Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 254 - Thân phận bại lộ



Chương 254 - Thân phận bại lộ




Ngược lại là Lý Phù Nam này, dường như mạnh hơn trong dự đoán của hắn, không thể không phân ra nhiều tinh lực hơn để ứng phó.
- Được! Tự ngươi cẩn thận.
Gật đầu, Tô Nhan nhẹ giọng đáp.
- Thả Bạch huynh ra!
Tô Nhan vừa động, bọn Dương Bằng lập tức đi theo.
- Cút!
Trong mắt lộ ra một tia sát cơ, Cổ Hiên phát ra một tiếng hét to, giơ tay lên, liền có một cỗ sóng triều màu máu khủng bố đánh về phía mấy người.
- Cẩn thận!
Đồng tử co rút lại, thân hình Lý Phù Nam nhấp nhoáng, lập tức cản ở phía trước mấy người, hàn ý tràn ngập, đóng băng sóng máu đang ập tới.
- Đi.
Đầu cũng phải ngoảnh lại, Lý Phù Nam lập tức trầm giọng nói.
Giống như Cổ Hiên trực tiếp đuổi Tô Nhan đi, hắn cũng phải để bọn Dương Bằng và Tiếu Vượng rời khỏi trước, đến loại trình độ này của hắn và Cổ Hiên, một khi toàn lực xuất thủ, căn bản không rảnh bận tâm tới sự an toàn của người khác.
Một khi bị cuốn vào trong đó, bọn Dương Bằng không ai có thể sống được.
Thời gian một thoáng này, Tô Nhan đã thừa cơ mang theo Bạch Nhạc biến mất.
Bị bức phải lui ra, sắc mặt bọn Dương Bằng càng khó coi,
- Tên ngu xuẩn này, sao lại dám tiến lên như vậy, trực tiếp bị ma nữ đó khống chế.
- Nói những cái này cũng vô dụng, vòng qua nơi này, phải nghĩ biện pháp cứu Bạch huynh về từ trên tay ma nữ đó.
Tiếu Vượng trầm giọng nói.
- Đi!
Trong nhất thời, ba người lập tức vòng qua nơi này, lại đuổi theo phương vị Tô Nhan rời khỏi.
...
Vừa rời khỏi trấn nhỏ, Tô Nhan liền buông Bạch Nhạc ra,
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Vừa rồi tình huống nguy cấp, không kịp nghĩ nhiều, nhưng hiện giờ phục hồi tinh thần, Tô Nhan lập tức đã nhận ra không đúng, vừa rồi Bạch Nhạc cho nàng ta ăn, chỉ là đan dược chữa thương tầm thường mà thôi, làm sao có thể hóa giải được huyết cấm.
Thực sự có vấn đề, vẫn là cỗ lực lượng mà Bạch Nhạc rót vào trong cơ thể nàng ta.
- Tô cô nương, biết quá nhiều, đối với ngươi mà nói, cũng không có lợi ích gì.
Mày hơi nhướn lên, Bạch Nhạc trầm giọng nói.
Nhưng mà trong nháy mắt buông Bạch Nhạc ra, Tô Nhan lại biến sắc,
- Không đúng, ngươi chính là người áo xanh đó... Bạch Nhạc, ngươi là Ma tu?
Trực tiếp bị Tô Nhan nhìn thấu thân phận, trong lòng Bạch Nhạc cũng không khỏi giật mình, khó có thể áp chế được sát tâm đang nổi lên.
- Không tốt!
Trên thực tế, trong nháy mắt thốt ra những lời này, Tô Nhan đã ý thức được không ổn, nhận thấy biến hóa sắc mặt của Bạch Nhạc, lập tức hoa dung thất sắc, vội vàng quỳ gối,
- Tô Nhan nguyện lập huyết thệ, nguyện trung thành với công tử, xin công tử cởi bỏ huyết cấm cho ta.
Hơn nữa, lần này không còn có chút do dự, liền trực tiếp lập huyết thệ.
Xác nhận Tô Nhan đích xác đã lập huyết thệ, sắc mặt Bạch Nhạc mới dịu đi mấy phần.
- Hóa giải huyết thệ, người của Huyết Ảnh Ma Tông, có thể nhìn ra không?
- Không nhìn ra được.
Tô Nhan lập tức đáp,
- Trừ khi Phá Nam Phi phát động huyết cấm giết ta, mới phát hiện huyết cấm đã mất đi hiệu lực.
- Tốt lắm!
Gật đầu, Bạch Nhạc trầm giọng nói,
- Ta muốn ngươi tiếp tục ở lại Huyết Ảnh Ma Tông, làm nội ứng cho ta... Lần này, ta muốn Phá Nam Phi chết không có chỗ chôn.
Phất tay, kề lên hậu tâm của Tô Nhan, phát động Thông Thiên Ma Công, trong giây lát, đã triệt để hóa giải lực lượng của huyết cấm.
Tuy Bạch Nhạc không thừa nhận, nhưng đến lúc này, Tô Nhan đã biết rõ, người áo xanh thần bí đó chính là bản thân Bạch Nhạc, chỉ là nàng ta có thế nào cũng không nghĩ thông được, vì sao Bạch Nhạc có thể thu liễm ma khí triệt để như vậy, thậm chí có thể khiến các cường giả chính đạo đó cũng không nhìn ra được dấu vết.
Điều này quả thực đã làm đảo lộn nhận thức nàng ta.
Chỉ là vào lúc thế này, những lời này, nàng ta bất kể có thế nào cũng không dám hỏi ra miệng.
- Ngươi đi đi, đến lúc cần ta sẽ tìm ngươi.
Xua tay, Bạch Nhạc trầm giọng phân phó.
Mượn cơ hội bị Tô Nhan bắt đi lần này, Bạch Nhạc cũng vừa hay có thể khôi phục thân phận Ma tu.
Trận chiến vừa rồi, Bạch Nhạc đã thấy rõ, bất kể là Lý Phù Nam hay là Cổ Hiên, thực lực sợ rằng đều ở trên Lãnh Thiên Thạch, nếu không thi triển Thông Thiên Ma Công, hắn căn bản ngay cả tư cách giao thủ cũng không có.
Muốn tiếp tục đi tiếp, nhất định phải lấy ra thân phận Ma tu.
Về phần Tô Nhan đoán được thân phận của hắn, chỉ cần tạm thời có huyết thệ, ước thúc khiến Tô Nhan không dám nói ra là được rồi. Dẫu sao, Tô Nhan chỉ đoán được hắn là Ma tu, chứ không nhận ra Thông Thiên Ma Công.
Đợi cho việc này kết thúc, Tô Nhan thoát ly Huyết Ảnh Ma Tông, hắn tất nhiên có biện pháp phản chế.
Hình như trong ấn tượng, trong truyền thừa của Thông Thiên Ma Công, cũng có thủ đoạn cấm chế lợi hại hơn.
Oanh!
Nhảy ra từ trên tế đàn, trong mắt Cổ Hiên lộ ra sát cơ, vung quyền nện về phía Lý Phù Nam.
Đối với Cổ Hiên mà nói, trước nay không có cái gọi là phòng ngự, từ bắt đầu tu hành đến nay, hắn chưa từng học qua bất cứ thủ đoạn phòng ngự nào cả, công kích vốn chính là thủ đoạn phòng ngự tốt nhất.
Muốn thủ hộ nơi tế đàn này, cách hữu hiệu nhất tự nhiên chính là tập sát Lý Phù Nam.



Bạn cần đăng nhập để bình luận