Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 310 - Ẩn hoạn và … Thất Tinh Tháp



Chương 310 - Ẩn hoạn và … Thất Tinh Tháp




- Bạch Nhạc, chuyện này rốt cục là thế nào, ngươi mau nói rõ ràng.
Thấy Tô Nhan rời đi, Tiếu Vượng cũng thở phào một hơi, vội vã hỏi.
Trên thực tế, đẩy ra Tô Nhan, chẳng qua là để cho bọn hắn cơ hội đặt câu hỏi.
Ra hiệu mấy người ngồi xuống, lúc này Bạch Nhạc mới từ tốn giải thích đại thể quá trình cho ba người.
Đương nhiên, tin tức về cái chết của Phá Nam Phi quá mức cơ mật, dù tín nhiệm bọn Tiếu Vượng, song Bạch Nhạc cũng sẽ không nói, chỉ khe khẽ lướt qua rồi thôi.
- Ngươi nói. . . Ngươi và Tô ma nữ yêu nhau?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Tiếu Vượng trợn mắt há mồm hỏi.
- . . . Tính là vậy đi.
Có chút vô lực tiếp lấy lời này, bằng không không cách nào giải thích thêm được, Bạch Nhạc đành gật đầu nói:
- Chuyện ngày sau, ngày sau hẵng nói, tạm thời ta sẽ mang theo nàng ở bên người.
Dù là vậy, những lời này cũng vẫn khiến Tiếu Vượng và Đàm Y Viên kinh hãi vạn phần.
Phải biết, chính tà không đội trời chung, quan niệm ấy đã thâm nhập nhân tâm, vô luận tông môn nào, sợ rằng cũng sẽ không cho phép đệ tử cưới ma tu làm đạo lữ song tu.
Nhưng hôm nay, dưới loại tình huống này, bọn hắn còn làm sao khuyên Bạch Nhạc chặt đứt quan hệ với Tô Nhan?
Ngược lại là Dương Bằng, có vẻ càng thoải mái chút:
- Chỉ cần lưỡng tình tương duyệt, vậy lại có sao. Bạch huynh đệ, ta ủng hộ ngươi! Thanh quy giới luật gì gì đó, chúng ta lại không phải hòa thượng, quản con mẹ hắn, bản thân thoải mái là được rồi.

Ngay trước Thính Hương Thủy Tạ, Bạch Nhạc bày xuống tiệc rượu, thống ẩm tới đêm khuya với bọn Dương Bằng, Tiếu Vượng.
Từ nhỏ đến lớn, kỳ thực Bạch Nhạc không có mấy người là bằng hữu chân chính.
Lúc ở Linh Tê Kiếm Tông, Dương Nghiên và Liễu Như Tân miễn cưỡng tính là bằng hữu của hắn, đến sau rời đi, liền chỉ có hai người Dương Bằng và Tiếu Vượng, gặp gỡ thế này, có vẻ càng thêm thống khoái.
Bồi ở bên người Bạch Nhạc, Tô Nhan cũng uống, chỉ là rất ít xen lời.
So với người khác, hiểu biết của Tô Nhan đối với Bạch Nhạc càng thêm phức tạp, nàng biết thân phận thực sự của Bạch Nhạc, lại tựa hồ không quá hiểu rõ về hắn.
Mấy ngày nay, thật ra Tô Nhan cũng bóng gió hỏi dò hết thảy tin tức liên quan đến quá khứ Bạch Nhạc.
Những chi tiết nhỏ kết hợp với nhau, cộng thêm tiệc rượu hôm nay, phảng phất đã ẩn ẩn chắp vá thành bộ dạng chân chính của Bạch Nhạc.
Chỉ là, thiếu niên thân thiện đáng yêu trước mắt này, cùng cái truyền nhân Ma Quân lãnh khốc ngoan lạt kia, đến cùng ai mới thật là Bạch Nhạc?
Bọn Dương Bằng đã tới liền không có ý định đi, cứ vậy trực tiếp ở lại trong Bạch phủ.
Tuy Bạch Thanh Nhã đã dặn dò hạ nhân không được nói lung tung, nhưng tin tức lại vẫn cứ truyền ra.
Được đến tin tức, ngựa xe trước cửa Bạch phủ lại càng nhiều thêm.
Chẳng qua, hết thảy những điều này đều không liên quan gì tới Bạch Nhạc.
Tùy theo bọn Dương Bằng đi đến, ngày thường, Bạch Nhạc nhiều thêm mấy đối thủ luyện kiếm.
Mặc dù luận thực lực, Bạch Nhạc thật ra chỉ là Linh Phù sơ kỳ, nhưng dần dần, lúc giao thủ lúc lại thường thường phải là Dương Bằng và Tiếu Vượng cùng lên mới miễn cưỡng đánh thành ngang tay với Bạch Nhạc.
Tựa hồ không thấy Bạch Nhạc tập trung tu luyện, cứ vậy nhàn nhã đọc sách, viết chữ, nhưng khăng khăng dù là ai đều cảm giác được, mỗi ngày thực lực Bạch Nhạc đều có đề thăng.
Chớp mắt, hơn nửa năm qua đi, khí trời lần nữa trở lạnh, hoa tuyết nhỏ mịn vô thanh vô tức hạ xuống.
Tính ra, từ lúc rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông, đến nay cũng đã được một năm.
Thực lực Bạch Nhạc một đường cuồng thăng, hiện tại đã sắp đột phá Linh Phủ trung kỳ, chỉ là, đến đây dần bắt đầu lộ ra một vấn đề lớn.
Linh Tê Kiếm Quyết tuy tinh diệu, nhưng nói toạc ra thì cũng chỉ là công pháp cấp độ nhập môn mà thôi, một khi bước đến Linh Phủ Cảnh liền có vẻ hơi không theo kịp tốc độ tu hành.
Nếu là người tư chất người bình thường, dựa vào Linh Tê Kiếm Quyết chậm rãi thúc đẩy tu vi tới Tinh Cung Cảnh không phải là không được.
Nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, như vậy hiển nhiên có chút không đủ.
So với Thông Thiên Ma Công, tiến cảnh công pháp huyền môn của Bạch Nhạc thực sự quá chậm, hơn nữa, Bạch Nhạc càng lúc càng có thể cảm giác được, trạng thái cân bằng của hai Linh Phủ đạo ma trước đây tựa hồ đang dần bị đánh vỡ.
Mặc dù trong thời gian ngắn có vẻ vẫn sẽ không gặp vấn đề, nhưng nếu không giải quyết triệt để, ngày sau lúc bước đến Tinh Cung Cảnh, tất sẽ trở thành ẩn hoạn.
Nếu là đệ tử đại phái, chuyện này tự nhiên không sao cả, chỉ cần trở về tông môn, kiểu gì cũng có thể đổi lấy công pháp càng tốt.
Nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, chuyện này lại không đơn giản như vậy.
Đừng nói trong thời gian ngắn hắn không tính phản hồi Linh Tê Kiếm Tông, dù hắn nguyện ý trở về, tình hình Linh Tê Kiếm Tông thế nào hắn cũng rõ ràng, công pháp hạch tâm thất truyền, giờ có thể nói ngay cả trình độ tông môn cấp Huyền đều khó mà duy trì tiếp được.
Linh Tê Kiếm Tông nào có công pháp đỉnh cấp đưa cho Bạch Nhạc.
Phải biết, để cân bằng lực lượng đạo ma, thứ Bạch Nhạc cần không chỉ dừng ở cái được gọi là công pháp đỉnh cấp, mà phải là truyền thừa huyền môn đỉnh cấp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận