Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 256 - Truyền nhân Ma Quân



Chương 256 - Truyền nhân Ma Quân




Chỉ là. . . Như vậy cần gì phải đánh sống đánh chết với Cổ Hiên cùng?
Từ thời điểm quyết tâm vòng lộn ngược trở về, trong lòng Bạch Nhạc sớm đã có kế hoạch.
Lý Phù Nam không tin tưởng ma tu là mình, trông đợi hắn liên thủ với mình để tiến hành vây giết là điều tuyệt đối không thể, nhưng mà, Bạch Nhạc vốn cũng không có ý định tập sát Cổ Hiên ngay lúc này.
- Lý Phù Nam, ta cho ngươi thời gian ba giây để suy xét! Hoặc là ngươi giúp ta ngăn hắn lại, để ta đi hủy tế đàn, hoặc là. . . Ta và liên thủ liên thủ, trước giết tên thiên kiêu Hàn Sơn là ngươi!
Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc âm sâm nói.
Nháy mắt khi lời này vừa ra, vô luận là Lý Phù Nam hay Cổ Hiên đều không khỏi biến sắc.
- Một!
Căn bản không cho Lý Phù Nam nửa điểm thời gian để suy nghĩ, ngay khi vừa dứt lời, Bạch Nhạc đã bắt đầu tính toán thời gian.
Phương pháp của Bạch Nhạc rất đơn giản, núi không đến tìm ta, ta liền đi tìm núi!
Lý Phù Nam tất sẽ không chủ động liên thủ với hắn, vậy hắn liền bắt buộc Lý Phù Nam phải liên thủ với mình.
Vô luận Lý Phù Nam rốt cục có tin tưởng hắn hay không thì đều không có lựa chọn khác.
Phải biết, Lý Phù Nam chủ động đi ngăn chặn Cổ Hiên, hai người chẳng qua tám lạng nửa cân, ai cũng không làm gì được ai, chỉ khi nào Bạch Nhạc và Cổ Hiên liên thủ thì mới tuyệt đối đủ tự tin tập sát Lý Phù Nam.
Chỉ cần không muốn chết, Lý Phù Nam nhất định phải làm theo những gì Bạch Nhạc muốn.
Huống hồ, nói đi cũng phải nói lại, Lý Phù Nam không có lý do gì để cự tuyệt, vô luận đối phương ôm theo dụng ý gì, chí ít vào lúc này, đối phương chạy tới đây là để phá hủy huyết ảnh tế đàn, mục đích hoàn toàn nhất trí với hắn.
- Hai!
Trong đầu chớp qua vô số ý niệm, nháy mắt khi nghe đến tiếng hai, Lý Phù Nam liền đã không chút nào do dự, bước ra trước một bước, hàn lưu khủng bố đột ngột bao phủ tới Cổ Hiên.
Hàn ý cửu trọng sơn!
Hiện tại Lý Phù Nam toàn lực ra tay, không cầu thủ thắng, chỉ cầu tạm thời vây khốn Cổ Hiên, mặc cho Cổ Hiên có bản lĩnh lớn bằng trời cũng rất khó giãy thoát trong nháy mắt.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, thời gian chỉ nháy mắt đó liền đủ rồi!

Oanh!
Một quyền nện lên trên tế đàn, khắc ấy, trọn cả tế đàn phảng phất đều theo đó run rẩy.
Phải biết, cái gọi là huyết ảnh tế đàn, trên thực tế chính là do vô số tiên máu tươi đúc lại mà thành. Có thể nói trong toàn bộ trấn nhỏ, máu tươi của từng người vô tội chết đi đều tích tụ hết về đây.
Mà lúc này, Bạch Nhạc chính đang vung lên từng quyền từng quyền đánh tan lực lượng pháp trận trong tế đàn, hủy nó đi, khiến máu tươi lần nữa bắn tung tóe.
Thông Thiên Ma Công toàn lực vận chuyển, lực lượng Bạch Nhạc khủng bố cỡ nào, vẻn vẹn ba quyền, trọn cả huyết ảnh tế đàn đã có dấu hiệu sụp đổ.
- Các ngươi tìm chết!
Trong mắt lộ ra thần sắc điên cuồng, trên dưới toàn thân Cổ Hiên đỏ ngầu như máu, tựa hồ chỉ trong nháy mắt, cả người đã được bao bọc bởi một tầng huyết diễm chính đang điên cuồng thiêu đốt.
- Cút cho ta!
Thoáng chốc, Cổ Hiên cường hành hấp thu lực lượng tế đàn, hóa thành huyết diễm nồng nặc hung hãn nện về phía Lý Phù Nam.
Những lực lượng này vốn dùng để hình thành huyết ảnh tế đàn, giờ đây lại bị Cổ Hiên cường hành rút ra, tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến tế đàn thành hình, nhưng mà, hiện tại Cổ Hiên đã không cố được quá nhiều.
Răng rắc!
Băng sơn thật không dễ dàng mới vây khốn được Cổ Hiên ầm ầm vỡ nát, đối mặt với Cổ Hiên trong trạng thái liều mạng, Lý Phù Nam cũng khó mà ngăn nổi.
Hoặc nói cách khác, không trả ra đại giá thảm trọng thì căn bản không ngăn nổi.
Với tình hình thế này, Lý Phù Nam tự nhiên không khả năng liều mạng đi ngăn cản Cổ Hiên, bằng không nếu thật bị trọng thương, sợ rằng sẽ bị tên cao thủ ma đạo thần bí kia ngư ông đắc lợi.
Màu máu giữa trời hóa thành một quyền đầu liệt diễm khủng bố, phảng phất như ngay cả không khí chung quanh đều bị quyền đầu này hút sạch, ập thẳng tới chỗ Bạch Nhạc.
Một quyền này là công kích mạnh nhất của Cổ Hiên trong trạng thái lửa giận công tâm, không tiếc dẫn động lực lượng huyết tế, ngay cả cường giả Linh Phủ hậu kỳ bình thường đều chưa hẳn gánh chịu được.
Dù là Bạch Nhạc cũng không ngờ, vẻn vẹn chỉ là một nơi huyết tế chi địa được mất mà thôi, sao lại khiến Cổ Hiên liều mạng đến vậy?
Đợi khi hắn phát hiện, lại có muốn tránh né cũng đã không kịp.
Khắc này, Bạch Nhạc thật ngửi được khí tức tử vong, dù cho Thông Thiên Ma Thể đã tiểu thành, nhưng nếu hứng chịu một quyền này, e rằng sẽ bị trực tiếp oanh sát.
Thời khắc sinh tử, Bạch Nhạc nơi nào còn cố được ẩn giấu thực lực!
Nháy mắt, lực lượng Thông Thiên Ma Công được Bạch Nhạc thúc giục đến đỉnh điểm, đột nhiên hít sâu một hơi, vươn tay bấm quyết, sau lưng bất ngờ xuất hiện một hư ảnh hình người màu đen.
Gần như đồng thời điểm liệt diễm quyền kia rơi lên thân Bạch Nhạc, tiếng quát lạnh như băng cũng từ trong miệng Bạch Nhạc phun ra.
- Thôn Thiên!



Bạn cần đăng nhập để bình luận