Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 821 - Cầm Côn Ngô Kiếm, mạnh mẽ chém giết (2)



Chương 821 - Cầm Côn Ngô Kiếm, mạnh mẽ chém giết (2)




Côn Ngô Thần Kiếm, Bạch Nhạc có Côn Ngô Kiếm trong tay, cho dù hắn thật sự có Hải Thần Kích, e rằng cũng không có ý nghĩa gì.
Đúng vậy, vì Bạch Nhạc là truyền nhân của Ma Quân, nên việc hắn sở hữu Côn Ngô Kiếm cũng không có gì khó hiểu. Đáng lẽ Mâu Kình Thần phải nghĩ đến chuyện này sớm hơn.
Đây mới là sự tuyệt vọng thực sự.
Bạch Nhạc cầm Côn Ngô Kiếm, trong mắt hiện lên sát ý, lúc này hắn không có một chút do dự nào, sức mạnh của Tinh Cung được bộc phát một cách hoàn mỹ, năng lượng kiếm khí bên trong Côn Ngô Kiếm thuận thế kích phát ra, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa, xé rách không gian bay thẳng vào cung điện.
Bùm!!!
Chỉ với một kiếm, cung điện đã sụp đổ, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chật vật nhận lấy một kiếm này, thậm chí một chút sự ngăn cản cũng không làm được, lập tức bị một kiếm này chém làm hai đoạn.
- Phụt...
Mâu Kình Thần phun ra một ngụm máu, cung điện bị phá hủy hoàn toàn, dư thế kiếm chưa tan, Mâu Kình Thần thậm chí còn không kịp tránh né, mũi kiếm đã nhắm vào Mâu Kình Thần, dưới kiếm, đầu người bay lên tận trời, trên mặt đất máu phun ra rơi trên đống xương trắng, chói mắt cực kỳ.
Cùng lúc đó, toàn bộ Bạch Cốt Trủng cũng bắt đầu vỡ nát.
Tuy nhiên, cho đến giờ phút này, Bạch Nhạc không hề có ý định thả lỏng, hắn bước ra một bước, Côn Ngô Kiếm đột ngột chém về phía Bạch Cốt Hóa Thân.
Bạch Nhạc không phải là lần đầu tiên đối mặt với các cao thủ của Bạch Cốt Thần Giáo, trong trận chiến tại Linh Tê Kiếm Tông, hộ pháp của Bạch Cốt Thần Giáo đã dùng Bạch Cốt Hóa Thân để thoát khỏi tay của Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc đương nhiên nhớ rõ.
Mặc dù Mâu Kình Thần không phải là người của Bạch Cốt Thần Giáo, nhưng nếu như hắn tu luyện thành công Bạch Cốt Hóa Thân, như vậy có khả năng rất lớn hắn sẽ được tái sinh nhờ vào Bạch Cốt Hóa Thân.
Phải biết, tu thành Bạch Cốt Hóa Thân tương đương với có thêm nhiều cái mạng.
Không thể không nói, phản ứng của Mâu Kình Thần rất nhanh, cùng lúc bị chặt đầu, hắn ta liền sử dụng Bạch Cốt Hóa Thân để giả chết nhằm trốn thoát khỏi Bạch Nhạc.
Thật đáng tiếc, khi một kiếm này giáng xuống thì mọi chuyện đã kết thúc rồi.
- Không!!!
Trong tiếng gào thét cuối cùng, toàn bộ Bạch Cốt Hóa Thân đột nhiên bị năng lượng kiếm khí đánh tan thành từng mảnh, rơi vụn đầy trên mặt đất, hơi thở cuối cùng cũng tiêu tán.
Bạch Nhạc nhìn lướt qua thi thể của Mâu Kình Thần, Côn Ngô Kiếm lại một lần nữa được thu vào trong người.
Y phục Bạch Nhạc trắng như tuyết, lúc này hắn rất bình tĩnh.
Bùm...
Bạch Cốt Trủng hoàn toàn sụp đổ, mọi thứ trở lại bình thường, gió núi thổi chậm, ngoại trừ xương cốt cùng thi thể không đầu ở nơi đó, chứng tỏ mọi chuyện vừa rồi không phải ảo giác, mà là hiện thực có thật.
Mặc kệ Tiêu Hành Nhất còn đang ngẩn người, Tô Nhan lập tức đi tới bên người Bạch Nhạc, nhẹ giọng gọi:
- Công tử.
Bạch Nhạc lẳng lặng đứng tại chỗ, trong con ngươi của hắn có ẩn ý sâu xa, trầm mặc một lát, sau đó mới chậm rãi nói:
- Đi lục soát thân thể của hắn ta, lấy đồ trên người của Mâu Kình Thần tới đây cho ta, ta đi nói chuyện với Tiêu sư đệ.
Giết chết Mâu Kình Thần đối với Bạch Nhạc mà nói không phải là vấn đề gì ghê gớm.
Như Bạch Nhạc đã nói trước đây, lý do tại sao hắn lại lãng phí thời gian quá lâu trên con đường núi này chính là để dẫn dụ Mâu Kình Thần ra tay.
Hơn nữa, trước đó khi chiến đấu với Mâu Kình Thần, trong lòng Bạch Nhạc đã có mười phần tự tin.
Trận chiến này đã sớm nghiêng về một bên rồi.
Cho dù là so thiên phú, thực lực, hay là thần thông, bảo vật, Bạch Nhạc đã hoàn toàn đè bẹp Mâu Kình Thần về mọi mặt, hoàn toàn không có chỗ cho hắn ta đánh trả.
Tuy nhiên, việc thân phận của Bạch Nhạc bị bại lộ trước Tiêu Hành Nhất đã làm cho hắn có phần bất ngờ.
Dựa theo ý tưởng ban đầu của Bạch Nhạc, hắn muốn Tô Nhan đưa Tiêu Hành Nhất đi trước, còn hắn sẽ ở trong Bạch Cốt Trủng giết chết Mâu Kình Thần, sau đó mới trở ra.
Nhưng hắn không ngờ sát ý của Mâu Kình Thần mạnh đến mức không có ý định buông tha cho cả Tiêu Hành Nhất và Tô Nhan.
Bạch Nhạc chậm rãi đi đến bên cạnh Tiêu Hành Nhất, khẽ gọi:
- Tiêu sư đệ!
Tiêu Hành Nhất nghe thấy giọng nói của Bạch Nhạc, hắn mới chợt bừng tỉnh, trong miệng có chút chua xót:
- Bạch sư... Không, ta nên gọi ngươi là Bạch sư huynh, hay là... Yến Bắc Thần?!
Bạch Nhạc bình tĩnh nhìn Tiêu Hành Nhất, nhàn nhạt hỏi:
- Chuyện đó có quan trọng không?
- ...
Tiêu Hành Nhất há to miệng như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Trước đó chuyện Bạch Nhạc hỏi hắn có bằng lòng tu ma hay không lại lần nữa xuất hiện trong đầu, nhưng cũng khiến cho Tiêu Hành Nhất hiểu ra rất nhiều điều, tất nhiên những gì Bạch Nhạc nói với hắn lúc đó cũng lần nữa hiện ra.
Đừng quên bản tâm.
Cho dù là Bạch Nhạc hay là Yến Bắc Thần, chỉ cần họ có thể giữ được bản tâm của mình, cho đến cuối cùng thì thân phận còn quan trọng sao?
Tiêu Hành Nhất nhìn Bạch Nhạc hồi lâu, sau một hồi im lặng, hắn cúi đầu nói:
- Đa tạ Bạch sư huynh chỉ điểm, Tiêu Hành Nhất ta hiểu rồi!
Lúc hắn đứng dậy, trong mắt Tiêu Hành Nhất không có chút do dự nào nữa, chỉ còn lại sự bình tĩnh và thản nhiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận