Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 744 - Ngươi Có Thể Đưa Ra Bất Kỳ Điều Kiện Gì



Chương 744 - Ngươi Có Thể Đưa Ra Bất Kỳ Điều Kiện Gì




- Nhậm sư huynh, luôn miệng đòi ta cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng, nhưng ta cũng muốn hỏi một chút... thảm án của Lục Hợp Môn xảy ra ở Đông Hải, có phải Đông Hải Tiên Đảo các ngươi cũng nên đưa ra một câu trả lời thỏa đáng hay không?
- Người có thể gây ra thảm án này, không chỉ có mình ta, ngươi cũng có thể làm được.
Bạch Nhạc dùng ngôn từ đanh thép như đao, không hề có chút ý định kiêng kỵ gì với Đông Hải Tiên Đảo, lạnh lùng mở miệng nói.
- Nực cười, Lục Hợp Môn và ta không thù không oán, ta có lý do gì để ra tay với Lục Hợp Môn?
Nhậm Bách Đào lập tức cười lạnh nói.
- Những đệ tử này của Lục Hợp Môn, một mình ta cũng đủ sức càn quét sạch sẽ, vậy thì ta cần gì phải chọn cách âm thầm ra tay?
Bạch Nhạc nhìn chằm chằm vào Nhậm Bách Đào, nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Trước đó căn bản không cách nào nói ra được những câu này, bởi vì sẽ không có ai chịu nghe hắn nói, nhưng bây giờ đã khác, trước tiên áp chế Nhậm Bách Đào, sau đó trực tiếp nói thẳng với Nhậm Bách Đào, cũng đồng thời cho những tông môn ở Duyện Châu này một lời giải thích.
Nếu đã như vậy, một khi Nhậm Bách Đào rút lui, những người khác cũng không còn lý do gì tiếp tục gây khó dễ với hắn nữa.
Giống như những gì hắn nói lúc trước, thực ra chẳng ai quan tâm chân tướng thật sự chuyện của Lục Hợp Môn là gì, thứ mà mọi người quan tâm, âu cũng chỉ là một cái kết quả mà thôi.
Ngay khi đã có kết quả, chân tướng sẽ hoàn toàn không còn ý nghĩa gì nữa, ngoại trừ bản thân những người Lục Hợp Môn ra, căn bản không có bất cứ ai nhiều lời thêm dù chỉ một câu.
Nhậm Bách Đào thấy Bạch Nhạc quả quyết như thế, hắn ta cũng cảm thấy có chút khó xử, nhưng cuối cùng lại tiến thoái lưỡng nan.
Giống như những gì mà Bạch Nhạc nói, kiếm nằm trong tay mới chính là đạo lý.
Hắn ta không động được tới Bạch Nhạc, tất nhiên cái gọi là chứng cứ kia, cũng không thể tiếp tục được gọi là chứng cứ nữa rồi.
- Bạch phủ chủ, Đông Hải rất rộng lớn, tốt nhất ngươi đừng đi lạc đấy.
Sau khi Nhậm Bách Đào ném ra câu này, liền tức tốc xoay người rời đi.
So với chuyện này, rốt cuộc Bạch Nhạc có quan hệ gì với Bắc Đẩu Tinh Cung, mới là chuyện quan trọng hơn hết.
.......
Một tràng phong ba đã hoàn toàn biến mất.
Nhưng kết quả mà nó mang lại, còn lâu mới đơn giản như vậy.
Sau trận nhốn nháo đó, tiếng tăm của Bạch Nhạc và Linh Tê Kiếm Tông lập tức vang vọng khắp Đông Hải, hầu như ai cũng biết, trong kỳ tông môn khảo hạch lần này, đã xuất hiện một đối thủ không thể nào đánh thắng được.
Người mà ngay cả Nhậm Bách Đào cũng không thể nào đánh thắng được, những đệ tử tông môn Huyền Cấp khác, còn có ai có thể ứng phó đây?
Đương nhiên, người kinh hãi nhất không phải là đệ tử các tông môn Huyền Cấp mà là... Bắc Đẩu Tinh Cung!
Nhậm Bách Đào không hề có ý muốn giúp Bạch Nhạc che giấu, thậm chí còn trợ giúp thêm dầu vào lửa, tung tin tức Bạch Nhạc cấu kết với Bắc Đẩu Tinh Cung ra ngoài.
Bạch Nhạc có thể thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận chính là chứng cứ lớn nhất.
Đối với Bắc Đẩu Tinh Cung mà nói, đây mới là đại sự quan trọng nhất, bởi vì không có ai có thể rõ ràng hơn bọn họ, từ trước đến nay Bắc Đẩu Tinh Cung chưa từng truyền thụ Bắc Đẩu Kiếm Trận cho Bạch Nhạc!
Nếu như chuyện này là thật, như vậy làm sao Bắc Đẩu Kiếm Trận lại bị tiết lộ ra ngoài, đây mới thật sự là mấu chốt.
Chỉ vỏn vẹn hai ngày sau, người của Bắc Đẩu Tinh Cung đã tìm tới tận cửa, mà người tới cũng miễn cưỡng được xem như là người quen, chính là đệ tử chân truyền dẫn Bạch Nhạc đi vào Bắc Đẩu Tinh Cung lúc trước, Tiền Thụy!
- Bạch sư đệ!
Tiền Thụy có chút ngại ngùng, so với lúc ở Bắc Đẩu Tinh Cung càng nhiệt tình hơn rất nhiều.
- Không biết Tiền sư huynh giá lâm, không tiếp đón từ xa!
Bạch Nhạc mỉm cười đáp lễ, vội vàng mời Tiền Thụy đi vào một gian phòng, Tô Nhan đứng bên cạnh cũng không vội lánh mặt đi, mỉm cười dâng trà, sau đó cứ như vậy lẳng lặng ngồi bên cạnh Bạch Nhạc.
Tiền Thụy nhìn thấy Tô Nhan, đột nhiên mí mắt không nhịn được nhảy lên một cái, nhưng cuối cùng lại không nói thêm gì.
Tô Nhan thực sự rất xinh đẹp, mặc dù từ trước đến nay hắn luôn vô tâm đối với chuyện này, nhưng cũng không dám nhìn lâu, huống chi, ngoài trừ dung mạo ra, càng quan trọng hơn là Tô Nhan là một Ma Tu, một Ma Tu có thực lực Tinh Cung Cảnh.
Bạch Nhạc không hề kiêng kỵ cho phép Tô Nhan xuất hiện trước mặt hắn, trên thực tế đã tỏ rõ một thái độ, hiện tại Bạch Nhạc đã không chỉ là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, mà còn là phủ chủ Thanh Châu.
Ý tứ trong đó rất vi diệu.
- Bạch phủ chủ, hẳn là ngươi cũng đã đoán ra được lý do hôm nay ta đến đây.
Nghe tiếng đàn biết nhã ý, lúc Tiền Thụy mở miệng một lần nữa, đã đổi xưng hô từ Bạch sư đệ thành Bạch phủ chủ.
- Đây cũng chính là chuyện ta muốn bàn bạc với Tiền sư huynh.
Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.
- Ta muốn được truyền thụ Bắc Đẩu Kiếm Trận, ngươi có thể đưa ra bất kỳ điều kiện gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận