Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1167 - Thái Cực chi luận



Chương 1167 - Thái Cực chi luận




Bạch Nhạc cũng không nghĩ đến chuyện đó, cũng không ý thức được sự thay đổi tâm tình của Vân Mộng Chân, tự mình tiếp tục giải thích:
- Trước đó Quảng Hàn Thiên Cung nàng cũng đi, khảo nghiệm trong đó cũng đều bắt đầu tự việc rèn luyện thân thể, sau đó là thần hồn, cuối cùng mới là ngộ đạo.
- Ta cho rằng cấm địa thượng cổ này cũng như vậy.
Bạch Nhạc tiếp tục nói:
- Trên thực tế Loạn Nhận Phong Bạo cũng rèn luyện thân thể, mà sơn lâm khống chế sinh cơ, hoặc có lẽ là... tìm hiểu cùng khống chế chuyển hóa sinh tử!
Dẫn dắt từng chút một, Bạch Nhạc chậm rãi nói ra chuyện mình ban đầu đốn ngộ trong rừng núi, muốn dung hợp hai sức mạnh đạo ma lại.
Đương nhiên cũng gồm cả phương thức thôi diễn một bước tiến lên hoàn thành việc này.
Nếu như ngay từ lúc đầu Vân Mộng Chân chỉ quan tâm tới ảnh hưởng tới quan hệ giữa nàng và Bạch Nhạc, như vậy sau khi Bạch Nhạc không ngừng giải thích, trong lòng liền thật sự nổi lên một cơn sóng thần.
Ban đầu lúc Vân Mộng Chân tiếp xúc với Bạch Nhạc, Bạch Nhạc vẫn là một “tiểu Bạch” còn chưa bước vào cánh cửa tu hành, cái gì cũng không biết, yêu cầu nàng không ngừng giải thích.
Nhưng thời gian chưa tới bốn năm, Bạch Nhạc đã trưởng thành tới mức độ này, hầu như đủ để sánh vai với nàng rồi, làm sao không làm nàng cảm thấy chấn động được.
Trước đó, Vân Mộng Chân vẫn luôn không rõ vì sao Bạch Nhạc có thể có được thành tựu như vậy.
Cho rằng dường như trừ việc may mắn gặp được nàng, cải thiện tư chất thì chính là được truyền thừa của Thông Thiên Ma Quân nên có can đảm phấn đấu mà thôi.
Nhưng bây giờ khi thật sự nghe Bạch Nhạc đưa ra kiến giải, Vân Mộng Chân mới ý thức được Bạch Nhạc xuất sắc hơn trong tưởng tượng của nàng nhiều.
Tư chất tu hành cùng truyền thừa đỉnh cấp tuy quan trọng, nhưng chỉ bằng những thứ này lại không thể trở thành cường giả đứng đầu được.
Chỉ có người sở hữu ngộ tính xuất sắc, có kiến giải độc đáo đối với tu hành, đồng thời có can đảm và kiên trì thì mới có thể trưởng thành cường giả chân chính.
Mà những thứ đó... Bạch Nhạc đều có.
Thậm chí ở một mức độ nào đó, Vân Mộng Chân cho rằng Bạch Nhạc còn xuất sắc hơn cả nàng.
Chuyện này khiến Vân Mộng Chân có phần khiếp sợ, cũng có chút ngọt ngào.
Đây mới là nam nhân nàng thích.
- Nơi đây có thể có được cái gì thì tạm thời không đề cập tới, có điều, về Thái Cực Đạo, ta có hiểu một chút.
Hơi trầm ngâm, Vân Mộng Chân lập tức nói.
Thiên hạ Đạo Lăng không phải nói chơi.
Đối với Đạo Lăng Thiên Tông, phương pháp tu hành trong thiên hạ đều có lý giải ít nhiều.
Vân Mộng Chân thân là Đạo Lăng Thánh Nữ, đối với truyền thừa Thái Cực Đạo, nàng biết được một vài bộ phận không liên quan tới nòng cốt cũng là chuyện không hề lạ.
- Ừm?
Tinh thần nhất thời rung lên, nhất thời Bạch Nhạc dừng bước lại, chuyển mắt nhìn Vân Mộng Chân.
- Đại đạo, ở trên thái cực mà không làm cao, ở dưới lục cực mà không làm sâu, ở trước thiên địa mà không làm lâu, dài hơn thượng cổ mà không làm lão.
Thoáng sửa sang suy nghĩ một chút, Vân Mộng Chân chậm rãi nói:
- Thái, tức đại; cực, chỉ phần cuối, cực điểm. Vật cực thì thay đổi, thay đổi thì hóa, cho nên nguyên nhân biến hóa là thái cực.
Những lời này có phần tối nghĩa khó hiểu, nhưng Bạch Nhạc không phải tu hành giả bình thường, thủa nhỏ đã “ăn no” bằng thi thư, sự lý giải sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Nguyên nhân biến hóa là thái cực!
Chậm rãi lặp lại câu nói đó, trong lòng Bạch Nhạc hiển nhiên đã có cảm xúc.
- Vô cực đến thái cực, thái cực động sẽ sinh dương, động cực mà tĩnh, tĩnh lại sinh âm, tĩnh cực phục động, nhất động nhất tĩnh, tương hỗ là thổ, phân âm dương. Lưỡng nghi lập yên!
Suy tư một chút, Vân Mộng Chân tiếp tục giải thích:
- Truyền thừa Thái Cực Đạo, thật ra nòng cốt nó chính là âm dương! Ngươi cũng đã từng giao thủ với đệ tử Thái Cực Đạo, hẳn là hiểu sự lợi hại của nó.
- Dù sao ta không phải là đệ tử Thái Cực Đạo, ghi chép của bổn tông với Thái Cực Đạo cũng chỉ giới hạn tới đây... không biết có giúp được ngươi không.
Có thể nhớ được những thứ này cũng là nhờ Vân Mộng Chân có trí nhớ siêu phàm, nếu thật sự muốn chạm tới nòng cốt của Thái Cực Đạo, nàng đương nhiên không biết được.
Dù sao Thái Cực Đạo cũng là một trong tam đại thiên tông, không thể để Đạo Lăng Thiên Tông tùy tiện lật xem điển tịch được.
Bằng không nếu như đổi lại, tông môn Địa cấp bọn họ đối mặt với Đạo Lăng Thiên Tông thì căn bản không có chỗ để phản kháng.
Lúc trước Vân Mộng Chân vào Thất Tinh Tháp, đó cũng là một loại vinh quang, nhưng trên thực tế nếu cẩn thận suy nghĩ thì cũng không khác gì đang bắt nạt Thất Tinh Tông.
Truyền thừa cốt lõi nhất của Thất Tinh Tông ngươi, người ta muốn xem thì xem, muốn học thì học.
Trên thực tế, trước đây Vân Mộng Chân được dẫn đi du lịch thiên hạ đã lật hết điển tịch các tông khắp thiên hạ, cũng chính vì tích lũy như vậy mới có thể trở thành Đạo Lăng Thánh Nữ lịch đại bất bại.
Những thứ này đối với Vân Mộng Chân có thể nói là tập mãi thành thói quen.
Nhưng đối với Bạch Nhạc đâu chỉ gọi là có trợ giúp thôi đâu!
Rất nhiều đạo lý đều bứt phá từ một điểm, mà điểm mấu chốt chính là cơ mật, ngoại nhân không thể biết được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận