Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 970 - Chỗ Tốt Cùng Thăm Dò (2)



Chương 970 - Chỗ Tốt Cùng Thăm Dò (2)




Trong lúc nhất thời, đột nhiên ánh mắt Bạch Nhạc hiện lên một đạo tinh mang.
...
Sau khi đi ra khỏi phủ thành chủ, dường như Kim Tam Bàn đã quên chuyện này, trong mấy ngày kế tiếp, cũng không có đề cập qua nữa.
Muốn tạo thanh thế lớn tại Thanh Châu cần cử hành các buổi đấu giá cỡ lớn, hơn nữa, ở trên đấu giá hội bất kể là đệ tử Huyền Môn, hay là ma tu đều phải đối xử bình đẳng, chỉ nhìn ai ra giá cao hơn.
Trng mấy ngày ngắn ngủi, chuyện Càn Khôn Thương Hội tiến nhập Thanh Châu, cũng đã sôi sùng sục, đặc biệt là cái quy tắc không giới hạn ma tu của Càn Khôn Thương Hội kia, càng làm cho toàn bộ Thanh Châu rung động.
Ai cũng biết loại chuyện như vậy, tất nhiên là phải được vị phủ chủ Thanh Châu này cho phép.
Nhưng Bạch Nhạc vốn xuất thân Huyền Môn, lại là khách khanh Thất Tinh Tông, dưới loại tình huống này, còn bằng lòng điều kiện như thế, thái độ cũng rất đáng giá để nghiền ngẫm.
- Đầu tháng bảy, chính là thời gian cử hành buổi đấu giá, cách hôm nay cũng chỉ còn nửa tháng!
Trần Kiếm Phong chậm rãi mở miệng nói.
Ban đầu chuyện này, vốn không có quan hệ với bọn họ, nhưng hôm nay, đối với Vệ Phạn Dạ mà nói, hiển nhiên là một cơ hội.
- Hay cho một Ngô Văn Uyên!
Vệ Phạn Dạ cười lạnh một tiếng, hờ hững mở miệng nói:
- Nếu hắn muốn đổ thêm dầu vào lửa, chúng ta sẽ thành toàn hắn, sẽ động thủ cùng ngày đấu giá!
- Phàn Dạ, nghĩ lại!
Nghe Vệ Phạn Dạ nói vậy, Trần Kiếm Phong có chút bất an khuyên lơn.
- Trần trưởng lão, chúng ta đã không có đường lui!
Trong mắt Vệ Phạn Dạ lộ ra một đạo tinh mang, trầm giọng nói:
- Bất kể như thế nào, lần này ta cũng phải vạch trần khuôn mặt thật của Bạch Nhạc, trước khi đại hội Đạo Môn bắt đầu, phải đoạt lại Côn Ngô Kiếm, đưa lên Đạo Lăng Sơn!
Trần Kiếm Phong yên lặng trong chốc lát, nhìn thấy Vệ Phạn Dạ kiên quyết như thế, cuối cùng cũng vô pháp ngăn lại.
Lấy sự kiêu ngạo của Vệ Phạn Dạ, lần thất bại tại Quảng Hàn Thiên Cung, có thể nói tâm ma, chỉ có tự tay tìm ra Yến Bắc Thần, thậm chí tự tay bóp chết đối phương, mới có thể khiến cho hắn trừ bỏ cái tâm ma này!
Hơn nữa, trừ cái đó ra, chém giết Yến Bắc Thần mang đến chỗ tốt, cũng đủ làm cho bất luận kẻ nào mạo hiểm.
Huống chi, lần thất bại trước đó, cũng làm cho Vệ Phạn Dạ thân bại danh liệt, bây giờ, Vệ Phạn Dạ cần một trận đại thắng để vãn hồi danh dự của chính mình!
Hiện tại đến Thanh Châu như là tên đã lên dây, không bắn không được.
Chỉ là, đến tột cùng trận chiến này có thể nắm chắc được bao nhiêu phần, bây giờ, cho dù là hắn cũng có chút không rõ.
Đến tột cùng trong tay Vệ Phạn Dạ còn nắm bài gì, hắn căn bản không biết gì cả.
Chuyện duy nhất có thể làm hiện tại, chính là theo Vệ Phạn Dạ, dùng hết khả năng tính toán, gắng giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất.
Chỉ là, cục diện hiện tại của Thanh Châu càng ngày càng phức tạp, không đến một khắc cuối cùng, sợ là không ai có thể đoán được kết cục.
Bóng đêm yên tĩnh phủ xuống!
Ban đêm ở Huyết Ảnh Ma Tông vẫn có vẻ hơi huyên náo, trên thực tế, sau khi mở lại sơn môn, ngoài thân phận ma tu ra, Huyết Ảnh Ma Tông ở Thanh Châu, cũng đã không khác các tông môn khác quá nhiều.
Hơn nữa, so với đệ tử chính đạo, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông càng có vẻ tự do hơn.
- Mộ Dung, tiểu tử ngươi được lắm! Cũng chỉ có ngươi mới tìm được loại mỹ nữ này, thế nhưng nghe nói, ngươi có va chạm với vị phủ chủ Thanh Châu kia!
Một đám người ngồi uống rượu quanh đống lửa, bên cạnh còn có mấy nữ tử, cẩn thận tiếp rượu.
Dưới ánh lửa, sắc mặt những nữ nhân này có vẻ hơi tái nhợt, nhưng vẫn có thể nhìn ra được phần xinh đẹp kia.
Mặc dù không dám nói là khuynh quốc khuynh thành, nhưng những người này đều được xem là mỹ nữ khó tìm.
Mộ Dung Thiên Kiếm bưng bầu rượu, đắc ý nói:
- Không phải ta nói khoác với các ngươi, nhưng chút chuyện nhỏ này tính là gì? Cho dù Mộ Dung gia không ở đây, Mộ Dung Thiên Kiếm ta cũng vẫn thoải mái, riêng về mặt sống phóng túng, mọi người cứ việc tìm ta là được.
Mộ Dung Thiên Kiếm dừng một chút, tiếp tục nói:
- Về phần Bạch Nhạc, cho dù hắn có năng lực lớn hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể đến tông môn chúng ta, bắt ta đi hay sao? Cùng lắm cũng chỉ có vài phần dáng vẻ nhóc con miệng còn hôi sữa mà thôi.
- Quả nhiên là người tốt không sống lâu, tai họa để lại ngàn năm!
Ngay tại thời điểm Mộ Dung Thiên Kiếm vừa nói xong, phía sau lập tức xuất hiện một thân ảnh mặc thanh y, khóe miệng lộ ra một tia đùa cợt, cứ như vậy xuất hiện ở nơi này, dưới ánh lửa, nụ cười này càng có vẻ băng lãnh.
Oanh!
Trong nháy mắt nghe được thanh âm này, đầu Mộ Dung Thiên Kiếm giống như lập tức nổ tung, từng giọt mồ hôi lạnh trên trán không ngừng rơi xuống, thậm chí khiến cho hắn có một loại cảm giác tuyệt vọng khủng bố!
Mặc dù lâu rồi chưa thấy đối phương, nhưng chỉ dựa vào thanh âm này, hắn cũng có thể đoán được thân phận đối phương!
Yến Bắc Thần!
Lúc trước hắn tràn ngập sợ hãi Yến Bắc Thần, bây giờ Yến Bắc Thần danh chấn thiên hạ, áp lực mang đến càng không cần phải nói.
Vù vù!



Bạn cần đăng nhập để bình luận