Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 477 - Bạch Nhạc đi về (2)



Chương 477 - Bạch Nhạc đi về (2)




Đừng thấy bây giờ bọn hắn tiến vào Bạch gia, tựa hồ là đang bảo hộ Bạch gia, che chở Bạch Nhạc, nhưng trên thực tế, trong lòng Văn Trạch cũng biết, đây chẳng qua là một loại thủ đoạn khắc chế Yến Bắc Thần mà thôi, cùng lắm tính là thuận nước đẩy thuyền, tự nhiên không cần phải nói đa tạ.
Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Bất luận thế nào, Văn huynh có thể tới, Bạch Nhạc túc cảm thịnh tình.
Cứ vậy hàn huyên một lúc, Bạch Thanh Nhã rốt cục cũng chạy tới, vừa thấy Bạch Nhạc, trong mắt lập tức ngân ngấn lệ hoa.
- Thanh Nhã tỷ!
Mặc cho Bạch Thanh Nhã ôm vào trong lòng, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.
Mấy ngày qua, Bạch Thanh Nhã mới là người thực sự quan tâm hắn nhất, rõ ràng biết Yến Bắc Thần là Bạch Nhạc, lại khăng khăng không thể nói, chỉ biết trơ mắt nhìn người khác vây công Bạch Nhạc, đối với Bạch Thanh Nhã mà nói, thời gian qua mỗi thời mỗi khắc đều là dày vò.
Thẳng đến giờ đây, tận mắt thấy Bạch Nhạc an toàn trở về, nàng mới triệt để yên lòng.
Hoãn thần lại, lúc này Bạch Thanh Nhã mới mở miệng nói:
- Tiểu Nhạc, Chu trưởng lão và Thiên Thu đại sư đều ở đây, mấy ngày nay, may nhờ có hai vị trưởng lão chiếu cố, bằng không sợ rằng Bạch gia không chống đỡ được đến lúc ngươi trở về.
Gật đầu, Bạch Nhạc để cho Bạch Thanh Nhã dẫn đường đi bái kiến bọn Chu Mộng Dương.
Rốt cuộc, lấy thân phận bọn Chu Mộng Dương, dù biết Bạch Nhạc đi về, song không lý nào lại chủ động đi gặp Bạch Nhạc cả.
Một phen chào hỏi, lại bình lui toàn bộ hạ nhân, lúc này mấy người mới ngồi xuống chuyện trò.
- Tiểu tử, ngươi hồ đồ, cái lúc này sao còn dám trực tiếp về lại Bạch gia.
Nhìn vào Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương mang theo mấy phần khiển trách nói:
- Chắc ngươi cũng nghe nói, lời đồn tuy có vài phần khoa trương, nhưng tên Yến Bắc Thần kia quả thực bất phàm, nếu hắn lần nữa ra tay, sợ rằng ta và Thiên Thu huynh đều chưa hẳn bảo vệ được ngươi.
- Tiểu tử minh bạch.
Khom lưng thụ giáo, thái độ Bạch Nhạc cực kỳ đoan chính, chỉ là lúc đứng dậy lại nghiêm mặt giải thích:
- Ta biết đi về sẽ có chút nguy hiểm, nhưng mà... Nếu không đích thân đi về nhìn Thanh Nhã tỷ, ta không yên lòng.
Câu này nhất thời khiến cho Chu Mộng Dương vốn chuẩn bị rất nhiều giáo huấn, lại đều nuốt ngược trở lại.
Phụ mẫu không còn, trường tỷ như mẫu.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, quan tâm tới tỷ tỷ chính là tuân thủ hiếu đạo, dù biết gặp nguy hiểm cũng không thể không làm, đây chính là lễ.
Hơn nữa, Chu Mộng Dương có thể nhìn ra được, lời này không phải khiên cưỡng gán ghép, phần quan tâm và lo lắng Bạch Nhạc dành cho Bạch Thanh Nhã kia không phải giả bộ đi ra! Như thế, dù hắn có muôn vàn đạo lý cũng không thể nói được ra miệng.
- Ngươi có thể có được phần tâm ý này, rất tốt.
Khẽ gật đầu, Mộng Thiên Thu mãn ý nói:
- Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, có lão phu và Chu huynh ở đây, đưa ngươi an toàn về lại Thất Tinh Tông hẳn không thành vấn đề.
- Thiên Thu đại sư, ta thực sự không yên tâm khi để Thanh Nhã tỷ ở lại một mình trong nhà! Trước khi giải quyết sự kiện lần này, ta muốn cùng Thanh Nhã tỷ ở tạm tại Thất Tinh Tông, không biết liệu có được chăng?
Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc lần nữa mở miệng nói.
Lời này có chút giả, rốt cuộc không có ai rõ ràng hơn Bạch Nhạc, cái gọi là truyền nhân Ma Quân rốt cuộc là gì, ai đó có thể gặp nguy hiểm, chứ Bạch Thanh Nhã tuyệt đối sẽ không nguy hiểm.
Nhưng chuyện tới nước này, diễn trò phải diễn toàn bộ, bằng không chính là lưu lại sơ hở cho người khác bắt.
- Được chứ!
Gật đầu, Mộng Thiên Thu trực tiếp đáp ứng.
Khoan nói tới tầm quan trọng hiện thời của Bạch Nhạc, mặc dù không có chuyện này, lấy thân phận hắn, tự nhiên có thể nhẹ nhàng mang theo Bạch Thanh Nhã về lại Thất Tinh Tông.
- Đa tạ Thiên Thu đại sư!
- Không sao cả, đấy chẳng qua chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi.
Khoát khoát tay, Mộng Thiên Thu nhẹ giọng nói:
- Bạch Nhạc, Thiên Cơ Biến, ngươi luyện như thế nào rồi?
Lấy thân phận Mộng Thiên Thu, thuận miệng hỏi lên như vậy, tựa hồ rất bình thường.
Nhưng chính câu nói này lại khiến trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên cả kinh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền ý thức được, Mộng Thiên Thu vẫn có điều hoài nghi.
Lời này làm gì phải hỏi hắn, căn bản là muốn mượn cái này để nghiệm chứng xem giữa hắn và Yến Bắc Thần rốt cục có quan hệ hay không.
Tâm tư điện chuyển, nhưng ngoài mặt, Bạch Nhạc lại vẫn không lộ vẻ gì khác thường, lúng túng mở miệng nói:
- Tiểu tử cô phụ Thiên Thu đại sư kỳ vọng, thời gian qua quá nhiều chuyện, không có thời gian nghiên cứu tu tập Thiên Cơ Biến, giờ vẫn chỉ đang ở giai đoạn nhập môn.
- Không sao cả, thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã có thể nhập môn, tính là rất khó được, sao không biểu diễn thử cho lão phu xem xem!
Nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Mộng Thiên Thu lần nữa mở miệng nói.
- Vâng!
Nói tới nước đó rồi, Bạch Nhạc tự nhiên không tiện chối từ, thế là bèn thoáng định thần!
- Thiên Cơ!
Thốt ra hai tiếng, nháy mắt, Bạch Nhạc bỗng chợt biến thành một bộ dạng khác!



Bạn cần đăng nhập để bình luận