Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 472 - Bại Tinh Cung (3)



Chương 472 - Bại Tinh Cung (3)




Bùi Văn Hải thân là trưởng lão Thất Tinh Tông, bại dưới tay truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần, mất mặt là hắn, không quan hệ gì tới người khác. Nhưng nếu bị Yến Bắc Thần giết chết, vậy lại là chuyện khác.
Bị một tên gần gần chỉ có thực lực Linh Phủ Cảnh, lại oanh giết cường giả Tinh Cung ngay trước mặt nhiều cao thủ như vậy, truyền đi ra, mặt mũi chính đạo Thanh Châu sợ rằng mất sạch!
Đây là điều bọn hắn không thể nào dung nhẫn!
Với khoảng cách này, muốn cứu người tuyệt đối đã không kịp nữa rồi, vậy nên đám người này ra tay, ý đồ chính là muốn vây Nguỵ cứu Triệu.
Nếu Bạch Nhạc chấp ý phải giết Bùi Văn Hải, vậy tất phải ngạnh kháng công kích từ bọn hắn.
Tuy trong lúc vội vàng không kịp điều động lực lượng Tinh Cung, nhưng bị ba vị cường giả Tinh Cung Cảnh đồng thời đánh trúng, dù Yến Bắc Thần hung hãn đến mấy, sợ rằng cũng khó thoát khỏi cái chết!
Nếu Yến Bắc Thần thật cả gan làm vậy, bọn hắn tuyệt không tiếc dùng mạng Bùi Văn Hải đổi lấy cơ hội chém giết truyền nhân Ma Quân!
Gần như ngay thời điểm đối phương ra tay, Bạch Nhạc đã nhìn thấu tâm tư bọn hắn.
Tuy tự nhận lấy sự cường hãn của Thông Thiên Ma Thể, mặc dù ngạnh kháng công kích từ đối phương, bản thân chưa hẳn sẽ chết, song trọng thương là điều khó miễn, tiếp sau còn muốn thoát thân, sợ rằng khó mà làm được.
Bạch Nhạc tuy chán ghét Bùi Văn Hải, nhưng còn chưa phẫn hận đến mức muốn đồng quy vu tận với đối phương.
Nhận thấy nguy cơ, thân hình hơi lắc, quyền đầu lập tức lệch dời, quét qua thân thể Bùi Văn Hải nện xuống đất!
Ầm!
Nháy mắt, mặt đất Bạch phủ bị quyền này của Bạch Nhạc nện ra một hố to, đá xanh hóa thành phấn vụn.
Hết thảy điều này nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế, lại chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt mà thôi!
Quyền nện xuống đất, đồng thời tránh đi công kích từ ba tên cường giả Tinh Cung Cảnh, ngay lúc đó, Bùi Văn Hải bị phản phệ, sắc mặt tái nhợt té xuống đất, phun ra một búng máu, hai mắt tối sầm, trực tiếp ngất đi.
- Giết hắn!
Một kích không trúng, ba tên cường giả Tinh Cung Cảnh vừa ra tay lập tức quát lớn:
- Không cần thủ quy củ gì với tiểu ma đầu này cả. Trừ ma vệ đạo chính là phận sự của chúng ta, mọi người cùng nhau ra tay giết hắn!
Lời này nhất thời khiến cho chúng nhân tại trường không khỏi vì đó khẽ động!
Trừ Chu Mộng Dương và Mộng Thiên Thu ra, chúng nhân lần nữa phi thân lao lên, vây quanh Bạch Nhạc, nghiễm nhiên hình thành thế bao bọc.
Trận thế khủng bố như vậy, đừng nói Bạch Nhạc đã thi triển một lần Thôn Thiên Quyết, dù ở trạng thái đỉnh phong, sợ rằng cũng không cách nào đánh!
Chỉ là, trận chiến này, mục đích Bạch Nhạc muốn sớm đã đạt được, nơi nào còn hứng thú tiếp tục dây dưa với bọn hắn.
Thân ảnh hơi lắc, ma khí trong cơ thể dũng mãnh tuôn vào trong Huyết Ảnh Ngoa, lực lượng Huyết Ảnh Ngoa được phát động, lắc mình một cái, đột nhiên hóa thành hư ảnh, lấy tốc độ khó mà tưởng tượng lao khỏi trùng vây, bay thẳng ra bên ngoài Bạch gia.
- Gà đất chó sành, không kham một kích! Đợi Yến mỗ bước vào Tinh Cung, tự nhiên sẽ tới cửa lãnh giáo từng người một!
Lúc vừa thốt ra câu này, Bạch Nhạc mới bắt đầu xông đi, mà khi tiếng cuối cùng rơi xuống, hắn đã rời khỏi Bạch phủ, bỏ lại tiếng vọng trong gió!
- Huyết Ảnh Ngoa!
Sát na đó, sắc mặt ai nấy tại trường đều khó coi dị thường!
Lúc này bọn hắn mới nhớ ra, đêm hôm trước, khi Bạch Nhạc bị bức trở về Bạch gia thì đã bị Yến Bắc Thần cướp đi Huyết Ảnh Ngoa, hôm nay, bảo vật do Huyết Ảnh Ma Quân tự tay luyện chế kia rốt cục triển hiện ra uy lực kinh người.
Nào sợ bọn họ đều là cường giả Tinh Cung Cảnh, nhưng khắc này, căn bản khó mà đuổi kịp được Yến Bắc Thần.
Chỉ là, muốn chạy ra Thanh Châu Thành, há lại là chuyện đơn giản như vậy.

Trốn ra Bạch gia, dây thần kinh trong đầu Bạch Nhạc lại vẫn một mực căng cứng, không hề có dấu hiệu thả lỏng.
Ngay từ thời điểm quyết định đi về Thanh Châu Thành, trong lòng Bạch Nhạc sớm đã rõ ràng, chuyến đi này, nguy hiểm nhất tuyệt đối không phải gặp được bao nhiêu cao thủ Tinh Cung Cảnh trong Bạch gia, mà là vị phủ chủ tọa trấn Thanh Châu Thành kia.
Hôm nay đả bại Tinh Cung ở Bạch gia, nếu không phải người khác nhúng tay, hắn thậm chí có khả năng trực tiếp đánh chết Bùi Văn Hải! Sau đó ung dung thoát thân trước mặt đám cao thủ chính đạo vây công, điều này nhìn qua có vẻ rất hả giận, nhưng trên thực tế, lại hoàn toàn không phải như thế.
Trọn cả quá trình nguy hiểm vượt xa Bạch Nhạc dự đoán, bởi vì từ đầu đến cuối không thấy có bất kỳ cao thủ ma đạo nào lộ diện cả!
Điều này tự nhiên không phải vì trong Thanh Châu không có cao thủ ma đạo, mà là vì, tất cả cường giả Tinh Cung Cảnh ma đạo đều không nguyện tùy tiện xuất hiện trong Thanh Châu Thành, hoặc nói cách khác, chí ít không muốn ra tay ngay trước mắt bao người.
Hết thảy điều này đều xuất phát từ vị phủ chủ Thanh Châu Thành kia!
Trên đời này, chuyện tốt chưa chắc có thể cứ nghĩ là được, nhưng chuyện xấu lại thường thường vừa nói liền trúng!
Gần như ngay khi Bạch Nhạc chạy ra Bạch gia, trên không trung đột nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh.
Chớp mắt, một mạt kiếm quang khủng bố từ trên trời chẻ xuống.



Bạn cần đăng nhập để bình luận