Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 786 - Cường thế trở về (2)



Chương 786 - Cường thế trở về (2)




Trong khoảnh khắc, bóng dáng của Bạch Nhạc bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Áo trắng như tuyết.
- Bạch Nhạc?!!!
Trong nháy mắt khi tất cả mọi người thấy rõ Bạch Nhạc thì tất cả không khỏi đồng thời biến sắc, không khỏi thất thanh hô lên.
- Bạch sư huynh! Là Bạch sư huynh!!!
Gần như là đồng thời, những đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông kia lập tức kích động đến mức lệ nóng tràn mi, đồng thời kêu lên.
Bạch Nhạc rơi vào không trung bên cạnh võ đài, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía Khổng Từ, trầm giọng nói:
- Khổng sư huynh, huynh đang làm gì vậy? Còn không mau xuống đi!
Trưởng lão Đông Hải Tiên Đảo bên cạnh lập tức cao giọng quát lên:
- Bạch Nhạc, dù ngươi không chết, nhưng cũng không thể quấy nhiễu tỷ thí!
- Cút!
Dù Bạch Nhạc vẫn không rõ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn đến cảnh Khổng Từ thà rằng liều chết cũng muốn ở lại võ đài, chuyện này cũng đã đủ để hắn đoán được bảy tám phần rồi, trong tình huống thế này, sao Bạch Nhạc còn cho đối phương mặt mũi nữa chứ.
Ầm!
Mắt thấy tia chớp thứ ba cũng sắp giáng xuống, Bạch Nhạc không đoái hoài đến chuyện hỏi han nữa, thân hình hắn thoắt lên một cái, trực tiếp nhảy lên trên võ đài, tay bắt Khổng Từ lại, ném xuống dưới đài.
Ngay sau đó, Thu Hoằng Kiếm bất ngờ tuốt vỏ, bay lên không trung, trực tiếp chém về phía tia chớp thứ ba.
Bạch Nhạc nhúng tay, trong nháy mắt đã chọc giận đạo kiếp, trong tích tắc, mây kiếp trong không trung không ngừng tụ lại, chỉ riêng phần áp lực kia thôi đã có thể khiến người ta cảm nhận rõ ràng rằng uy lực của đạo kiếp đã tăng lên không chỉ gấp mười lần.
Quý Lương Xuyên ngẩng đầu lên, hắn ta nhìn mây kiếp kinh khủng trên bầu trời, lần này mới chính thức tuyệt vọng.
- Bạch Nhạc!!!
Khóe mắt Bạch Nhạc liếc đối phương, lông mày chau lại, hời hợt nói:
- Trận này, chúng ta nhận thua.
Trên thực tế không cần Bạch Nhạc nói, Khổng Từ bị hắn cứu đi thì cũng đã là cưỡng chế cắt đứt cuộc tỷ thí này từ bên trong rồi, đương nhiên là Quý Lương Xuyên thắng.
Nhưng mà… Trong loại tình huống như bây giờ, ai mà còn quan tâm đến chuyện này nữa chứ?
Trước võ đài, trong mắt Nghiêm Chính lộ ra sự tàn khốc, ông ta lạnh lùng quát mắng:
- Bạch Nhạc, ngươi dám nhúng tay vào tỷ thí?
- Ông không thấy ta đang cứu người hay sao?
Mí mắt Bạch Nhạc nâng lên, hắn lạnh lùng nói:
- Ta nhớ quy tắc của khảo hạch Tông môn hình như không được để án mạng xảy ra nhỉ?!
Nghiêm Chính lập tức nổi giận mắng:
- Đó là hắn ta gieo gió gặt bão. Trong lúc đối phương đột phá, cưỡng chế ra tay, chen vào đạo kiếp, hắn kêu người bên ngoài phải cứu thế nào đây? Một khi ra tay chen vào đạo kiếp, chẳng phải sẽ hại ngược lại Quý Lương Xuyên hay sao?
- Ồ!
Bạch Nhạc lạnh lùng đáp lại một câu, hời hợt nói:
- Thì sao nào?
- …
Câu nói này bỗng khiến Nghiêm Chính nghẹn họng.
Ầm ầm!
Tia chớp thứ tư giáng xuống, cho dù là cường giả Tinh Cung Cảnh, cũng thấy hoảng hốt run sợ với uy thế kinh khủng kia.
Nói không chút khoa trương, nếu là kẻ Tinh Cung Cảnh bình thường, chỉ sợ đã bị tia chớp này đánh vào cho chín chết một sống rồi.
Loại đạo kiếp trình độ này sao có thể là loại mà Quý Lương Xuyên có thể chịu được, trong nháy mắt khi tia chớp giáng xuống, Tinh Cung vất vả lắm mới ngưng tụ ra được bị lập tức đánh tan hoàn toàn, hắn ta phun ra một búng máu, cả người trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Ngay tại lúc đó, Bạch Nhạc một tay cầm kiếm, cũng chém ra một kiếm, cứng rắn tiếp lấy tia chớp này.
Tia chớp kinh khủng kia bị Bạch Nhạc dùng một kiếm đánh tan, cho dù có một ít tiêu tán lên trên người, nhưng so với cơ thể mạnh mẽ kia của Bạch Nhạc thì căn bản vẫn không có bất cứ uy hiếp gì.
Hơn nữa, theo việc Quý Lương Xuyên độ kiếp thất bại, đạo kiếp cũng chậm rãi tiêu tan theo.
Đối với đạo kiếp, mặc kệ người nhúng tay là địch hay bạn, tất cả đều sẽ bị phán là trợ giúp đối phương độ kiếp, chỉ cần đánh tan chính chủ, đạt đến mục đích là được rồi.
- Bạch Nhạc!!!
Tông chủ và trưởng lão của Lương Sơn Kiếm Tông mắt thấy cảnh tượng thảm thiết của Quý Lương Xuyên thì đồng thời bay ra, trong mắt đầy vẻ hận thù, tập trung nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc
Ngay lúc đó, Nghiêm Chính cũng đột ngột xuất kiếm, chỉ về Bạch Nhạc phía xa.
- Bạch Nhạc, ngươi chắc chắn phải trả giá đắt vì chuyện này!!!
Bản thân thực lực của Lương Sơn Kiếm Tông không yếu, có được ba vị cường giả Tinh Cung Cảnh, lại cộng thêm Nghiêm Chính thì chính là bốn vị cường giả Tinh Cung Cảnh, tất cả trực tiếp vây quanh Bạch Nhạc, dù cho không ra tay, nhưng chỉ bằng vào phần áp lực này thôi đã đủ để khiến người khác biến sắc mặt rồi, chớ nói chi là bây giờ nhiều người như vậy cùng nhau liên thủ tạo áp lực cho Bạch Nhạc.
- Các ngươi muốn làm gì?
Mắt thấy Bạch Nhạc bị vây lại, Hà Diêu cũng lập tức biến sắc, dù cho biết rõ thực lực không đủ, ông cũng trực tiếp đứng ra không một chút do dự.
Bạch Nhạc khoát tay áo, ra hiệu Hà Diêu không nên nhúng tay vào, lúc này mới chậm rãi nói:
- Các ngươi muốn ta trả cái giá gì?
- Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền.



Bạn cần đăng nhập để bình luận