Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1234 - Đột Phá, Tinh Cung Hậu Kỳ (2)



Chương 1234 - Đột Phá, Tinh Cung Hậu Kỳ (2)




Dưới tuyệt cảnh, dựa vào một hơi thở cuối cùng thi triển ra Thôn Thiên Quyết, dường như một khắc này Bạch Nhạc mới chính thức cảm thụ được cái gì là ma tính!
Bây giờ hắn tỉnh lại, cảm thụ được mỗi một phần biến hóa trên thân thể, dường như mới cảm giác được loại khí thế bễ nghễ thiên hạ kia của Thông Thiên Ma Quân.
Diệp Huyền nói với Bạch Nhạc, tâm nguyện của Thông Thiên Ma Quân, là siêu thoát, là một người có thể địch thiên hạ, tung hoành vô địch.
Những đạo lý này Bạch Nhạc đều hiểu, nhưng vẫn thiếu khuyết một loại cảm thụ thiết thực.
Cho đến giờ phút này, đồng thời thôn phệ Địa Hỏa Chi Tâm và Tức Thổ, trọng sinh trong tuyệt cảnh, mới chính thức để cho Bạch Nhạc cảm thụ được, loại khí phách duy ngã độc tôn kia của Thông Thiên Ma Quân.
Một mình lên Đạo Lăng Sơn, lấy sức một người đánh vỡ thần thoại Đạo Lăng bất bại, mạnh mẽ mở ra một tia hy vọng cho Ma Đạo.
Có thể nói, thời đại mới trong miệng mọi người nói bây giờ, chính là do một tay Thông Thiên Ma Quân đánh ra.
Trong mắt thế nhân, đây là thắng lợi của Thông Thiên Ma Quân, duy chỉ có Thông Thiên Ma Quân lại cho rằng, đây là một lần thất bại, hắn muốn... Không phải thắng như vậy!
Nhìn thấu sinh tử, sau đó siêu thoát sinh tử!
Đến giờ phút này, Bạch Nhạc mới chính thức hiểu ra, lúc đối mặt với cái chết, Thông Thiên Ma Quân buông tha cơ hội đoạt xá trọng sinh, truyền thừa tuyệt học suốt đời lại cho mình, là một loại hào hiệp siêu nhiên bực nào.
Dưới sự so sánh, loại phong thái bất chấp tất cả, làm ra Thanh Vương lăng tẩm, kéo dài hơi tàn, không tiếc đoạt xá đệ tử hoàng thất trọng sinh của Bất Tử Thanh Vương kia, quả thực không chỉ kém một cấp bậc.
Trước đó, Bạch Nhạc toàn lấy một loại tâm tư bị động đến tu luyện Thông Thiên Ma Công, thậm chí còn phải mượn thân phận Bạch Nhạc tới ngụy trang.
Hai tầng thân phận, nghe giống như rất tốt, nhưng trên thực tế, từ lúc vừa mới bắt đầu, chuyện này đã xa rời tinh túy của Thông Thiên Ma Công!
Nếu không có sự quyết đoán, tâm trí khí thôn thiên hạ, duy ngã độc tôn kia, thì làm sao có thể chân chính tu thành Thông Thiên Ma Công, làm sao có tư cách trở thành truyền nhân Thông Thiên Ma Quân.
Nghĩ thông suốt điểm này, tâm tính Bạch Nhạc mới chính thức phát sinh một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Oanh!
Gần như cùng lúc đó, rốt cuộc Địa Hỏa Chi Tâm cũng bị Bạch Nhạc mạnh mẽ luyện hóa, trong tích tắc, ánh sáng trên Tinh Cung lóe lên, phá tan gông cùm xiềng xiếc, thuận thế đột phá!
Tinh Cung hậu kỳ!
Trong thời gian ngắn ngủi không đến bốn năm, từ một thiếu niên ngay cả một tia linh khí cũng không tu ra, đến cường giả Tinh Cung hậu kỳ, quả thực có thể nói đoạn đường này của Bạch Nhạc là một kỳ tích.
Trong nháy mắt đột phá xong, rốt cuộc Bạch Nhạc cũng mở mắt ra!
Sau khi luyện hóa Địa Hỏa Chi Tâm, Địa Hỏa vốn rất khủng bố ở xung quanh, giống như liền ôn hòa hơn, Tức Thổ dưới chân cũng ở trong khoảnh khắc, hóa thành một hạt bụi, nhẹ nhàng bay vào lòng bàn tay Bạch Nhạc!
Phá rồi lại lập, giờ khắc này Bạch Nhạc mới chính thức hoàn thành lột xác, thực sự trở thành thiên tài tuyệt đỉnh nhất thế gian, thiên kiêu vô song đủ để hoành áp một thời đại!
Trong tích tắc, ánh mắt Bạch Nhạc liền rơi vào thiên kiếp cách đó không xa.
Nếu như là trước kia, cho dù chứng kiến Vân Mộng Chân gặp nạn dưới thiên kiếp, Bạch Nhạc cũng không dám nhúng tay, giống như lúc Tiểu Bạch Long độ kiếp, hắn cũng chỉ có thể ở bên cạnh lo lắng suông!
Nhưng bây giờ, lại không giống!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ tàn khốc, thân hình thoắt một cái, trực tiếp bay về phía thiên kiếp!
Giờ khắc này tôn thân ngoại hóa thân không biết đã thôn phệ bao nhiêu lực lượng kia cũng theo Bạch Nhạc bay về phía kiếp vân.
Một màn này khiến tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây dại!
...
Cho dù là bên trên Đạo Lăng Sơn, thì dường như vào giờ khắc này hô hấp của tất cả mọi người cũng đều dồn dập!
- Hắn muốn làm gì?
Cả đám người rối loạn tưng bừng, cho dù hôm nay bọn hắn đã thấy quá nhiều hành động điên cuồng rồi, thì giờ khắc này, Bạch Nhạc phóng lên cao, bay thẳng đến kiếp vân mà đi, cũng vẫn khiến đám lão tổ Tinh Hải tự xưng là thấy qua vô số cảnh tượng hoành tráng nhìn nhau như cũ.
Không phải bọn hắn lạc hậu, mà là thế giới này biến hóa quá nhanh!
Người điên!
Trước đó ngươi điên một hay điên nữa thì cũng thôi đi, bây giờ vọt thẳng tới kiếp vân là muốn làm gì?
Còn ngại kiếp vân không đủ khủng bố sao?
Hay là vò đã mẻ lại cho nó sứt, muốn thực sự kéo theo tất cả mọi người đồng quy vu tận? !
Nếu có thể nhảy vào thượng cổ cấm địa, không biết lúc này đã có bao nhiêu lão tổ Tinh Hải Cảnh hận không thể một cái tát, tát chết tên Bạch Nhạc tâm thần này.
Chỉ có Mặc Kình và Diệp Lăng Vân lúc này là sắc mặt đột nhiên thay đổi thành ngưng trọng không gì sánh được, gắt gao nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Bạch Nhạc.
Cảnh tượng này, đột nhiên khiến bọn hắn nhớ tới vị Thông Thiên Ma Quân kia. ..
Bạch Nhạc muốn làm gì?
Người khác có thể không rõ, thế nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, chỉ đơn giản là bốn chữ lay động thiên kiếp!



Bạn cần đăng nhập để bình luận