Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 327 - Tuyệt vọng



Chương 327 - Tuyệt vọng




Bởi vì Bạch Nhạc, nhẫn nại của Mạc Vô Tình đã bị mài sạch, đến lúc đối mặt Hà Tương Tư, tự nhiên không còn nửa điểm khách khí.
Trong lòng trầm xuống, Hà Tương Tư lạnh lùng hỏi ngược lại:
- Nói vậy, ngươi liền có thể đại biểu cho thái độ Huyết Ảnh Ma Tông?
- Đương nhiên. . . Không thể!
Nhìn vào Hà Tương Tư, nét mặt Mạc Vô Tình chuyển lạnh, nhàn nhạt nói:
- Ngươi ta thật ra đều không đại biểu được tông môn, cùng lắm chỉ xem như ống loa truyền lời mà thôi! Chẳng qua, ngươi nói xem, nếu ta trói ngươi lại, để cho Thất Tinh Tông tới chuộc người, liệu có thể được nhiều thêm mấy danh ngạch không?
Dứt lời, trên thân Mạc Vô Tình đã lộ ra sát cơ nồng nặc.

Chính như Hà Tương Tư nói, vô luận là nàng hay Mạc Vô Tình, trên thực tế đều không thể đại biểu làm ra quyết định sau cùng.
Nhưng mà, làm một ít tiểu động tác lại không thành vấn đề.
Giả như thật chế trụ Hà Tương Tư, sau đó lấy cái này để bàn điều kiện với Thất Tinh Tông, quả thực có thể gia tăng một ít lợi thế, rốt cuộc, bản thân Hà Tương Tư vốn là đệ tử chân truyền Thất Tinh Tông, hơn nữa vô luận thiên phú hay địa vị trong tông đều không phải đệ tử bình thường có thể so sánh.
- Vừa khéo, ta cũng đang muốn lĩnh giáo cao chiêu của đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân.
Nhướng mày, Hà Tương Tư không hề có ý định lùi bước, lạnh lùng mở miệng nói.
Rất nhiều thứ thật ra đều là quy tắc ngầm, không cần đặt lên trên mặt bàn.
Với cục diện bây giờ, Mạc Vô Tình muốn lưu lại Hà Tương Tư cũng được, nhưng nhất định phải là chính hắn dựa vào thực lực bản thân bắt giữ đối phương, chứ nếu lấy nhiều thắng ít, vậy chính là hành vi khiêu hấn Thất Tinh Tông.
Trên thực tế, ở một khía cạnh nào đó, song phương đều mặc nhận dùng một trường giao phong giữa đệ tử với nhau để quyết định hướng đi trong đàm phán.
Thất Tinh Tông phát bố nhiệm vụ này, tuyệt đối không phải để cho ai đó đi cho có liền dễ dàng hoàn thành.
Có thể nói, từ thời điểm Hà Tương Tư nhận nhiệm vụ, liền lòng dạ biết rõ tất phải quyết một trận cao thấp với cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông.
Như thế, nghe được lời này của Mạc Vô Tình, tự nhiên liền trực tiếp đáp ứng.
- Ha ha, chính hợp ý ta! Nếu Hà tiên tử thua, mong là đừng khóc nhè đấy nhé.
Trong lời này tràn ngập ý vị trào phúng, như thể ở trong mắt Mạc Vô Tình, Hà Tương Tư chẳng qua chỉ là tiểu cô nương không biết tự lượng sức.
Đương nhiên, bởi vậy cũng có thể nhìn ra tự tin tuyệt đối của Mạc Vô Tình.
Thân là đệ tử Huyết Ảnh Ma Quân, dù chỉ là một tên đệ tử ký danh, song tuyệt đối cũng phải có được thiên phú và thực lực cường đại!
Chỉ cần bước đến Tinh Cung Cảnh, hắn rất có thể sẽ được Huyết Ảnh Ma Quân thu làm môn hạ, truyền thụ thần thông pháp môn, một bước lên trời.
Đừng nói Thất Tinh Tông, đưa mắt khắp toàn Thanh Châu, có thể được Mạc Vô Tình để vào trong mắt, sợ rằng chắc chỉ mỗi mình Lý Phù Nam mà thôi.
- Lắm lời!
Trong mắt lóe lên một tia mất kiên nhẫn, cổ tay Hà Tương Tư khẽ đảo, trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một đạo hỏa lăng, nháy mắt, nhiệt độ trong trướng bồng tựa hồ theo đó tăng vọt.
Chân mày hơi nhảy, tính ra đây cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc thấy được Hà Tương Tư ra tay.
Hắn từng thấy qua Loạn Ly Tiên của Mạc Vân Tô, một khi thi triển ra hết thực lực, tuyệt đối là đối thủ rất khó chơi.
Hà Tương Tư có thể khiến Mạc Vân Tô bó tay hết cách, thực lực tự nhiên sẽ không kém.
Bây giờ vừa ra tay, liền đã khiến Bạch Nhạc có cảm giác kinh diễm.
Hỏa Lăng trong tay Hà Tương Tư không phải bảo vật gì cả, mà là đạo pháp do nàng dùng linh lực bản thân thi triển ra.
Từ khi bắt đầu tu hành đến nay, người tu hành đạo pháp mà Bạch Nhạc gặp qua vốn đã rất ít, Lý Phù Nam tính một người, bây giờ Hà Tương Tư tính là người thứ hai.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, Hà Tương Tư đã trước một bước công tới, dùng linh lực kéo ra một đạo Hỏa Lăng dài tới hơn hai thước, trực tiếp quất đánh về phía Mạc Vô Tình.
Coong!
Gần như đồng thời, cổ tay Mạc Vô Tình rung lên, trường kiếm treo bên hông đột nhiên vào tay, hóa thành một mạt huyết quang, chính diện chém tới Hỏa Lăng.
Gần gần chỉ là một kiếm giơ lên, liền khiến tròng mắt Bạch Nhạc bất giác co rụt lại.
Bên trong kiếm ý lộ ra tràn ngập một cỗ sát lục, phảng phất một kiếm này chém ra, liền có núi thây biển máu đập vào mặt.
Oanh!
Nháy mắt, Hỏa Lăng Hà Tương Tư hất ra bị kiếm kia chặt đứt, hỏa diễm bắn tóe, châm đốt trướng bồng.
Cũng may tại trường đều là tu hành giả, rất nhẹ nhàng liền nhảy ra trướng bồng.
Hỏa Lăng bị chém đứt, song Hà Tương Tư vẫn không chút sợ hãi, thậm chí có thể nói, điều này vốn đã nằm trong dự liệu của nàng.
Bản thân Hỏa Lăng vốn không phải vũ khí bình thường, mà là hỏa linh lực, chỉ cần linh lực nàng không dứt, nháy mắt liền có thể khôi phục, hơn nữa hỏa diễm bắn tóe đi ra, thiêu đốt trướng bồng, liệt diễm bốc cháy cũng có thể được nàng sử dụng, tăng thêm vài phần uy thế.
Thoáng chốc, toàn bộ trướng bồng bị triệt để châm đốt, hóa thành biển lửa, nhưng hai người lại không ai có ý nhảy ra, cứ thế tiếp tục giao thủ trong biển lửa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận