Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1140 - Tru Tâm nói như vậy



Chương 1140 - Tru Tâm nói như vậy




Tình huống này Vân Chân chỉ để lại chút ý thức phòng bị có người xuất thủ đánh lén, toàn bộ tinh lực còn lại đều dùng để tìm hiểu kiếm khí màu xanh, nào còn tâm trạng lo tới người khác khiêu khích.
Chỉ có điều Vân Chân có thể chịu, Tư Đồ Lăng Phong hiể nhiên không thể nhịn được. Cho dù lý ra bình thường gã có chịu phục vị thánh nữ Vân Chân này hay không, nhưng khi đối mặt với người ngoài, Đạo Lăng Thiên Tông nhất định phải là một thể, gã nhất định phải giúp Vân Chân chặn những thứ linh tinh này.
Sắc mặt hơi lạnh, Tư Đồ Lăng Phong lành lạnh nói:
- Các hạ là người phương nào?
Bây giờ ở đây ngoại trừ Vân Chân ra, thực lực của người khác đều xấp xỉ nhau. Tư Đồ Lăng Phong nói, đối phương đương nhiên cũng không thể không quan tâm.
Huống chi lần này bước vào cấm địa tượng cổ, bọn họ vốn đến vì muốn dương danh, đương nhiên không chút do dự nào, lúc này đáp:
- Vị này hẳn là Tư Đồ Lăng Phong rồi, nghe danh đã lâu, tại hạ Quân Bất Ly!
Khẽ nhíu mày, Tư Đồ Lăng Phong nhìn đối phương nhưng trong lòng lại đột nhiên sinh ra vài phần dự cảm không tốt.
Tình huống như này mà đối phương còn có thể ung dung như thế, hiển nhiên là đã sớm có chuẩn bị, thậm chí có kế hoạch đối phó với mình, chuyện này khiến Tư Đồ Lăng Phong rất không thoải mái.
Đối phương có thể dễ dàng nói được tên gã, hiển nhiên là rất hiểu gã, sợ rằng ngay cả gã am hiểm thần thông pháp môn gì cũng đều biết rõ ràng, còn ngược lại, ngay cả tên của đối phương giờ gã mới nghe nói, nếu giờ động thủ, ai có thể chiếm thế chủ động đương nhiên không cần nói cũng biết.
Đạo Lăng cao lớn, xuất thân dạng này tuy mang tới lợi ích cực lớn, nhưng đồng thời khi có người có can đảm khiêu chiến Đạo Lăng thì đây cũng trở thành một hoàn cảnh cực xấu.
Những suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Tư Đồ Lăng Phong, nhưng vẫn không có cách nào lay động được gã.
Đối với thực lực của mình, Tư Đồ Lăng Phong vẫn có sự tự tin cực độ. Cho dù đã sớm bị đối phương nghiên cứu rồi thì sao? Thực lực tuyệt đối đã đủ để nghiền ép tất cả rồi.
- Tư Đồ huynh hẳn là chưa từng nghe tới tên của tên vô danh tiểu tốt ta, chỉ có điều... từ giờ trở đi, ngươi nhất định sẽ nhớ kỹ!
Khóe miệng nở một nụ cười trào phúng, Quân Bất Ly thong thả nói.
Nửa câu đầu là đùa cợt, nửa câu sau lại nhất thời tỏa ra sự tự tin cực kỳ mạnh mẽ.
Gã ta đương nhiên biết Tư Đồ Lăng Phong lợi hại, nhưng ngại gì chứ?
- Khẩu khí thật là lớn!
Cười lạnh một tiếng, Tư Đồ Lăng Phong trào phúng ngược lại:
- Xem ra các hạ muốn so chiêu với ta, cam tâm tình nguyện phụng bồi!
Sát khí chợt tỏa ra, Tư Đồ Lăng Phong làm khó dễ trước.
- Ta cũng đang có ý này, có điều... chúng ta phải dùng so pháp thú vị hơn mới được.
Bật cười lớn, đối mặt với sự uy hiếp của Tư Đồ Lăng Phong, Quân Bất Ly cũng không chút sợ hãi, thong thả nói:
- Không bằng chúng ta so một lần, bây giờ quay ngược lại đi, ai giết nhiều hơn, thế nào?
Câu này vừa nói ra, nhất thời làm Tư Đồ Lăng Phong biến sắc.
Giao thủ một đấu một, gã đương nhiên không chút sợ hãi, thậm chí có thể nói là nắm chắc chiến thắng. Nhưng giả sử dựa theo cách nói của đối phương để động thủ, vậy sẽ ảnh hưởng quá lớn.
- Hay lắm, hay lắm! Quân huynh thật cao kiến, tỷ thí như vậy cũng coi như tính cả bọn ta đi!
Nghe Quân Bất Ly nói vậy, hai cao thủ Ma Đạo khác cũng phản ứng lại, cười lớn tiếp lời.
Bây giờ ở đây mặc dù không tính Vân Chân, bọn họ cũng chỉ có ba người, còn bên chính đạo có bốn người, đánh nhau tuyệt đối không được lợi gì.
Huống chi bây giờ Vân Chân hiển nhiên đã tìm được phương thức cảm ngộ kiếm ý, thậm chí đang bắt đầu cảm ngộ rồi.
Bọn họ mặc dù nhìn qua chỉ cách Vân Chân vài mét, nhưng chênh lệch bên trong đó vĩnh viễn không đuổi kịp.
Tình huống như này, những thiên tài chính đạo như Tư Đồ Lăng Phong có thể ngại vì có bọn họ uy hiếp, có thể dễ dàng tha thứ, nhưng bọn họ đâu dễ bỏ qua được.
Lần này bước vào cấm địa thượng cổ với mục tiêu rất rõ ràng, chính là tranh đoạt cơ duyên ở nơi đây, thậm chí dưới tình huống cực đoan, bọn họ không chiếm được cũng không sao, nhưng tuyệt đối không thể bị Vân Chân đoạt được!
Đừng thấy Vân Chân đã ném Côn Ngô Kiếm, nhưng lực uy hiếp của Đạo Lăng Thánh Nữ tuyệt đối không thể khinh thường được.
Thần thoại bất bại của Đạo Lăng dù sao cũng không phải trò cười.
Bọn họ nhất định phải ép Vân Chân từ bỏ cảm ngộ, cho nên phương thức tốt nhất chính là đưa ra uy hiếp quay đầu lại giết đệ tử chính đạo, ép Vân Chân phải theo bọn họ quay trở về.
- Súc sinh, ngươi dám!
Trong mắt tỏa ra sát khí ác liệt, Tư Đồ Lăng Phong lớn tiếng quát.
- Ngươi có thể thử xem ta có dám hay không!
Khóe miệng nở nụ cười trào phúng, Quân Bất Ly nhàn nhạt nói:
- Đương nhiên, chuyện này cũng không liên quan gì tới nhóm của ngươi, tất cả các ngươi đều có thể ở lại đây, có điều ta vẫn muốn nhắc nhở các ngươi một câu.
Trong mắt lóe lên sự thâm thúy, Quân Bất Ly nhẹ nhàng hỏi:
- Các ngươi thật sự muốn Đạo Lăng Thánh Nữ vĩnh viễn một mình bao trùm lên đầu các ngươi sao?
Nói xong câu này, Quân Bất Ly xoay người bay về phía ngoài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận