Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 994 - Tâm Nguyện Của Thông Thiên Ma Quân



Chương 994 - Tâm Nguyện Của Thông Thiên Ma Quân




- Tâm nguyện chưa xong?
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, lẳng lặng nhìn lão nhân, chờ đối phương giải thích một chút.
Mặc dù nhận được truyền thừa của Thông Thiên Ma Quân, nhưng Bạch Nhạc lại không hiểu được chút gì về vị sư tôn này, thậm chí còn không bằng người ngoài.
- Ma Quân một đời kiêu ngạo, tự nghĩ ra Tuyệt Thế Ma Công, chấn thước cổ kim! Có thể so với truyền thừa vạn năm của Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng vẫn thua một bậc, sau trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, thế nhân đều cho rằng Ma Quân đánh vỡ thần thoại bất bại của Đạo Lăng, cướp đi Đạo Lăng chí bảo Côn Ngô Kiếm, là đại thắng!
Lão nhân nhìn Bạch Nhạc, bình tĩnh nói:
- Duy chỉ có những người thực sự quen thuộc Ma Quân như chúng ta, mới hiểu, đối với hắn mà nói trận chiến kia là bại! Một người địch một tông, thậm chí một người địch thiên hạ, mới là khí độ của Ma Quân.
Cho dù đã trôi qua rất lâu, nhưng khi nghe lão nhân nói đến những lời này, trong lòng Bạch Nhạc vẫn khó tránh khỏi có chút nhiệt huyết sôi trào!
Một người địch thiên hạ!
Đây là sự bá đạo và tự tin bực nào!
Đây mới là tuyệt thế Ma Quân, Thông Thiên Ma Quân một đời kiêu ngạo, vô địch thiên hạ!
- Ma Quân một đời kiêu ngạo, cho dù là chọn lựa truyền nhân cũng có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, trước đó lão phu trò chuyện với hắn, đã từng nghe hắn nói qua, nếu như đệ tử còn không bằng hắn, như vậy cần gì nhận đệ tử?
Ánh mắt lão nhân lại rơi vào trên người Bạch Nhạc lần nữa, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Đạo ma song tu, lấy Tinh Cung Chi Cảnh, luyện hóa Quảng Hàn Thiên Cung, trảm Nguyệt Lâm Tiên tại Đông Hải... Lão phu mặc kệ ngươi làm sao làm được, nhưng chỉ cần có thể làm được, liền không tính là làm mất uy danh Ma Quân.
Bạch Nhạc nghe thế, mới xem như hiểu ra, vì sao Diệp Huyền đại sư lại tìm mình ở thời điểm này.
Chuyện này cũng không phải là trùng hợp, mà là đối phương một mực chú ý mình!
Trận chiến ở Đông Hải, trảm Nguyệt Lâm Tiên, hoàn toàn thắng lợi, xem như mình mới lọt vào trong mắt đối phương.
Nếu như ngay cả điểm này cũng không làm được, thì mình ở trong mắt đối phương, căn bản không xứng gọi là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, tự nhiên sẽ càng không gặp mình mà nói những lời này.
- Cho nên... Tâm nguyện của sư tôn, chính là huỷ diệt Đạo Lăng Thiên Tông sao?
Bạch Nhạc nhìn lão nhân, nhẹ giọng hỏi.
- Phải, mà cũng không phải!
Lão nhân lắc đầu, chậm rãi giải thích:
- Nói phải, là bởi vì Ma Quân thực sự muốn tiêu diệt Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng nếu nói Ma Quân chỉ muốn tiêu diệt Đạo Lăng Thiên Tông, vậy ngươi cũng không khỏi quá coi thường lòng dạ của Ma Quân rồi.
- Ta nghe nói, ngươi đã tiếp xúc qua Bạch Cốt Thần Giáo?
Lão nhân dừng một cái, đột nhiên lại chuyển đổi trọng tâm câu chuyện.
- Vâng!
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, có chút không hiểu cho lắm, nhưng vẫn trả lời.
- Vậy thì đúng rồi, nếu ngươi đã tiếp xúc qua Bạch Cốt Thần Giáo, thì cũng biết bọn hắn có một cái cái gọi là Thần Hàng! Ma quân cũng không để ý cái gọi là Thần Đạo này, nhưng... Những cái được gọi là thần linh kia lại ở đâu ra?
Lão nhân chậm rãi mở miệng nói:
- Thời thượng cổ, lúc đại phái còn tồn tại, vẫn luôn có truyền thuyết cường giả phá giới phi thăng... Nhưng qua nhiều năm như vậy, lại không có truyền thuyết này nữa! Cho dù là Đạo Lăng Thiên Tông, cũng không có ai có thể thật sự siêu thoát!
Siêu thoát!
Hai chữ này, mang cho Bạch Nhạc một loại cảm thụ hoàn toàn khác biệt.
- Hóa Hư, đã là đỉnh phong của thế gian này, nhưng cho dù là Hóa Hư, cũng vô pháp siêu thoát sinh tử! Ma Quân vẫn cho rằng, phía trên Hóa Hư chính là siêu thoát! Siêu thoát sinh tử, cũng siêu thoát ràng buộc của thế giới này!
Lão nhân nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:
- Nói đúng ra thì đây mới là tâm nguyện chưa hoàn thành của Ma Quân!
“...”
Trong lúc nhất thời, Bạch Nhạc cũng không nhịn được, chỉ có thể nở nụ cười khổ.
Loại chuyện như siêu thoát, cách mình bao xa, quả thực đều khó có thể tưởng tượng ra, nếu nói đây mới là tâm nguyện chưa hoàn thành của Ma Quân, rồi để mình đến thực hiện tâm nguyện giúp hắn, cũng không khỏi đánh giá mình quá cao đi?
Dường như lão nhân đã nhìn thấu tâm tư của Bạch Nhạc, nên bình tĩnh nói:
- Không nên tự coi nhẹ mình, có thể trong ba năm ngắn ngủi, đi tới tình trạng như bây giờ... Ngươi cũng xứng đáng với cái danh truyền nhân Ma Quân, ngươi ưu tú hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình.
Ngươi ưu tú hơn nhiều so với trong tưởng tượng!
Câu nói này rơi vào trong tai, khiến hắn không khỏi có chút cay đắng.
Bắt đầu từ tiểu tạp dịch ở Linh Tê Kiếm Tông, từng bước đi tới hôm nay, cố gắng nỗ lực bao nhiêu, trải qua bao nhiêu nguy hiểm, những thứ này trừ Bạch Nhạc ra, có ai rõ ràng?
Không phải những đối thủ từng được gọi là thiên kiêu, cũng đều bị mình bỏ lại đằng sau sao?
Hóa ra mình thật sự rất xuất sắc.
Nghĩ vậy, trên mặt Bạch Nhạc không khỏi lộ ra một nụ cười rực rỡ:
- Đa tạ tiền bối, ta sẽ nỗ lực để mình đi xa hơn.
Đi xa hơn, cũng không phải là vì tâm nguyện chưa thành của Thông Thiên Ma Quân, mà là vì mình kiên trì.
Bạch Nhạc chưa từng nói những lời này ra miệng, nhưng đã nghĩ rõ ràng từ lâu.
- Không sai, đây mới là tự tin nên có của truyền nhân Ma Quân!



Bạn cần đăng nhập để bình luận