Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 352 - Tuyệt vọng … thâm trầm (2)



Chương 352 - Tuyệt vọng … thâm trầm (2)




Như thế dù có thể thắng, cái giá phải trả cũng sẽ không nhỏ, nhưng đệ tử Thất Tinh Tông thì khác, bọn họ có đường lui, một khi bị bức đến khó mà thấy được hi vọng, lập tức liền sẽ chủ động lui ra Thất Tinh Tháp.
Mục đích của Huyết Ảnh Ma Tông chính là điều này, chỉ có trước tận lực giảm thiểu nhân số chính đạo, bọn hắn mới có thể thừa hư mà vào, nắm lấy ưu thế.
Nhưng hiển nhiên vận khí ba người bọn hắn không được tốt cho lắm, rõ ràng đã bị bức cho nhếch nhác không thôi, song Hà Tương Tư và Mạc Vân Tô vẫn kiên quyết không chịu lui ra Thất Tinh Tháp.
Hít sâu một hơi, Hà Tương Tư hiển nhiên hiểu được, cục diện đã đến thời khắc nguy hiểm nhất.
Trước đó nàng chỉ phải đối mặt một tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, lại đều khó mà ứng phó được, giờ hai người phải đồng thời đối mặt ba tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, căn bản không có bất kỳ cơ may giành phần thắng nào.
Bết bát hơn là, hai người không phải không muốn rời khỏi Thất Tinh Tháp, nhưng vì đánh cuộc, lúc bước vào, cả hai căn bản đều không mang theo lệnh bài thân phận.
- Hà sư muội, ta ngăn chặn bọn hắn, ngươi trốn đến tầng tiếp theo!
Liếc nhìn Hà Tương Tư, Mạc Vân Tô trầm giọng mở miệng nói.
Tuy không cam tâm, nhưng với tình hình bây giờ, Mạc Vân Tô rất rõ ràng, muốn sống nhất định phải lui ra ngoài, chỉ có lui ra tranh đoạt mới có thể chuyển nguy thành an.
Rốt cuộc, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông không khả năng chuyên môn nhắm vào bọn hắn.
Nhưng mà, dưới tình cảnh thế này, nghe được Mạc Vân Tô nguyện ý lấy thân làm mồi, tranh thủ cho mình cơ hội bỏ trốn, trong lòng Hà Tương Tư lại khó miễn có chút xúc động.
- Mạc Vân Tô, ta không cần ngươi cứu! Cùng lắm thì chết chung ở đây, cũng tính là kết liễu ân oán giữa ngươi ta.
Mặc dù một mực ghi hận Mạc Vân Tô, nhưng Hà Tương Tư lại vẫn không chịu trốn thoát một mình.
Đây không phải vấn đề nàng có hận Mạc Vân Tô hay không, mà là vấn đề nguyên tắc làm người.
Lấy tính cách Hà Tương Tư, nàng không làm ra được loại chuyện ham sống sợ chết kia.
- Hà Tương Tư! ! !
Nghe được lời này của Hà Tương Tư, Mạc Vân Tô hoảng loạn quát mắng:
- Giờ là lúc nào rồi, ngươi còn bực bội với ta, ngươi không đi trước, ta làm sao thoát thân, đi mau!
Oanh!
Không để ý Mạc Vân Tô, cổ tay Hà Tương Tư khẽ đảo, liệt diễm lần nữa bùng lên, hỏa lăng vọt tới, giành trước một bước đánh về phía đối phương.
Ngoài miệng không nói gì, nhưng trên thực tế, điểm mềm mại nhất trong lòng Hà Tương Tư đã bị câu nói vừa rồi của Mạc Vân Tô xúc động.
Nàng rất rõ ràng thực lực Mạc Vân Tô, với tình hình hiện tại, nếu để cho Mạc Vân Tô lưu lại, một mình ngăn chặn đối phương, tất khó thoát khỏi cái chết, đấy căn bản là dùng tính mạng hắn, đi đổi lấy an toàn cho nàng.
So sánh ra, hành vi cố ý dẫn dụ đối phương tới đây của Mạc Vân Tô vừa nãy, tựa hồ đã không quá quan trọng.
Có lẽ Mạc Vân Tô thật chẳng phải loại tốt lành gì, nhưng chỉ cần lúc đối diện với mình, hắn nguyện ý cầm tính mạng đi bảo hộ, vậy liền đủ rồi.
Bao năm qua, hai người mặc dù nhìn qua có vẻ tranh đấu không ngừng, nhưng trên thực tế, lại vẫn không cách nào che giấu sự thực, trước đây hai người vốn là tình lữ.
Tuy bởi vì cái chết của tiểu sư muội khiến Hà Tương Tư luôn tự nhủ bản thân, đối với Mạc Vân Tô, nàng chỉ có hận, không có yêu!
Nhưng thực ra, đáy lòng nàng há từng thật thả xuống?
Trước kia bởi vì sự xuất hiện của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư lần nữa tưởng muốn triệt để bỏ qua, nhưng sau cùng, khi Mạc Vân Tô nguyện ý đứng ra vì nàng mà chết, hết thảy tựa hồ đều đã không quan trọng.
- Vậy thì... Cùng chết cung!
Trong lòng ôm theo ý niệm này, Hà Tương Tư liền ra tay không chút do dự, có thể nói mỗi chiêu mỗi thức đều là cách đánh liều mạng! Dù phải chết ở chỗ này, nàng cũng phải khiến cho đối phương trả giá cực đắt!
Một khi Hà Tương Tư đã triệt để buông ra cố kỵ, bắt đầu thực sự liều mạng, thực lực cường đại liền cũng theo đó triển hiện ra! Tuy biết rõ không địch lại, nhưng giờ này khắc này, Hà Tương Tư lại cường hành cuốn lấy cả ba người đối phương.
Oanh!
Thoáng chốc, linh lực xung kích lần nữa đánh tới, Hà Tương Tư bị ảnh hưởng, khí tức hơi loạn.
Chính trong thoáng chốc đó, một tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông bất thần nắm lấy cơ hội, vung kiếm hung hăng chém tới.
Phốc!
Ngực Hà Tương Tư trúng kiếm, máu tươi phun ra, Hỏa Lăng trong tay theo đó tán loạn.
Ầm!
Một cước hung hăng đá lên người Hà Tương Tư, toàn thân Hà Tương Tư bay ngược ra sau, trùng trùng té xuống đất, phảng phất như xương cốt toàn thân đều bị té đến tan khung.
Thực lực chính là thực lực, dù nàng chịu liều mạng, nhưng há có thể ngăn được ba người vây công?
Hà Tương Tư càng lúc càng cảm nhận được rõ ràng tử vong đến gần, song nàng không sợ hãi.
Chết thì chết thôi, chí ít có thể chết chung với Mạc Vân Tô, vậy cũng đáng giá... Chỉ là, thật có lỗi với tiểu sư muội.
Ngay khi trong đầu Hà Tương Tư vừa hiện lên ý niệm này, bỗng đột nhiên phát hiện, Mạc Vân Tô cũng đang bị vây công chợt cầm ra một tấm lệnh bài!



Bạn cần đăng nhập để bình luận