Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1092 - Quan sát cuộc chiến và rèn luyện



Chương 1092 - Quan sát cuộc chiến và rèn luyện




Vệ Phạm Dạ lắc đầu, nói:
- Mặc dù Lục Xán có danh thiên tài, nhưng luận về thực lực trong nhóm đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung thì cũng chỉ là hạng chót. Trận đấu này, chẳng qua chúng ta chỉ thăm dò mà thôi, nếu Bạch Nhạc dễ dàng thua trận như vậy thì thật sự không thú vị chút nào. Triệu sư huynh cũng đừng quên, hắn chính là Yến Bắc Thần.
Triệu Thụy nghe được lời này, không khỏi mà chậm rãi gật đầu.
Bây giờ Triệu Thụy ngày càng tin tưởng vào phán đoán của Vệ Phạm Dạ, không dễ mà muốn ép Yến Bắc Thần lộ ra sơ hở như thế.
- Không sao, mới là trận đầu thôi. Tiếp theo, hắn sẽ hiểu cái gì gọi là vận khí không tốt.
Triệu Thụy nếu đã quyết tâm ngáng chân Bạch Nhạc, đương nhiên cũng sẽ chuẩn bị tốt từ sớm, cho Lục Xán ra ray chính là nói rõ cho Bạch Nhạc biết hắn ta đã động tay động chân.
Triệu Thụy không sợ Bạch Nhạc biết, bởi vì quan hệ giữa bọn họ đã không thể hòa hoãn lại được nữa rồi.
...
Trong đám người, những đệ tử Thất Tinh Tông nhìn Bạch Nhạc đi về vị trí của Đại Càn vương triều, trong lòng bọn họ lại sinh ra một tia đắng cay khó nói thành lời.
Kiếm Linh Vũ.
Cho dù đã đến bây giờ, bọn họ vẫn còn nhớ rõ đây chính là thần thông của Thất Tinh Tông. Lúc trước khi Bạch Nhạc đi ra từ Thất Tinh Tháp, chính là dựa vào một chiêu này mà chấn động toàn bộ Thất Tinh Tông.
Vốn dĩ đây cũng là vinh dự thuộc về Thất Tinh Tông.
Nhưng hôm nay, bọn họ lại chỉ có thể nhìn Bạch Nhạc rời đi.
Bết bát nhất chính là thần thông kiếm đạo này thuộc về Thất Tinh Tông, nhưng toàn bộ đệ tử của tông đời này lại không một ai có thể thi triển được, đây quả thực là sự trào phúng tột cùng.
Đứng ở trong đám đông, sắc mặt Hà Tương Tư cũng rất phức tạp
Sau khi trở về từ Thánh Nữ Phong, nàng cũng không gặp Bạch Nhạc lần nào, mặc dù nàng rất muốn đi gặp Bạch Nhạc, nhưng rốt cuộc phần tình cảm này cũng chỉ có thể bị chôn thật sâu dưới đáy lòng.
Thời khắc này, nàng chính là đại diện cho Thất Tinh Tông.
Bất kể kết quả như thế nào, nàng nhất định phải tiến lên, đến khi bước không nổi nữa mới thôi.
Dự tuyển là một quá trình cực kỳ lâu.
Cho dù đã phân thành mười võ đài, người đi lên so tài không ngớt, nhưng mỗi ngày âu cũng chỉ có vài trăm người lên lên so tài mà thôi. Còn may đây là vòng thứ nhất, đa số mọi người phân thắng bại khá nhanh. Có thể lường trước được, càng về sau, muốn phân thắng bại càng khó, thời gian hao phí cũng sẽ tăng lên gấp bội.
Nếu bình thường thì không cần đặc biệt chú ý quá nhiều lúc đấu vòng loại, một số người thực lực mạnh cũng chỉ quan tâm đến người của bản tông đấu ra sao. Đa số thời gian còn lại, họ sẽ không tiêu tốn nhiều tâm tư, thậm chí có một số ít sẽ trực tiếp rời khỏi đây để về nghỉ ngơi.
Nhưng đối với Bạch Nhạc thì khác.
Bạch Nhạc là người thông qua vòng thứ nhất sớm nhất, nhưng hắn vẫn dùng tất cả thời gian còn lại để quan sát các trận chiến.
Đừng nhìn đoạn đường mà Bạch Nhạc đi đã trải qua vô số lần tranh đấu liều mạng, nhưng trên thực tế, thời gian tu hành quá ngắn vẫn luôn là vấn đề lớn nhất của hắn.
Về phần kiếm đạo, Bạch Nhạc cũng thiếu kinh nghiệm.
Mà Đại hội Đạo Môn bây giờ, đối với Bạch Nhạc mà nói là cơ hội gia tăng kiến thức và kinh nghiệm tốt nhất.
Thiên tài của các tông trên thiên hạ đều tề tựu về đây, cũng có nghĩa là sẽ có vô số thần thông, chiêu kiếm mà Bạch Nhạc chưa từng thấy bao giờ. Cho dù thực lực người đó có yếu hơn Bạch Nhạc thì cũng có thể khiến Bạch Nhạc chấn động về một mặt nào đó.
Tự mình tu hành là một chuyện rất gian nan, cho dù có là thiên tài xuất sắc, cũng phải đổ biết bao nhiêu mồ hôi mới thành công được.
Bạch Nhạc tựa như một khối bọt biển, không ngừng hấp thụ dinh dưỡng trong đó, thúc giục bản thân phải có lý giải sâu sắc về kiếm đạo.
Thoáng một cái đã mười ngày đã trôi qua. Vòng so tài thứ nhất mới vừa kết thúc.
Chẳng qua, cùng với đoạn thời gian dài dằng dặc này, tỉ lệ bị đào thải cũng khá nhiều, ở đây không có cơ hội thứ hai, bại một lần thì nghĩa là đã bị đào thải.
Hơn nữa, ban đầu vốn dĩ chỉ có một số người biết đến Thượng Cổ Cấm Địa, nhưng không biết tin tức từ đâu truyền ra mà giờ gần như là ai ai cũng biết.
Kể từ đó, mọi người lại lần nữa sôi sục.
Đó là Thượng Cổ Cấm Địa đấy, giời ạ!!! Cho dù không biết là thật hay giả, thì chỉ nghe đến cái tên này thôi cũng có thể hiểu trong đó có bao nhiêu thứ trân quý rồi
Đối với bọn Triệu Thụy mà nói, chuyện này thật đúng là một tin tệ hại.
Vốn dĩ đã sắp xếp xong xuôi cao thủ để đối phó với Bạch Nhạc, nhưng sau khi bọn họ nghe ngóng được tin tức này thì lập tức đổi ý, so với những chỗ tốt mà Triệu Thụy hứa hẹn, hiển nhiên tiến vào hàng ngũ một trăm người đứng đầu để vào Thượng Cổ Cấm Địa có sức hấp dẫn hơn nhiều.
Trận chiến của Bạch Nhạc và Lục Xán đã lần nữa chứng minh thực lực của Bạch Nhạc, ở tình cảnh này, không một ai nguyện ý mạo hiểm nếu không nắm chắc một trăm phần trăm.
...
Triệu Thụy hơi nheo mắt lại, lạnh lùng nói:
- Đây là có người đang giúp hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận