Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 922 - Máu nhuộm Đông Hải (2)



Chương 922 - Máu nhuộm Đông Hải (2)




Thật lòng mà nói, nếu hắn vẫn còn ở Tinh Hải Cảnh, căn bản không có chút hy vọng thắng được vị Thánh nữ Đạo Lăng này.
Đáng tiếc, ngay từ đầu, đây cũng không phải là một trận công bằng tỷ thí.
Mặc dù Bạch Cốt Hóa Thân này chỉ có thể tăng tới Tinh Cung Cảnh đỉnh phong nhưng bản thân Nguyệt Lâm Tiên lại có cảnh giới Tinh Hải đỉnh phong. Cho là cảnh giới hay là đối với khống chế lực lượng đều hoàn toàn không phải Tinh Cung Cảnh có thể sánh được.
Nhưng cho dù như thế, đối mặt với Vân Mộng Chân thi triển Hàn Nguyệt Tinh Biến, hắn cũng khó có thể chiếm được hời gì.
Tiên Đảo Đông Hải bên kia bị tàn sát, Nguyệt Lâm Tiên cũng đã biết. Mặc dù hắn đã sớm đoán được kết quả này, thậm chí cũng đã chuẩn bị xong tiếp thu hậu quả Tiên Đảo Đông Hải bị tàn sát, nhưng trong lòng cũng rốt cục vẫn có thêm vài phần nôn nóng.
- Vân Mộng Chân, ta không muốn liều mạng với ngươi! Chỉ cần ngươi tránh đường, chuyện trước đây có thể xóa bỏ hết.
Trong khoảng thời gian ngắn không thể phá tan phong tỏa của Vân Mộng Chân, Nguyệt Lâm Tiên vẫn phải nhượng bộ.
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi đừng nằm mơ! Trả lại ngươi câu nói kia của ngươi. Cho dù ngươi muốn làm gì... Nhưng số ngươi không may thôi!
Khóe miệng lộ ra vẻ châm chọc, Vân Mộng Chân lạnh lùng nói.
Trước đó, Nguyệt Lâm Tiên nói qua nàng không may. Bây giờ, Vân Mộng Chân trả lại một câu y nguyên.
Đây không chỉ là lời giận dỗi, mà Vân Mộng Chân vô cùng rõ ràng chỉ sợ bây giờ Bạch Nhạc cũng đã đến lúc mấu chốt nhất. Nàng nhất định phải cố gắng tranh thủ càng nhiều thời gian cho Bạch Nhạc. Như vậy mới có thể để cho Bạch Nhạc thuận lợi thu được truyền thừa của Quảng Hàn Thiên Cung, phá vỡ kế hoạch của Nguyệt Lâm Tiên.
Ngược lại, nếu nàng lui như vậy ở chỗ sâu trong nội điện Bạch Nhạc vì thế mà phải nhận công kích của Nguyệt Lâm Tiên.
Một khi Nguyệt Lâm Tiên thấy được Tinh Cung hoàn mỹ của Bạch Nhạc, chỉ sợ hắn ngay lập tức sẽ bại lộ thân phận. Hơn nữa, bằng thực lực bây giờ của Bạch Nhạc, một khi một mình đối mặt với công kích của Nguyệt Lâm Tiên, sợ là chỉ có một con đường chết.
Bây giờ, Vân Mộng Chân có chút hối hận trước đó không lấy Côn Ngô Kiếm về. Nếu không, có Côn Ngô Kiếm trong tay, nàng cũng có đủ nắm chắc đẩy lùi Nguyệt Lâm Tiên, không đến mức bị động như này.
Đáng tiếc... Trên đời này chuyện rốt cuộc không có nếu như, càng không có thuốc chữa hối hận.
Cho nên điều duy nhất nàng có thể làm bây giờ là dùng hết tất cả, cố gắng kéo dài thời gian, ngăn cản Nguyệt Lâm Tiên xông vào bên trong. Dù vì vậy nàng phải trả cái giá bị trọng thương, thậm chí là mạng sống này, nàng cũng sẽ không tiếc.
- Vân Mộng Chân, đây là ngươi ép ta!
Lần nữa bị Vân Mộng Chân từ chối, cuối cùng Nguyệt Lâm Tiên hoàn toàn mất hết nhẫn nại.
- Răng rắc!
Xương cốt trên người hắn kêu lên giòn tan, máu thịt trên người hoàn toàn biến mất, hóa thành một bộ xương trắng đày đủ. Trong lúc nhất thời, vô số oán khí từ bên trong Bạch Cốt Hóa Thân tuôn ra, hóa thành một cơn lốc bay về phía Vân Mộng Chân.
Dọc theo con đường này, Nguyệt Lâm Tiên giết chết tất cả mọi người, tàn dư oán khí thần hồn dường như đều trong nháy mắt này bộc phát ra.
Đến giờ phút nầy, Nguyệt Lâm Tiên mới chính thức bắt đầu liều mạng.
Rầm!
Gần như ngay trong nháy mắt bàn tay Bạch Nhạc đưa về phía Thiên cung thu nhỏ, vầng trăng sáng trên không trung kia chợt rơi thẳng vào bên trong Bạch Nhạc Tinh Cung. Trong tích tắc, Bạch Nhạc nhất thời cảm nhận được cả người như muốn nổ tung.
Vầng trăng sáng kia rơi vào trong Tinh Cung lại như có lực lượng gấp mười lần dũng mãnh rót vào Tinh Cung. Thậm chí căn bản không chịu sự khống chế của Bạch Nhạc, muốn nổ tung.
Trong chớp nhoáng này, Bạch Nhạc mới chính thức cảm nhận được một loại nguy cơ tử vong.
Bình thường mà nói sợ rằng Tinh Cung cũng sẽ trực tiếp vỡ nát. Cho dù là Bạch Nhạc đã đúc thành Tinh Cung hoàn mỹ nhưng dù sao cảnh giới quá thấp, căn bản không có cách nào dung nạp lực lượng kinh khủng như vậy.
Nhưng mà, ngay vào lúc Tinh Cung sắp nổ tung, một đóa hoa băng trong tay hư ảnh hình người chợt nở rộ.
Cực Hàn Băng Hoa!
Trước đó, Bạch Nhạc luyện hóa Cực Hàn Băng Hoa. Trên thực tế hắn chân chính luyện hóa cũng vẻn vẹn chỉ là một phần lực lượng cực nhỏ. Phần lớn đều cất ở bên trong đóa hoa băng này, rơi vào trong tay hư ảnh hình người bên trong Tinh Cung, hóa thành một bộ phận của Tinh Cung. Nhưng phần lực lượng này ở vào một loại trạng thái bị phong ấn, cho dù là bản thân Bạch Nhạc cũng không có cách nào điều động.
Cũng vào lúc này, vầng trăng sáng kia xông vào Tinh Cung mới trực tiếp kích động lực lượng của Cực Hàn Băng Hoa. Trong một chớp mắt, cả người Bạch Nhạc được bọc vào bên trong hoa băng lộng lẫy, kể cả vầng trăng kia cùng với Thiên cung thu nhỏ cũng bị bao phủ ở bên trong.
Cũng ngay vào lúc đó, tất cả mọi người bên trong Quảng Hàn Thiên Cung đột nhiên phát hiện, vầng trăng sáng vốn treo ở trên bầu trời kia vậy mà biến mất!
Trong tích tắc, toàn bộ Quảng Hàn Thiên Cung như rơi vào trong bóng tối tuyệt đối, không còn chút ánh sáng!
Không chỉ bên ngoài, cho dù bên trong điện cũng trong nháy mắt rơi vào bóng tối. Những ánh trăng rực rỡ kia cũng chợt biến mất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận