Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 359 - Một kiếm vô địch (2)



Chương 359 - Một kiếm vô địch (2)




Trước khi Bạch Nhạc tới, bọn Dương Bằng đã có không ít người bị Huyết Ảnh Ma Tông giết chết, hoặc bức lui ra Thất Tinh Tháp, đương nhiên, còn có người đến sau mới chạy tới, nhưng tính đi tính lại, số còn đứng được ở đây chẳng qua chỉ hơn mười người mà thôi.
Khoan nhắc tới thực lực chênh lệch, chỉ từ nhân số đã thấy không chiếm ưu thế.
Cũng chính vì vậy, nghe được lời này của Bạch Nhạc, chúng nhân không khỏi ngơ ngác, trong mắt thoáng hiện vẻ ngập ngừng.
Rốt cuộc, bọn hắn đa phần không phải người Thất Tinh Tông, một khi động thủ, rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Bạch Nhạc nói rất dễ nghe, nhưng trên thực tế, rốt cục có mấy phần thực lực, bọn hắn đều không quá rõ ràng, tùy tiện đồng ý động thủ một phen chưa hẳn đã có kết cục tốt.
Thấy chúng nhân do dự, Bạch Nhạc lại không nóng nảy thúc giục.
Tuy hắn có lòng trợ giúp những người này, nhưng chí ít cũng phải xác định xem những người này có đáng để giúp hay không! Nếu bọn hắn ngay cả chút huyết tính và đảm lượng đều không có, chỉ biết hi vọng há miệng chờ sung, hắn cần gì phải mạo hiểm ra tay!
Rốt cuộc, hắn và những người này không thân không quen, cũng không có bất cứ giao tình nào cả.
- Các ngươi còn do dự gì nữa? Chẳng lẽ thật cam tâm bị đám nhãi nhép ma đạo này khi dễ? Muốn người khác coi trọng, chí ít phải coi trọng chính mình mới được, Huyết Ảnh Ma Tông nhiều người như vậy, chẳng lẽ các ngươi còn muốn Bạch Nhạc một thân một mình quét dọn hết thảy?
Ánh mắt đảo qua trên thân chúng nhân, Dương Bằng không khỏi phẫn nộ quát lên:
- Ta bất kể các ngươi muốn thế nào, riêng ta nhất định phải kề vai chiến đấu với Bạch huynh, cùng lắm thì chết thôi, còn sợ cái gì!
Dương Bằng hô lên như thế, nhất thời kích lên huyết tính trong lòng không ít đệ tử chính đạo, cả đám dồn dập cùng theo Dương Bằng đứng ra:
- Nguyện theo hai vị kề vai chiến đấu!
Càng lúc càng nhiều người đứng ra, rất nhanh liền hình thành hiệu ứng đám đông, số còn đong đưa bất định cũng theo sát đi ra.
Thoáng chốc ngắn ngủi, trừ một hai tên chết nhát ra, những người khác đều đã đứng ở sau lưng Bạch Nhạc, sát khí đằng đằng đối chọi với đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông.
- Không biết tự lượng sức!
Hừ lạnh một tiếng, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông dẫn đầu ra tay trước, hung hãn tấn công về phía Bạch Nhạc.
Đừng thấy trước đó nói chuyện có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, một khi để cho Bạch Nhạc đoàn kết những người này lại, ắt sẽ mang đến cho bọn hắn phiền hà cực lớn!
Dù sau cùng có thể thắng, tất cũng phải trả giá thảm trọng, điều này tuyệt đối không phù hợp với dự tưởng ban đầu.
Chỉ có trước một bước ra tay, lấy thủ đoạn lôi đình thủ đánh đau, đánh sợ những người này, như vậy mới có thể triệt để tan rã liên minh của đối phương, tới khi đó, dù Bạch Nhạc có bản lĩnh lớn bằng trời cũng chỉ còn nước ảo não rời đi.
Oanh!
Chớp mắt, tất cả đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đồng loạt ra tay, ma uy ngập trời.
Ngay cả Bạch Nhạc, khắc này cũng khó tránh khỏi cảm thấy áp lực cực lớn.
Đây không phải là một hai người, mà là tận mười mấy cao thủ Linh Phủ hậu kỳ.
Thoáng chốc, song phương liền hung hăng va vào nhau, điên cuồng triển khai chém giết.
Trong đám đông, Bạch Nhạc hệt như một thanh lợi kiếm, hung hăng cắm vào trong trận thế đối phương.
Lấy thực lực mà luận, đám đệ tử chính đạo này hiển nhiên không bằng được đối phương, muốn thủ thắng, hi vọng duy nhất nằm ở trên thân Bạch Nhạc, hắn tất phải triển hiện ra thực lực vô địch, đâm xuyên trận hình đối phương, thắp lên hi vọng thắng lợi cho người khác, chỉ vậy mới có thể tiếp sức giúp đám người này kiên trì đi xuống.
Một khi Bạch Nhạc bại trận, thậm chí chỉ là thế công bị ngăn trở, để cho đối phương vây khốn, khả năng sẽ khiến chiến cuộc triệt để băng bàn.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, bản thân điều này chính là một trường đánh bạc, cược hắn có thể một kiếm vô địch, đánh tan hết thảy đối thủ trước mắt.

Coong!
Một tiếng kiếm rền vang, trên thân Bạch Nhạc đột nhiên bùng lên tử mang huyễn lệ, lực lượng Tử Phủ đẩy lên đỉnh điểm, một tay Ngu Kiếm được Bạch Nhạc thi triển vô cùng nhuần nhuyễn!
Luận tinh diệu và uy lực, Ngu Kiếm có thể không bằng Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng trong tình huống hỗn chiến thế này, Ngu Kiếm hiển nhiên càng thực dụng!
Dốc sức điều động lực lượng Tử Phủ, kiếm trong tay Bạch Nhạc vừa nhanh lại vừa độc!
Vô luận là ai, chính diện nghênh đón kiếm từ Bạch Nhạc đều tất khẽ đụng liền vỡ!
Trước đó lúc ở Thất Tinh Tông, Bạch Nhạc chỉ là nương theo thanh danh Văn Trạch và đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông mới nổi tiếng! Mà giờ này khắc này, Bạch Nhạc lần nữa ra tay, lần đầu tiên triển hiện ra thực lực trước mắt chúng nhân.
Một kiếm vô địch!
Đối mặt nhiều đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông như vậy, Bạch Nhạc tất phải đánh ra khí thế, chỉ vậy mới có thể mở ra một con đường máu, bức lui đối phương.
Đám đệ tử chính đạo này đang liều mạng, Bạch Nhạc lại sao không phải như thế?
Mang theo đám đồng đội thực lực hiển nhiên kém xa đối phương một đoạn, thậm chí ngay cả lòng tin đều không đủ, muốn đánh bại chúng đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, dù Bạch Nhạc có tự tin đến mấy cũng không dám nói hoàn toàn nắm bắt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận