Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1067 - Sóng dậy dưới Thánh Nữ Phong



Chương 1067 - Sóng dậy dưới Thánh Nữ Phong




Lúc đó, Bạch Nhạc thậm chí còn không có tư cách để thật sự đối địch với Triệu Thụy. Bây giờ đến Đạo Lăng Thiên Tông rồi, sự xuất hiện của Triệu Thụy khiến Bạch Nhạc nhận ra, ở nơi đây, hắn không chỉ có bạn cũ mà còn có cả tình địch.
Trước đó Bạch Nhạc làm ầm ĩ với người của Thái Cực Đạo, không chỉ để Văn Trạch biết, mà còn kinh động đến Triệu Thụy.
Triệu Thụy không hề hứng thú với xung đột giữa Bạch Nhạc và Thái Cực Đạo, nhưng nếu Bạch Nhạc muốn lên Thánh Nữ Phong thì lại có liên quan tới hắn ta. Bởi vì trong mắt Triệu Thụy, sớm muộn gì Vân Mộng Chân cũng là người của hắn, một gã tôm tép không có căn cơ nào như Bạch Nhạc mà cũng dám dòm ngó tới nàng à?
Mà tên Bạch Nhạc này giờ thật sự có can đảm đến Thánh Nữ Phong, đúng là khiến Triệu Thụy sinh ra vài phần buồn bực, bèn ghi hận lên cả Văn Trạch.
Văn Trạch sửng sốt. Đối mặt với Triệu Thụy, cho dù là hắn cũng không dám vô lễ, bèn lễ phép thi lễ, lúc này mới đáp:
- Triệu sư huynh, lời này sư đệ nghe không hiểu lắm?
Triệu Thụy liếc Văn Trạch, mắng không chút khách sáo:
- Đừng có làm bộ làm tịch với ta, Thánh Nữ Phong là nơi nào, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Bây giờ ngươi lại dẫn một người ngoài tới đây là rắp tâm làm sao?
- Lời này của Triệu sư huynh không đúng, lúc Bạch sư đệ ở Linh Tê Kiếm Tông đã từng quen biết với Thánh Nữ, càng nhận được đại ân của Thánh Nữ, bây giờ đến bản tông, muốn tới bái tạ Thánh Nữ trước, đây là sự lễ phép, có gì mà không ổn?
Kính lễ thì kính lễ, nhưng với chuyện này thì Văn Trạch cũng không nhường.
Năm đó khi đối mặt với Triệu Thụy, hắn thậm chí còn không có tư cách cãi lại, nhưng hôm nay đã khác xưa, hắn cũng đã ghi tên chân truyền, đương nhiên có thể nói.
Huống chi, hắn cũng biết rõ tại sao Triệu Thụy lại ngăn cản.
- Thánh Nữ có thân phận thế nào, thiên hạ này người có được ân huệ của Thánh Nữ đâu chỉ mỗi mình hắn?
Triệu Thụy cười lạnh, bác bỏ không chút để ý:
- Nếu ai được ân huệ của Thánh Nữ đều có thể lên Thánh Nữ Phong bái kiến Thánh Nữ, vậy thì Thánh Nữ không cần phải tu hành nữa, mỗi ngày chỉ cần bận rộn chào hỏi với những người này là được rồi.
Văn Trạch còn muốn lên tiếng, lại bị Bạch Nhạc kéo về.
Tới mức này rồi, phân rõ phải trái là vô dụng, đối phương luôn có thể tìm ra lý do để bác bỏ, huống chi, lấy thân phận của Văn Trạch cũng không tiện để tiếp tục đối đầu với Triệu Thụy nữa, có cự tiếp cũng không có chút ý nghĩa nào.
Muốn giải quyết chuyện này, cuối cũng vẫn phải để hắn tự ra mặt.
Bạch Nhạc bèn bước ra, hơi ôm quyền nói:
- Triệu sư huynh, từ biệt ở Thanh Châu, chúng ta cũng đã lâu không gặp, phong thái của Triệu sư huynh vẫn như trước nhỉ.
Nhắc tới Thanh Châu, mí mắt Triệu Thụy không khỏi hơi giật giật.
Nói đúng ra, ban đầu khi ở trong lăng tẩm Thanh Châu, hắn ta cũng coi như từng thiếu một món nợ ân tình với Bạch Nhạc, vốn không nên làm khó dễ như vậy mới đúng, nhưng mà Bạch Nhạc bây giờ quả thực đã khác xưa, hắn ta cũng không thể không đề phòng.
- Bạch sư đệ mới là người từ biệt mấy năm đã cá chép hóa rồng. Nghe nói lần này còn đến đây chung với Thất hoàng tử của Đại Càn vương triều, thật sự là khiến người ta ngưỡng mộ đấy!!!
- Không dám.
Bạch Nhạc hơi ôm quyền, tiếp:
- Bạch Nhạc thân là Thanh Châu phủ chủ, vốn là người của Đại Càn vương triều, bây giờ đi theo Thất hoàng tử đến tham gia Đại hội Đạo môn, cũng không có gì đặc biệt cả.
Triệu Thụy liếc Bạch Nhạc, chọi lại:
- Đã là tới tham gia Đại hội Đạo môn thì nên dựa theo sắp xếp, ở lại trên Nghênh Khách Phong, đây mới đạo làm khách.
Bạch Nhạc giả bộ ngạc nhiên, giang tay hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ quý tông có lệnh nói rõ là cấm người của các tông rời khỏi Nghênh Khách Phong à?
-…
Lời này lập tức khiến Triệu Thụy cứng họng.
Có một số chuyện vốn là quy định bất thành văn, căn bản không thể ra lệnh cấm được, nếu không thì chẳng phải giống như là giam lỏng người ở trên Nghênh Khách Phong sao?
Bạch Nhạc cũng không có ý chờ Triệu Thụy trả lời, trực tiếp tự nói:
- Theo ta biết, giữa tất cả các phong của quý tông có tách biệt đúng không? Chuyện của Thánh Nữ Phong đương nhiên là do Thánh Nữ Phong làm chủ, nếu Thánh Nữ không muốn gặp ta, ta đương nhiên không dám bước vào Thánh Nữ Phong nửa bước, nhưng nếu Triệu sư huynh chưa có lệnh của thánh nữ đã tùy tiện ngăn cản, e là có hơi lo chuyện bao đồng đấy?
- …
Lời này thật đúng là đâm vào chỗ đau của Triệu Thụy.
Đừng thấy hắn là đệ tử chân truyền của Đạo Lăng Thiên Tông, hơn nữa còn là đệ chân truyền xếp hạng vô cùng cao, dù là thực lực hay là bối cảnh đều cực mạnh, nhưng hết lần này đến lần khác, hắn ta thật đúng là không có tư cách nhúng tay vào chuyện của Thánh Nữ Phong.
Nếu không thì hắn ta cũng đâu cần cố sức chờ dưới Thánh Nữ Phong, dùng cách này để cản Bạch Nhạc.
Giờ dọa dẫm không được, nhưng Triệu Thụy cũng đã sớm có chuẩn bị. Hắn cười lạnh, thản nhiên nói:
- Bạch sư đệ có cái miệng khéo nói ghê nhỉ, nhưng đáng tiếc là dùng nhầm chỗ rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận