Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 811 - Ngưng luyện Thần hồn



Chương 811 - Ngưng luyện Thần hồn




Tiêu Hành Nhất có thể có được sự chỉ điểm của Bạch Nhạc, có lẽ rời khỏi tông môn ngược lại là một lựa chọn tốt hơn.
Nghĩ vậy, Hà Diêu cũng không khỏi thở dài một tiếng, không tiếp tục khuyên nữa:
- Con dự định khi nào thì đi?
- Đợi Bạch sư huynh xuất quan ạ, Bạch sư huynh nói, chuyện của tông môn đã xong xuôi rồi, lần này xuất quan sẽ trở về Thanh Châu.
Tiêu Hành Nhất giải thích.
Hà Diêu hơi trầm ngâm một lúc, khẽ lẩm bẩm:
- Sau khi xuất quan thì đi liền à? Thôi vậy cũng tốt!
Khảo hạch Tông môn đã kết thúc, nhưng trong lòng ông cũng rất rõ ràng, cái đống phiền phức này của Duyễn Châu còn chưa kết thúc. Vốn dĩ ông còn có chút chần chờ rằng có nên nói với Bạch Nhạc những chuyện này hay không, bây giờ nghe nói Bạch Nhạc muốn trở về Thanh Châu, ngược lại khiến ông thở phào một hơi.
Bạch Nhạc có thể rời đi như thế, có lẽ chưa chắc không phải chuyện tốt.
Răng rắc!!!
Một tiếng xương nứt giòn vang lên, dù Bạch Nhạc có cậy mạnh cũng không thể không cắt đứt việc rèn luyện.
Rèn luyện ba ngày, phần lớn xương cốt trên người Bạch Nhạc đều đã rèn luyện hoàn thành, nhưng phần xương đầu mấu chốt và xương cột sống căn bản vẫn không thể nào chạm đến, đây không phải là vấn đề về đau đớn, mà một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn là có thể sẽ trực tiếp toi đời.
Tiếng xương nứt vừa rồi là tiếng xương phát ra từ trên xương sống, Bạch Nhạc hít sâu một hơi, cũng không nhịn được nở nụ cười khổ.
- Vẫn là cảnh giới quá thấp.
Bạch Nhạc có thể cảm giác được, cho dù là có linh dược đầy đủ, nhưng muốn thật sự tu hành đến Thốt Cốt cảnh hoàn chỉnh, ít nhất thì mình cũng phải đột phá đến Tinh Cung trung kỳ trước mới được.
Về phần Thối Hồn, thực lực hôm nay, ngay cả tư cách thử nghiệm hắn cũng không có.
Tay Bạch Nhạc lật một cái, một linh thảo màu vàng kim như râu rồng lập tức xuất hiện ở trong tay Bạch Nhạc.
Đây là một gốc Long Tu Thảo đã ngoài ngàn năm.
Hơn nữa, nó cũng không phải là do Bạch Cốt phu nhân đưa tới, mà là thứ Bạch Nhạc có được khi giết Mạc Vô Tình ở Thanh Châu năm đó, có trợ giúp rất lớn trong chuyện ngưng luyện thần hồn.
Đây chính là bảo vật mà Huyết Ảnh Ma Quân chuẩn bị cho Mạc Vô Tình đột phá Tinh Cung, giá trị không dưới đống Linh Khư Quả thượng phẩm này, chỉ là tự dưng thành của hời cho Bạch Nhạc.
Đối với Bạch Nhạc, thứ này vốn là linh dược dùng để tiến hành Thối Hồn tốt nhất, nhưng hôm nay, lấy thực lực của Bạch Nhạc thì còn không thể nào tiến hành Thối Hồn.
Bạch Nhạc hơi do dự một chút, lập tức đặt Long Tu Thảo vào trong miệng, một ngụm nuốt xuống.
Mặc dù trực tiếp nuốt Long Tu Thảo theo kiểu này có vẻ hơi lãng phí, nhưng đối với Bạch Nhạc, bây giờ hết sức tăng thực lực lên trước mới là chuyện quan trọng nhất.
Về phần sau này khi Thối Hồn thì lại nghĩ cách tìm kiếm Long Tu Thảo tốt hơn là được.
Bạch Nhạc nuốt Long Tu Thảo vào xong, chỉ trong một thoáng, hắn đã lập tức cảm nhận được một dòng nước ấm trực tiếp rót vào trong thần hồn, từ sâu trong linh hồn hắn sinh ra một loại cảm giác rất thoải mái.
Bạch Nhạc không thể nào Thối Hồn, bèn chỉ có thể dùng phương thức bình thường nhất để hấp thu dược lực của Long Tu Thảo.
Chỉ trong một hô hấp, Tinh Cung tự nhiên nổi lên, treo ngay trên đỉnh đầu Bạch Nhạc, chiếu sáng rạng rỡ.
Sức mạnh thần hồn không ngừng tăng lên cũng có giúp ích rất lớn với Tinh Cung.
Trên thực tế, bình thường thì bản thân Long Tu Thảo cũng là thứ dùng để gia tăng xác suất thành công ngưng tụ Tinh Cung, tăng phẩm chất của Tinh Cung lên, chỉ là lấy thiên phú và tư chất của Bạch Nhạc, lúc trước khi hắn đột phá, căn bản không cần dùng đến Long Tu Thảo mà thôi.
Bây giờ hắn nuốt Long Tu Thảo vào, đương nhiên sẽ khiến Tinh Cung càng thêm hoàn mỹ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ trong chớp mắt đã qua một đêm.
Khi Bạch Nhạc mở mắt ra lần nữa, thần hồn hắn gần như mạnh gấp đôi trước đó, Tinh Cung cũng rõ ràng hơn trước đó nhiều.
Bạch Nhạc có thể cảm giác được, trong một đêm này, chỉ sợ sự tăng trưởng của Tinh Cung chí ít có thể sánh với ba năm khổ tu
Sự trợ giúp của thiên tài địa bảo với tu hành thật sự quá lớn.
- Loại cảm giác này thật sự khiến người ta mê muội mà.
Bạch Nhạc thở dài một tiếng, quả thật có một loại xúc động muốn nuốt hết tất cả những loại linh dược có thể trợ giúp tăng cường thần hồn vào bụng.
Chỉ là, suy nghĩ như vậy không lâu sau đã bị hắn cưỡng ép kiềm chế lại.
Không phải là Bạch Nhạc không nỡ bỏ những linh dược kia, mà là hắn rất rõ ràng, đến cấp độ này rồi, trừ khi là dùng loại linh dược có phẩm chất tốt hơn Long Tu Thảo, nếu không, hiệu quả của việc chỉ sử dụng đơn thuần là có hạn.
Bây giờ, hắn mà lãng phí hết những linh dược này thì sau này khi thật sự có cơ hội để rèn luyện thần hồn, hắn sẽ rất lúng túng.
Dù sao, cơ hội bắt chẹt lão tổ Tinh Hải Cảnh như Bạch Cốt phu nhân này cũng không phải là lúc nào cũng có thể có được.
Nhưng mà, dù là như thế thì đối với Bạch Nhạc cũng đã đủ rồi.
Hắn cũng đã không còn thời gian dư thừa để lãng phí nữa.
Bạch Nhạc chậm rãi đứng dậy, thu hết hơi thở của Thông Thiên Ma Công vào, lúc này hắn mới mở cấm chế ra, rời khỏi động phủ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận