Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 828 - Cuộc phản công của Nguyệt Lâm Tiên



Chương 828 - Cuộc phản công của Nguyệt Lâm Tiên




Khi có mệnh lệnh, sức mạnh của toàn bộ Đông Hải Tiên Đảo sẽ lập tức được kích hoạt, giống như một cỗ máy chiến tranh kinh hoàng đang được khởi động.
Đối với Bạch Cốt Thần Giáo mà nói, đả kích này chắc chắn là rất lớn.
So với phương thức tấn công sấm to mưa nhỏ trước đây, một khi thật sự quyết tâm, sức mạnh đáng sợ của Đông Hải Tiên Đảo sẽ ngay lập tức được thể hiện, chỉ trong vài ngày, bảy tám trụ sở ẩn nấp của Bạch Cốt Thần Giáo ở khắp mọi nơi trên Duyễn Châu đã bị bóc ra, cũng đã giết chết được sáu vị trưởng lão Tinh Cung Cảnh.
Khi nhận được những tin tức này, Bạch Cốt phu nhân đã mắng mười tám đời tổ tông nhà Bạch Nhạc!!!
Người khác không biết Yến Bắc Thần là ai, nhưng nàng ta thì lại biết rõ, bố cục hiện tại chắc chắn là do Bạch Nhạc giở trò, hố Đông Hải Tiên Đảo một vố nhưng đồng thời cũng làm cho nàng ta tổn thất nặng nề.
Đáng hận nhất chính là nàng ta còn không có cơ hội báo thù!!!
Đây thực sự là đánh rớt răng cửa trộn với máu mà nuốt vào.
Sau một chút do dự, Bạch Cốt phu nhân liền xé gió bỏ đi.
Mấy ngày nay, nàng ta vẫn luôn trốn tránh hai vị Ma Đạo đứng đầu đã đuổi tới Duyễn Châu kia, nhưng hôm nay trong cục diện này, dù sao nàng ta cũng không thể trốn tránh được nữa, nếu không, chờ tới lúc thế lực của Bạch Cốt Thần Giáo bị nhổ đến tận gốc, lúc đó cho dù nàng ta muốn cùng đối phương thương lượng, sợ là sẽ không trả giá nổi.
...
Mai Vĩnh Giang đi tới bên cạnh Nguyệt Lâm Tiên, khẽ bẩm:
- Lão tổ, đã tìm thấy thi thể của Kình Thần. Ngay trên đường núi dẫn đến Thanh Châu, ta đã kiểm tra thi thể, thân đầu tách rời, rõ ràng là bị một kiếm chém đứt lìa. Chung quanh còn có dấu vết của gò xương trắng, rõ ràng là hai bên đã trải qua một trận đại chiến.
Nguyệt Lâm Tiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng hỏi:
- Ở đâu?
Mai Vĩnh Giang thở dài một hơi, đáp:
- Ta đã cho người đưa hắn vào quan tài thủy tinh, hiện tại đang ở trong sân.
Nguyệt Lâm Tiên chậm rãi đứng dậy đi tới bên cạnh quan tài thủy tinh trong sân, nhìn thi thể của Mâu Kình Thần, ông ta im lặng một lúc lâu, sau đó chậm rãi nói:
- Ta biết ngươi cả đời đều không muốn chịu thua ai, nhưng cuối cùng vẫn chết dưới Côn Ngô Kiếm. Thù này, lão tổ giúp ngươi báo!
Tuy rằng không nhìn thấy toàn cảnh lúc đó, nhưng từ những manh mối này, Nguyệt Lâm Tiên đã ở rất gần chân tướng của sự thật.
Ông ta có thể thấy rõ rằng nếu không có Côn Ngô Kiếm, Mâu Kình Thần chưa chắc sẽ thua.
Đáng tiếc, trên đời này... không có nếu như.
Nguyệt Lâm Tiên chậm rãi dời ánh mắt ra khỏi quan tài thủy tinh, ánh mắt ông ta tràn đầy sát ý lạnh lùng:
- Bạch Nhạc đang ở đâu?
Mai Vĩnh Giang trầm giọng đáp:
- Hồi lão tổ, nghe đồn Bạch Nhạc bị thương rất nặng, vừa về tới Thanh Châu liền bế quan dưỡng thương.
- Bế quan dưỡng thương… Hắn thật sự cho rằng ta dễ bị gạt sao?
Nguyệt Lâm Tiên cười lạnh một tiếng:
- Không vội, cứ để hắn ta sống một thời gian, chuyện này, ta sẽ đích thân đi tới Thanh Châu lấy mạng hắn.
Trong lòng Mai Vĩnh Giang giật thót, trầm giọng hỏi:
- Lão tổ nói là, hắn có liên quan đến chuyện này sao?
- Chuyện này chưa chắc có liên quan đến hắn, nhưng hắn chắc chắn có liên quan đến Yến Bắc Thần.
Nguyệt Lâm Tiên lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng chuyện này, hắn cũng đủ đáng chết!
- …Đúng vậy.
Từ trong lời nói của Nguyệt Lâm Tiên đã nghe được sát ý của ông ta, Mai Vĩnh Giang hiểu rằng, Nguyệt Lâm Tiên vì cái chết của Mâu Kình Thần đã giận lay sang Bạch Nhạc, cho dù có bằng chứng hay không, Bạch Nhạc nhất định phải chết.
Cho dù Bạch Nhạc thân là phủ chủ Thanh Châu, thậm chí có chút liên hệ với Thất Tinh Tông, nhưng đối với tồn tại như Nguyệt Lâm Tiên mà nói, một khi ông ta quyết tâm giết người thì không ai có thể ngăn cản được.
Tất nhiên, chuyện này thuộc về tương lai, điều cấp thiết nhất bây giờ là xử lý cục diện trước mắt này như thế nào.
Sau một lúc im lặng, Nguyệt Lâm Tiên lại hỏi:
- Chiếc nhẫn trên tay Kình Thần đã bị Yến Bắc Thần đó lấy mất rồi phải không?
Mai Vĩnh Giang hơi giật mình, có phần khó hiểu đáp:
- Vâng.
Trên người Mâu Kình Thần không có bao nhiêu tài sản quý giá, trong lòng Mai Vĩnh Giang biết rõ chuyện này, huống chi, đối với Nguyệt Lâm Tiên mà nói, cho dù có, thì có thể làm gì chứ?
- Lấy đi thì tốt rồi!
Nguyệt Lâm Tiên nhếch mép, lạnh giọng nói:
- Truyền tin tức ra ngoài, nói Quảng Hàn Thiên Cung sắp xuất thế trên biển Đông!
Nghe đến đây, Mai Vĩnh Giang không khỏi giật mình, hét to:
- Quảng Hàn Thiên Cung?
- Không cần biết hắn ta muốn làm gì... Ta sẽ không bao giờ dựa theo tiết tấu của hắn làm con rối bị người giật dây, nếu hắn đã muốn chơi, vậy thì phải chơi theo sự sắp xếp của ta.
Nguyệt Lâm Tiên nhìn vào trong quan tài thủy tinh, lạnh nhạt nói:
- Truyền lời ra ngoài, nói lệnh bài trên người Mâu Kình Thần có thể mở ra Quảng Hàn Thiên Cung, nhưng hiện tại nó đã rơi vào tay Yến Bắc Thần.
Trong lòng Mai Vĩnh Giang run rẩy dữ dội, lúc này mới kịp hiểu ra.
Bây giờ Yến Bắc Thần đang làm ầm ĩ như vậy, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về Đông Hải Tiên Đảo và Bạch Cốt Thần Giáo, trường hợp này, ngay cả Nguyệt Lâm Tiên cũng không thể từ chối.



Bạn cần đăng nhập để bình luận