Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1242 - Đó Là Hứa Hẹn Ta Từng Đồng Ý Với Ngươi (2)



Chương 1242 - Đó Là Hứa Hẹn Ta Từng Đồng Ý Với Ngươi (2)




Truyền thừa cốt lõi nhất bên trong thượng cổ cấm địa sẽ hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.
Trong nháy mắt, một đạo ngũ thải quang hoa huyễn lệ chợt hiển hiện trong bầu trời, bỗng dưng trên bầu trời xuất hiện một toà Thiên Cung.
Trước đó ở Quảng Hàn Thiên Cung, thời điểm cuối cùng bước qua vân hải tiến nhập Thiên Cung, cũng đã khiến vô số người thán phục.
Nhưng cho dù là Quảng Hàn Thiên Cung, cũng không thể so sánh với Thiên Cung do ngũ thải quang hoa ngưng tụ thành ở trước mặt.
Xa hoa!
Dường như không có bất kỳ từ gì có thể miêu tả sự mỹ lệ của toà Thiên Cung này.
Quan trọng nhất là, khí tức trong tòa Thiên Cung này lộ ra, dường như đã không phải là linh khí, mà là một loại lực lượng siêu nhiên khác.
Nếu như phải dùng một chữ để hình dung loại Thiên Cung này, thì đó chính là Tiên!
Tiên… Siêu thoát phía trên tất cả tu hành giả!
Trong tích tắc, Vân Mộng Chân liền bay về phía Tiên Cung ngũ sắc kia, bây giờ phía trên bạch y đã nhiễm rất nhiều Tiên huyết, nhưng dưới ngũ thải hà quang này, vẫn đẹp đến mức làm người ta hít thở không thông!
Dường như cảnh đẹp như vậy, cũng chỉ ứng với Vân Mộng Chân mà sinh.
Giờ khắc này, bất kể là cao thủ Ma Đạo như Nhậm Tiêu Dao, Mặc Vũ, hay là thiên tài Chính Đạo như Tiêu Dật Phong, cũng chỉ có thể đứng từ nhìn xa nhìn Tiên Cung ngũ sắc huyễn lệ này, chứ căn bản không dám bước ra một bước!
Không phải là bọn hắn không cách nào bước vào bên trong, mà là không dám!
Không ai dám tranh chấp với Vân Mộng Chân đã bước vào Tinh Hải Cảnh, lại lấy về được Côn Ngô Kiếm.
- Ngao!
Một tiếng long ngâm vang lên, Tiểu Bạch Long bay đến bên người Bạch Nhạc lần nữa, dường như nó có chút bất mãn, cũng muốn bay đi vào.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người không khỏi rơi vào trên người Bạch Nhạc.
Nếu như nói, bây giờ còn một người có thể tranh chấp cùng Vân Mộng Chân, dám tranh chấp cùng Vân Mộng Chân, như vậy người này nhất định là Bạch Nhạc.
Bất kể là vì quan hệ giữa hắn và Vân Mộng Chân, hay là vừa rồi cứu Vân Mộng Chân, chỉ cần hắn nguyện ý đi tranh, nhất định Vân Mộng Chân sẽ không ngăn cản.
Nhưng giờ khắc này Bạch Nhạc vẫn đứng lẳng lặng tại chỗ, nhìn Vân Mộng Chân bay vào bên trong Ngũ Sắc Tiên Cung.
- Ta tới... Không phải là vì tranh bất kỳ vật gì với nàng!
Những lời Bạch Nhạc đã nói với Vân Mộng Chân trước khi bước vào thượng cổ cấm địa, lại từ đáy lòng hiện lên lần nữa, hóa thành một dòng nước ôn nhu ấm áp.
Bất kể trong cái Ngũ Sắc Tiên Cung kia, có cơ duyên nghịch thiên gì, hắn cũng sẽ không xuất thủ tranh chấp!
Bởi vì... Đó là hứa hẹn ta từng đồng ý với nàng.
- Ngũ Sắc Tiên Cung!
Giờ khắc này, bất kể là Diệp Lăng Vân hay là Mặc Kình, xuyên thấu qua thanh thiên nhìn Ngũ Sắc Tiên Cung huyễn lệ kia, cũng không khỏi có chút thất thần.
Tiên!
Sở dĩ Đạo Lăng Thiên Tông coi trọng thượng cổ cấm địa như vậy, cũng là bởi vì một chữ Tiên này!
Mặc dù khảo nghiệm và thu hoạch của Ngũ Hành Chi Địa trước đó rất trân quý, nhưng không đủ để lịch đại chưởng giáo và Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông đều không ngừng thiết hạ cấm chế bảo hộ, không để cho người Tiên Du Kiếm Cung và Thái Cực Đạo vào, dù mất hết thể diện cũng muốn để cho đệ tử mình tham dự vào.
Thứ làm người ta điên cuồng nhất trong này, chính là một chữ Tiên!
Rốt cuộc phía trên Hóa Hư là cái gì?
Từ sau khi thời đại thượng cổ kết thúc lại không có ai biết, vô số thiên tài kinh diễm tuyệt luân, lần lượt đạp trên đỉnh phong thế gian, nhưng cuối cùng không người nào có thể bước ra một bước cuối cùng.
Cho dù mạnh như Thông Thiên Ma Quân, sáng tạo ra Thông Thiên Ma Công, có thể nói là khoáng cổ thước kim, thực lực quan tuyệt thiên hạ, không phải cũng kẹt ở cái cửa ải này sao?
Thời đại thượng cổ, lưu lại rất nhiều ghi chép về siêu thoát!
Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, cuối cùng chỉ còn hai loại giải thích về siêu thoát lưu truyền tới nay!
Một là thần, một là Tiên!
Cách nói Thần, tồn tại trong truyền thừa của các tông môn Ma Đạo tà ác như Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Cốt Thần Giáo!
Còn Tiên, là cách xưng hô với những người siêu thoát được lưu truyền từ thời thượng cổ tới nay.
Đến tột cùng cái gọi là Thần bên trong những tà giáo kia có cái gì ... thực sự tồn tại lưu lại hay không, không biết được.
Mà trong các tông môn thượng cổ, còn lưu truyền vết tích về Tiên tới nay, cũng chỉ có thượng cổ cấm địa trên Đạo Lăng Sơn này là còn một chút dấu vết.
Cường giả chân chính đứng đầu, khinh thường cách nói Thần của Ma Đạo!
Trong mắt cường giả Hóa Hư chỉ có một loại giải thích!
Phía trên Hóa Hư gọi là Tiên!
Sở dĩ lúc trước Thông Thiên Ma Quân một mình lên Đạo Lăng Sơn, thù hận giữa hắn và Đạo Lăng Thiên Tông cũng chỉ là giải thích nông cạn nhất, ra mặt vì Ma Đạo, đánh vỡ thần thoại Đạo Lăng bất bại, sáng tạo cơ hội cho Ma Đạo quật khởi lần nữa, cũng chỉ là một bộ phận nguyên nhân.
Nguyên nhân thực sự, chính là chữ Tiên trong thượng cổ cấm địa này!
Bên trong thượng cổ cấm địa, một mực tồn tại cấm chế cường đại, cấm bất cứ tồn tại gì từ Tinh Hải Cảnh trở lên bước vào bên trong, cũng không phải các đời chưởng giáo và Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông không thử, nhưng cuối cùng không cách nào như ý nguyện!



Bạn cần đăng nhập để bình luận