Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 40 - Lời đồn nổi lên bốn phía (2)



Chương 40 - Lời đồn nổi lên bốn phía (2)




Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ tự tin, chậm rãi nói.
- Chắc chắn sẽ có người không nhịn được, bây giờ Vân Mộng Chân chiếm hết thượng phong, có thể nói đại thế trong tay! Tha thứ ta nói thẳng, xem như ngươi tìm được thanh kiếm kia, chỉ sợ cũng mang không đi.
- Chỉ có quấy đục nước, hấp dẫn lực chú ý của mọi người đến trên người Vân Mộng Chân, mới có hi vọng từ đó mưu lợi bất chính!
- Ta nghĩ, ngươi cũng chưa chắc không thể đạt được thanh kiếm kia a?
- Ngươi không phải tự cho mình là đệ tử chính đạo sao? Làm việc như thế, đâu còn có chút dáng vẻ của đệ tử chính đạo.
Âm Dương Quỷ Đồng nhìn Bạch Nhạc chăm chú, trầm giọng hỏi.
Đón ánh mắt của Âm Dương Quỷ Đồng, Bạch Nhạc chậm rãi nói.
- Vân Mộng Chân cũng tốt, Thông Thiên Ma Quân cũng tốt... Với ta mà nói, đều quá xa vời! Ta chỉ là một đệ tử ngoại môn mà thôi, các ngươi ai đạt được chỗ tốt, đều không có bất cứ quan hệ gì với ta.
- Ta chỉ muốn sống sót mà thôi... Không ai có thể thật không sợ chết!
Gió đêm xuân hoa nở ngàn cây!
Trong vòng một đêm, phảng phất như cái gì cũng thay đổi, toàn bộ quần sơn ở phụ cận Linh Tê Kiếm Tông, đều lưu truyền một tin tức, người Linh Tê Kiếm Tông vào núi lục soát ma đầu, chính là đệ nhất Ma Quân của thế gian… Thông Thiên Ma Quân!
Mặc dù Thông Thiên Ma Quân bị trọng thương, nhưng cuối cùng chưa từng vẫn lạc, hơn nữa truyền lời, vô luận chính ma hai đạo, ai giết Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông Vân Mộng Chân, đều có thể bái vào môn hạ của Thông Thiên Ma Quân, thu hoạch được Thông Thiên Ma Công truyền thừa.
Sau khi tin tức này truyền ra, liền nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Thông Thiên Ma Quân là ai? Thiên hạ đệ nhất Ma Quân, dứt bỏ chính ma phân chia, đó chính là đệ nhất cao thủ hoàn toàn xứng đáng của đương thời.
Tuyệt thế Ma Quân chỉ dựa vào sức một mình, liền đại náo Đạo Lăng Thiên Tông.
Đại đạo truyền thừa của nhân vật như vậy, ai không muốn?
Không nói khoa trương, chỉ cần lấy được truyền thừa, dù bây giờ ngươi chỉ là một tiểu nhân vật không bị bất luận kẻ nào coi trọng, ngày sau cũng có thể trở thành cường giả đứng đầu thế gian.
Vô luận là đối với ma đạo, hay người trong chính đạo, cái này không thể nghi ngờ là một hấp dẫn cực lớn.
Chỉ cần đủ lợi ích, cái gọi là chính ma, kỳ thật đều không trọng yếu.
Đương nhiên, chỉ cần là người thông minh hơi suy nghĩ, sẽ phát hiện trong tin tức này tồn tại quá nhiều điểm đáng ngờ.
Tỉ như lấy ngạo khí của Thông Thiên Ma Quân, muốn báo thù, há cần mượn tay người khác?
Tỉ như Vân Mộng Chân là Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, ở trong mắt người bình thường cao cao tại thượng, thế nhưng ở trong mắt Thông Thiên Ma Quân, thật sự trọng yếu như vậy sao?
Lại tỉ như tin tức này thật là Thông Thiên Ma Quân truyền ra sao? Nếu Thông Thiên Ma Quân thật trọng thương, lấy tính tình của hắn, sẽ tín nhiệm người khác sao?
Thật muốn nghiên cứu tỉ mỉ, địa phương cần hoài nghi thực sự nhiều lắm!
Nhưng vấn đề ở chỗ... trên đời này người thông minh vĩnh viễn chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
Ngược lại, thấy lợi tối mắt, đây mới là hiện tượng dễ dàng xuất hiện nhất.
Chỉ một ngày, toàn bộ hậu sơn liền triệt để lộn xộn, có muốn tìm ra Thông Thiên Ma Quân, có bắt đệ tử Linh Tê Kiếm Tông nghe ngóng tin tức của Vân Mộng Chân, còn có đệ tử vì sợ hãi trốn về tông môn.
Tóm lại, trong vòng một đêm, cục diện mà trước đó Vân Mộng Chân thật vất vả mới chuẩn bị ra, lợi dụng Linh Tê Kiếm Tông đến tìm kiếm tung tích của Thông Thiên Ma Quân và Côn Ngô Kiếm đã bị đánh nát.
... ... ..... .
Linh Tê Kiếm Tông!
Hà Diêu đứng ở trước mặt Vân Mộng Chân, khuôn mặt cười khổ.
- Vân tiên tử, không phải Linh Tê Kiếm Tông ta không chịu ra sức... mà cục diện bây giờ đã không thể kiểm soát, rất nhiều đệ tử căn bản không chịu lên núi, vô luận chúng ta giải thích thế nào cũng không có tác dụng.
Sắc mặt của Vân Mộng Chân như phủ băng, mặc dù rất tức giận, nhưng căn bản không thể phát tác.
Chính như đối phương nói, đây cũng không phải sự tình Linh Tê Kiếm Tông có chịu ra sức hay không, cho dù là tông chủ như Hà Diêu, cũng đã mất đi năng lực khống chế cục diện.
Tông môn là như vậy, nhìn như rất cường đại, nhưng trên thực tế, vô luận là ai, cũng rất khó triệt để khống chế quá nhiều đệ tử ở tầng dưới chót.
Đừng nói Linh Tê Kiếm Tông, cho dù là Đạo Lăng Thiên Tông, ở trên bản chất cũng không có gì khác biệt, nếu không ngươi cho rằng bằng một mình Thông Thiên Ma Quân, thật có thể từ trên Đạo Lăng Sơn trốn ra sao?
Bất quá, Vân Mộng Chân dù sao cũng là Vân Mộng Chân, sau khi nghĩ lại, trong lòng đã quyết định được chủ ý.
- Hoang đường!
Vân Mộng Chân chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng mở miệng nói.
- Thông Thiên Ma Quân đã chết, những cái gọi là cao thủ ma đạo kia, trong mắt ta bất quá là gà đất chó sành! Bọn hắn không phải muốn giết ta sao? Tốt, đưa tin xuống dưới, sáng sớm ngày mai, ta tự mình vào núi, muốn mạng của ta, bọn hắn cứ tới lấy!
- Tiên tử nghĩ lại a!
Nghe Vân Mộng Chân nói, Hà Diêu biến sắc, không ngừng khuyên can.



Bạn cần đăng nhập để bình luận