Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 956 - Ngược Lại Cũng Chưa Chắc (2)



Chương 956 - Ngược Lại Cũng Chưa Chắc (2)




- Tự nhiên ta tin tưởng điểm này, thế nhưng, hắn đã nói rõ nhằm vào ta mà đến, cứ tránh né như thế cũng không phải biện pháp! Cùng với việc lãng phí thời gian đợi hắn chỗ này, chẳng bằng ta thẳng thắn trở về, cho hắn một cái cơ hội, nói rõ ý đồ đến! Dù sao nơi đây cũng không phải là Duyện Châu, ta muốn nhìn một chút đến tột cùng hắn có thể làm ra trò gì.
Bạch Nhạc xua tay, hờ hững nói:
- Đừng quên, ta không chỉ là khách khanh Thất Tinh Tông, mà còn là phủ chủ Thanh Châu! Chỉ bằng mấy người bọn hắn, mà muốn đụng đến ta ở Thanh Châu, sợ là còn thiếu rất nhiều.
- Điều này cũng đúng!
Dương Bằng gật đầu, không khuyên gì thêm, hắn hơi trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi theo dõi hắn, nếu tên khốn kia thật sự dám làm xằng làm bậy, ta sẽ đi xin lão đầu tử nhà ta xuất thủ giáo huấn hắn!
Bạch Nhạc bật cười, không khỏi mắng:
- Nói bậy gì đó, Tinh Hà lão tổ là thân phận bực nào, chẳng lẽ còn hồ đồ theo ngươi sao?
Dương Bằng bĩu môi, nói theo:
- Cùng lắm ta cũng học một số người, khóc lóc om sòm, dù sao lão nhân cũng không thể nhìn ta chịu thiệt không phải.
Lời này vừa ra không chỉ Bạch Nhạc mà Hà Tương Tư cũng không khỏi trợn mắt một cái.
Toàn bộ Thất Tinh Tông, cũng chỉ có gia hỏa này, mới dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với Tinh Hà lão tổ.
- Được rồi, ngươi không cần quan tâm nữa! Chuyện này, ta tự biết xử lý.
Bạch Nhạc xua xua tay, lúc này mở miệng nói:
- Ta đến chỗ tông chủ chào từ biệt, trở về nếu ngươi nhàn rỗi, cũng không ngại thì đến Thanh Châu Phủ một chuyến, đến lúc đó gọi đám người Tiếu Vượng Hát, Đàm Y Viên tới, chúng ta hảo hảo gặp mặt.
- Không thành vấn đề, chờ ta quan sát cái tên khốn kia đã, chuyện này vừa xong, chúng ta sẽ đến Thanh Châu Phủ ngươi.
Dương Bằng bình tĩnh phất tay, thuận miệng đáp.

- Vệ sư huynh, Bạch Nhạc muốn về Thanh Châu Thành.
Mặc dù tạm trú ở Thất Tinh Tông, nhưng cuối cùng đám người Vệ Phạn Dạ không phải thường nhân, nên rất nhiều chuyện, chỉ cần cẩn thận để ý, là có thể nghe được.
- Ồ?
Vệ Phạn Dạ hơi nhíu mày, có chút bất ngờ:
- Lá gan hắn cũng lớn đó chứ, thật sự không sợ ta xuất thủ với hắn sao?
- Giả sử Bạch Nhạc thực sự là Yến Bắc Thần, vậy có phải hắn đang cố ý dẫn chúng ta vào bẫy hay không?
Trần Kiếm Phong khẽ nhíu mày, có chút suy nghĩ không thấu, nhẹ giọng mở miệng nói.
Dựa theo lời nói của Vệ Phạn Dạ, ban đầu ở Quảng Hàn Thiên Cung, hắn chính là bị Yến Bắc Thần giết chết!
Bây giờ từ những chuyện đã biết đến xem, chẳng những Yến Bắc Thần có thực lực cực mạnh, hơn nữa trong tay còn cầm Côn Ngô Kiếm, nếu đánh thật, cho dù bây giờ thực lực Vệ Phạn Dạ đại tiến, cũng chưa chắc đã có thể nắm chắc phần thắng.
- Không có khả năng!
Vệ Phạn Dạ cười lạnh một tiếng, hờ hững đáp:
- Nếu như hắn là Yến Bắc Thần, như vậy chúng ta để ý tới hắn tự nhiên trong lòng hắn cũng biết rõ, loại thời điểm này, đừng nói hắn có nắm chắc giết chết chúng ta hay không! Cho dù có, trừ phi hắn dự định không dùng cái thân phận Bạch Nhạc này nữa, bằng không... Hắn tuyệt đối không dám tùy tiện xuất thủ.
Trần Kiếm Phong nghe thế, lúc này mới gật đầu:
- Lời ấy có lý.
- Được rồi, Tiền Thụy ngươi đi theo hắn... Nếu như hắn muốn giả vờ không biết, vậy chúng ta cũng không cần vạch trần! Ngươi đi theo sau hắn, lấy cớ bái phỏng Thanh Châu Phủ, hắn cũng không dám làm gì ngươi đâu! Cẩn thận đi thám thính một ít hư thực, cũng là chuyện tốt.
Vệ Phạn Dạ xua tay, giải quyết dứt khoát.
- Không sai, bây giờ bất kể là người của Thất Tinh Tông, hay là người Thanh Châu Phủ, đối với chúng ta đều có lòng phòng bị... Cho dù có manh mối, cũng chưa chắc nói cho chúng ta, nếu thật sự muốn tra rõ, còn phải dựa vào chúng ta.
Trần Kiếm Phong cũng tiếp lời theo.
Tính khí hắn vốn như vậy, mặc dù không muốn tin tưởng Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần, nhưng nếu đã bằng lòng, nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Thanh Châu Phủ, Bạch gia!
- Chu trưởng lão, mời!
Bạch Nhạc đứng ở trước cửa, khẽ khom người, làm ra một cái thủ thế mời vào, sau đó lập tức xoay người dặn dò nói:
- Nhanh đi thông báo cho Thanh Nhã tỷ, nói có Chu trưởng lão đến, bảo nàng qua đây, trò chuyện một hồi.
- Vâng!
Nhận được mệnh lệnh của Bạch Nhạc, lúc này người Bạch phủ liền bận rộn lên, có người dẫn đám người Bạch Nhạc vào phủ, có người đi thông báo Bạch Thanh Nhã và Tô Nhan, còn có người vội vàng chuẩn bị yến hội, trong lúc nhất thời, toàn bộ Bạch phủ đều náo nhiệt lên.
Những hạ nhân này của Bạch phủ, đều ngây người ở Bạch gia thời gian rất dài, bây giờ bởi vì Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, nên cũng có nghe qua chuyện về giới tu hành ở Thanh Châu, tự nhiên biết Chu Mộng Dương chẳng những là Hàn Sơn trưởng lão địa vị cao thượng, hơn nữa còn có quan hệ cá nhân rất tốt với Bạch Nhạc, nào dám có nửa điểm chậm trễ.
Một đường theo Chu Mộng Dương tiến nhập Bạch phủ, Bạch Nhạc có vẻ cực kỳ nhiệt tình, hai người đi thẳng đến Thính Hương Thủy Tạ.
Gần như cùng lúc Bạch Nhạc dẫn theo Chu Mộng Dương đi Thính Hương Thủy Tạ, tin tức cũng đã truyền tới tai Bạch Thanh Nhã.



Bạn cần đăng nhập để bình luận