
Trong mắt lộ ra sát cơ, Bạch Nhạc cười lạnh nói:
- Ngươi đã làm gì, chẳng lẽ trong lòng còn không biết?
- Ta làm qua cái gì?
Sắc mặt hơi tái, Mạc Vân Tô vẫn cố biện bạch.
- Tiểu Nhạc, bỏ đi!
Thoáng chốc, Hà Tương Tư rốt cục cũng chạy tới, trực tiếp tiến lại kéo tay Bạch Nhạc, hai mắt đỏ bừng mở miệng nói:
- Thôi đi, quá khứ đều đã qua, sau cùng có thể để ta nhận rõ bộ mặt thật của hắn... Vậy là đủ rồi.
Hà Tương Tư vừa lộ diện, lúc này chúng nhân mới dồn dập ý thức được, đây là Bạch Nhạc đang muốn ra mặt cho Hà Tương Tư.
Nghĩ đến quan hệ phức tạp giữa Hà Tương Tư và Mạc Vân Tô, đám đông không khỏi ngấm ngầm lắc đầu.
Thấy được Hà Tương Tư, Mạc Vân Tô lại càng lớn gan, cười lạnh nói:
- Bạch Nhạc, ngươi với tiện nữ này có chuyện gì là việc của ngơi, đừng có cuốn ta vào! Chẳng lẽ ngươi tưởng người khác đều là kẻ ngu chắc?
Vốn bởi vì Hà Tương Tư, sát khí trong lòng Bạch Nhạc đã có điều thu liễm, nhưng đột nhiên nghe được lời này, lập tức triệt để kích lên sát niệm.
Dù là Hà Tương Tư, nghe được Mạc Vân Tô nói thế cũng không khỏi sắc mặt trắng bệch, tức tối chỉ tay vào mặt Mạc Vân Tô, lại không nói được nên lời.
- Hà Tương Tư, ngươi chỉ vào ta làm gì? Không phải là trèo lên cành cao, không để ta vào mắt ư? Còn phải bức người quá đáng, muốn tiểu tình nhân đuổi tận giết tuyệt?
Đương sơ làm qua chuyện gì trong Thất Tinh Tháp, Mạc Vân Tô lòng dạ biết rõ, tự nhiên hiểu được vô luận thế nào đều không khả năng hòa hảo với Hà Tương Tư!
Dù sao cũng đã triệt để trở mặt, chẳng bằng dứt khoát lật tung, hoặc là không làm, hoặc là trực tiếp bôi đen danh tiếng Hà Tương Tư.
Chỉ cần quấy trộn vũng nước đục này, hệt như chuyện sư muội Hà Tương Tư tự sát trước đây, rốt cuộc ai cũng không biết được chân tướng, chẳng qua là một trường cãi cọ, cuối cùng bỏ mặc?
Câu này, nhất thời khiến Hà Tương Tư tức điên, cả người theo đó run lên!
Nhưng đúng như Mạc Vân Tô dự đoán, người xem náo nhiệt xung quanh tự phát chia làm mấy phe, lại không có cảnh quần tình kích phẫn, nhất trí lên án hắn.
Chuyện giữa nam nữ với nhau này vốn là một đoàn đay rối, người ngoài can dự vào, lại làm sao phân biện đi ra rốt cục là ai đúng ai sai?
Đối với điểm này có vẻ Mạc Vân Tô tính toán rất chuẩn, lại duy chỉ tính sai Bạch Nhạc.
Gần như ngay khi hắn vừa dứt lời, thân hình Bạch Nhạc chợt hơi lắc, đột nhiên ra tay!
Ba!
Một tát dứt khoát, trực tiếp quất cho Mạc Vân Tô răng rơi đầy đất, trên mặt in hằn năm vết dấu tay rõ nét.
- Miệng đầy ô ngôn uế ngữ, Mạc Vân Tô, ngươi tưởng ta không làm gì được ngươi chắc?
Sắc mặt hơi lạnh, Bạch Nhạc gằn giọng nói.
Cái tát này, nhất thời khiến cho chúng nhân tại trường không khỏi rùng mình.
Trước đó mặc dù tận mắt thấy Bạch Nhạc đi xuống từ con đường ánh sáng, cũng biết Bạch Nhạc thu được Thất Tinh Tháp truyền thừa, nhưng ấn tượng của phần đông chúng nhân đối với Bạch Nhạc vẫn dừng ở hình tượng quá khứ.
Đừng nói so với Lý Phù Nam, dù là Mạc Vân Tô, tựa hồ cũng không hề yếu thua Bạch Nhạc!
Rốt cuộc, thiên phú là thiên phú, thực lực là thực lực!
Bạch Nhạc có thể thông qua khảo nghiệm Thất Tinh Tháp, chẳng qua chỉ có thể chứng minh Bạch Nhạc có được tiềm lực càng lớn, song luận thực lực, hiện tại e rằng còn chưa mạnh hơn người khác bao nhiêu.
Phải biết, trước khi tiến vào Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc từng có một lần giao thủ qua với Mạc Vân Tô, lần kia, mặc dù trên danh nghĩa là Bạch Nhạc thắng, nhưng người biết nội tình đều rõ ràng, chẳng qua là bởi vì Mạc Vân Tô áp chế tu vi mà thôi, thật ra tay toàn lực, Bạch Nhạc tất không phải là đối thủ.
Mà giờ mới qua bao lâu?
Một tát vừa nãy của Bạch Nhạc lại nhanh đến mức khiến Mạc Vân Tô không kịp có phản ứng, đây là thực lực khủng bố cỡ nào?
Chịu một tát, trong lòng Mạc Vân Tô vừa sợ vừa giận!
Hắn cũng không ngờ được Bạch Nhạc lại có tốc độ khủng khiếp đến vậy, nhưng bị tát ngay trước mặt nhiều đệ tử như vậy, cảm giác nhục nhã đó khiến hắn há có thể nhịn được?!
Nháy mắt, Mạc Vân Tô tức điên, trở tay rút ra Loạn Ly Tiên, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, căm hận nói:
- Họ Bạch, đừng tưởng ngươi thông qua khảo nghiệm Thất Tinh Tháp liền thật trở thành Thanh Châu đệ nhất thiên kiêu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận