Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 636 - Châm ngòi (2)



Chương 636 - Châm ngòi (2)




Ngay sau đó, trên mặt Chu Đông Dương lộ ra vẻ vui mừng, chậm rãi nói:
- Bạch phủ chủ, không bằng chúng ta hỏi ý của tông chủ các ngươi như thế nào?
Phản ứng của Bạch Nhạc thực sự khiến Chu Đông Dương có hơi khó giải quyết, nhưng nếu là tông chủ Linh Tê Kiếm Tông Hà Diêu thì với ông ta mà nói chính là một trợ lực lớn.
Tình cảnh hiện tại của Linh Tê Kiếm Tông cực kì gian nan, chỉ cần Chu Đông Dương xuất ra một chút thiện ý, thì Hà Diêu sẽ rất dễ dàng đồng ý điều kiện của ông ta, đến khi đó lại để Hà Diêu thuyết phục Bạch Nhạc. Tất cả sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Mau mời vào.
Trong đầu Bạch Nhạc cũng lướt qua rất nhiều ý nghĩ, nhưng bất kể thế nào, ở thời điểm này hắn cũng phải mời Hà Diêu vào rồi hẵng nói.
Đương nhiên, trên thực tế nếu không phải vị phủ chủ Duyễn Châu Chu Đông Dương ở đây, rất có thể Hà Diêu chẳng cần thông báo đã trực tiếp tới rồi.
Bạch Nhạc đối mặt với Hà Diêu, hắn hoàn toàn không chưng ra bộ dạng làm dáng, đi thẳng ra ngoài đón.
Việc này không chỉ vì Bạch Nhạc mang thân phận đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, mà còn vì bản thân hắn rất rõ mục đích Hà Diêu tới thành Duyễn Châu vào lúc này. Không nghi ngờ gì nữa, Hà Diêu đến là để bảo vệ hắn. Cho dù phải đối mặt với Mâu Kình Thần, thậm chí toàn bộ Đông Hải Tiên Đảo thì ông cũng không có suy nghĩ từ bỏ Bạch Nhạc.
Phần tình nghĩa này khiến Bạch Nhạc vô cùng cảm động.
Trong chốc lát, Bạch Nhạc ở bên ngoài đại sảnh gặp được Hà Diêu, hắn khom mình hành lễ:
- Đệ tử Bạch nhạc bái kiến tông chủ.
Ngay lúc đó Chu Đông Dương cũng mỉm cười, nói:
- Bái kiến Hà Tông chủ.
Hà Diêu hơi ôm quyền đáp lễ:
- Bái kiến phủ chủ đại nhân.
Khóe miệng Chu Đông Dương hiện lên vẻ tươi cười, tùy ý nói:
- Vừa nãy ta còn cùng Bạch phủ chủ nhắc đến ông, không ngờ bây giờ Hà tông đã ở đây rồi. Chuyện này đúng là cơ duyên xảo hợp mà.
Hà Diêu phản ứng không kịp:
- Bạch phủ chủ?
Trên mặt Chu Đông Dương cố ý lộ ra một tia kinh ngạc, nhẹ giọng bảo:
- A, Hà tông chủ vẫn chưa biết sao? Là ta lắm lời rồi.
Bạch Nhạc lườm Chu Đông Dương một cái, trong lòng cười lạnh, sao hắn lại không rõ là đối phương cố ý được. Trước tiên bóc trần thân phận của mình, một là thuận tiện nói tiếp chủ đề hồi nãy, hai là châm ngòi quan hệ giữa hắn và Hà Diêu.
Chỉ cần khiến Hà Diêu ý thức được, trong tương lai Bạch Nhạc có thể rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông, mới làm cho Hà Diêu vì Linh Tên Kiếm Tông mà cân nhắc nhiều hơn chứ không phải đứng trên lập trường của mình.
Chẳng qua, vốn dĩ Bạch Nhạc cũng không muốn giấu vị tông chủ này, nên dĩ nhiên hắn cũng sẽ không để ý, lạnh nhạt nói:
- Phủ chủ đại nhân cứ đùa, chỉ là tạm thời chưa kịp tới hồi bẩm cho tông chủ mà thôi.
Bạch Nhạc nói đến đây thì đưa tay ra hiệu mời vào rồi nói:
- Tông chủ, mời!
Hà Diêu không ngờ rằng, bản thân vừa tới vậy mà phát hiện tình hình không đơn giản như mình nghĩ. Bạch Nhạc và Chu Đông Dương âm thầm tranh đấu, ông cũng thấy rõ ràng, chỉ là lúc này, ông cũng sẽ không tùy tiện tỏ thái độ, càng sẽ không vì một câu nói kia mà đứng về phía Chu Đông Dương.
Ba người lần nữa quay lại đại sảnh, Lục Yên Nhiên dâng trà lên cho Hà Diêu rồi lui xuống.
Bạch Nhạc khẽ khom người, nói:
- Tông chủ, lúc trước về quá vội, có một số việc chưa kịp bẩm báo với ngài. Trước kia khi đệ tử ở Thanh Châu, có gặp một ít chuyện đặc biệt, bây giờ đệ tử là phủ chủ Thanh Châu.
- Cái gì?
Dù trước đó Hà Diêu đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng lúc nghe được lời này, ông vẫn không thể kìm được tiếng kinh ngạc, chén trà trong tay không cầm chắc, nước trà bắn ra tay mà vẫn chưa phát hiện.
Bạch Nhạc có hơi bất lực, đành phải giải thích:
- Mặc dù vương triều Đại Càn không hạ chỉ sắc phong, nhưng bây giờ đệ tử đã hoàn toàn làm chủ Thanh Châu. Cũng đã nhận được sự đồng ý của toàn bộ tông môn ở Thanh Châu.
Kết quả này, khỏi phải nói là kết quả mà Hà Diêu chưa bao giờ nghĩ tới. Đúng như Chu Đông Dương dự liệu, phản ứng đầu tiên của Hà Diêu chính là Bạch Nhạc muốn rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông.
Ông rất muốn hỏi một câu, nhưng mà lời nói này không thể nào nói ra ở trước mặt Chu Đông Dương được.
Bạch Nhạc nói:
- Mặc kệ đệ tử có thân phận gì, khi trở lại Duyễn Châu thì đệ tử vẫn chỉ là một đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông. Tông chủ, sát hạch tông môn sắp đến, đây mới là việc cấp bách hiện giờ, chuyện khác, không ngại thì chúng ta gác lại rồi nói sau.
Bạch Nhạc nói xong câu cuối cùng, trong giọng nói cũng lộ ra thâm ý, ngấm ngầm tung ra phản kích với Chu Đông Dương.
Chuyện bắt Yến Bắc Thần hay tìm kiếm Côn Ngô kiếm gì gì đó so với sát hạch tông môn đều phải xếp ra sau hết.
- Bạch phủ chủ, chúng ta không cần phải nói lời sắc bén nữa, thẳng thắn ra đi. Bây giờ Hà tông chủ ở đây, chúng ta sẽ nắm chắc hơn mấy phần.
Mí mắt Chu Đông Dương giật một cái, rốt cuộc ông ta không đi vòng vèo nữa mà nói thẳng ra suy đoán trước đó của bản thân với Hà Diêu thêm một lần.
Hà Diêu lẳng lặng nghe Chu Đông Dương nói, ông mới hiểu vì sao khi mình đến chu Đông Dương lại âm thầm tranh đấu với Bạch Nhạc. Hóa ra là vì chuyện này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận