Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 669 - Ép ngang một phương, lập uy Duyễn Châu



Chương 669 - Ép ngang một phương, lập uy Duyễn Châu




Bạch Cốt Tinh Cung vỡ nát, tất cả sức sống trên người lão giả áo đen đều tiêu tán, như là trong nháy mắt đã đi tới phần cuối của sinh mệnh.
- Chuyện đó không thể nào!!!
Trong mắt lão lộ vẻ tuyệt vọng, cuồng loạn hô lên bốn chữ này, khuôn mặt lão dữ tợn, toàn bộ cơ thể hoàn toàn mục nát, máu thịt héo rút chỉ còn lại một bộ xương khô, ầm một tiếng sụp đổ.
Bạch Nhạc nắm trong tay một ngọc bội màu xanh, khóe miệng tràn ra một nụ cười lạnh như băng, ngay cả quần áo cũng không hề hỗn loạn.
Ngọc bội Cửu Long Hoàn.
Từ sau khi ngăn cản một kích toàn lực của Mâu Kình Thần, đây là lần thứ hai Bạch Nhạc kích hoạt sức mạnh của ngọc bội Cửu Long Hoàn, ngọc bội Cửu Long Hoàn có tiếng là có thể ngăn cản công kích của lão tổ Tinh Hải cảnh, đương nhiên nó có thể dễ dàng cản lại sự tự bạo của Bạch Cốt Tinh Cung đủ xóa sổ Bạch Nhạc kia mà không khiến Bạch Nhạc bị một chút tổn thương nào.
Ở tại chỗ, ngoại trừ đống xương trắng nát bấy kia ra, cũng chỉ còn lại bộ Bạch Cốt Hóa Thân mà Bạch Nhạc vừa mới tế luyện.
Mặc dù Bạch Cốt Hóa Thân cũng bị trùng kích, nhưng sức mạnh của nó là cùng loại với sức mạnh của Bạch Cốt Tinh Cung, lực trùng kích mà Bạch Cốt Hóa Thân nhận được không phải quá lớn, dù cho hơi chật vật, nhưng trên thực tế, nó căn bản không bị bất cứ tổn thương chí mạng nào.
Không có kẻ địch, Bạch Cốt Hóa Thân đương nhiên lại lui trở về bên người Bạch Nhạc, Bạch Nhạc lật bàn tay, trực tiếp thu hồi Bạch Cốt Hóa Thân vào trong nhẫn trữ vật.
Cho tới giờ khắc này, Bạch Nhạc mới chậm rãi đưa ánh mắt đến Mâu Kình Thần và Chu Đông Dương đứng phía sau.
- Mâu sư huynh, bây giờ, huynh còn muốn nói cái giới chỉ này không có liên quan gì đến Đông Hải tiên đảo của huynh sao?
Bạch Nhạc một tay cầm kiếm, sắc mặt bình tĩnh như nước.
Khác với lúc trước, Bạch Nhạc lúc này mang theo uy thế vừa chém giết trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo, một lần nữa khi đứng trước mặt Mâu Kình Thần, cả người hắn giống như một thanh lợi kiếm rời khỏi võ, nhuệ khí bức người.
Ban đầu, chuyện này có thể nói là do Mâu Kình Thần gây nên, Mâu Kình Thần cũng là người muốn giết chết Bạch Nhạc sớm nhất, chỉ là đến tình trạng bây giờ rồi, ngay cả Bạch Cốt Hóa Thân mà Bạch Nhạc cũng đã lấy ra, nên dù thế nào thì Mâu Kình Thần cũng không thể thừa nhận chuyện này có liên quan tới Đông Hải tiên đảo.
- Bích Vân Đào là kẻ bị bản tông từ bỏ, chuyện hắn cấu kết với Bạch Cốt Thần Giáo không liên quan gì tới bản tông. Thứ ta muốn lấy từ ngươi đương nhiên cũng không phải là Bạch Cốt Hóa Thân gì.
Mâu Kình Thần lạnh lùng liếc mắt qua, sâu trong đáy mắt hiện lên sát khí mơ hồ, nhưng vẫn bị đè xuống.
Không phải là hắn ta không muốn giết Bạch Nhạc, mà là trong tình huống thế này, hắn ta biết rõ rằng hắn ta đã không thể giết nữa.
Không nói đến món linh bảo hộ thân của Bạch Nhạc, dù là chỉ bằng thực lực bây giờ của Bạch Nhạc thôi, hắn ta muốn đánh bại không khó, nhưng nếu muốn giết chết thì lại là một chuyện khác.
Huống chi, Bạch Nhạc vừa mới giết chết trưởng lão của Bạch Cốt Thần Giáo, lúc này hắn ta lại ra tay với Bạch Nhạc, chẳng phải là không duyên không cớ bị dè bĩu à?!
Nếu là giết chết thì không sao, nhưng nếu giết không chết, ắt sẽ để lại hậu hoạn vô cùng.
Tính khí Mâu Kình Thần vốn quả quyết, khi nhận ra được điều này thì sao còn kiên trì nữa.
- Bạch phủ chủ, ngươi muốn tu luyện tà công của Bạch Cốt Thần Giáo, ta không xen vào! Nhưng nếu trong Linh Tê Kiếm Tông có người tu luyện tà công này, sợ là sẽ không giải thích được đúng không?
Nói đến đây, khóe miệng Mâu Kình Thần nở nụ cười lạnh, thản nhiên nói:
- Hà tông chủ, ông nghĩ sao?
Phía sau câu nói này là muốn trực tiếp ép Hà Diêu tỏ thái độ.
Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, xem như là người của vương triều Đại Càn, phải biết rằng, bản thân vương triều Đại Càn có thể dễ dàng tha thứ cho ma tu, lấy thân phận phủ chủ Thanh Châu, Bạch Nhạc tu luyện Bạch Cốt Hóa Thân cũng không phải là chuyện gì lớn, tối đa thì chỉ là bị Huyền Môn căm thù mà thôi.
Nhưng nếu là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông, thì đó lại là một chuyện khác.
Trong chớp nhoáng này, cho dù là Hà Diêu cũng không khỏi hơi do dự, chuyện như tu luyện tà công là chuyện mà bất cứ tông môn chính đạo nào cũng không dám chạm đến, nhất là khi sát hạch tông môn sắp mở ra.
- Mâu Kình Thần, không phải ngươi muốn nói ta cấu kết với Bạch Cốt Thần Giáo đấy chứ?
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, hắn thản nhiên nói:
- Ta luyện hóa Bạch Cốt Hóa Thân chỉ là vì đối phó với đối phương, cho tới bây giờ vẫn luôn không có hứng muốn tu luyện tà công này. Giữ lại Bạch Cốt Hóa Thân chẳng qua chỉ vì xem nó như chứng cứ mà thôi, khi sát hạch tông môn, ta sẽ tự tiêu hủy nó trước mặt các tông môn!
Mắt Bạch Nhạc không thèm chơp một cái, một lần nữa gay gắt hỏi ngược lại:
- Ngược lại là ngươi, Bích Vân Đào vốn là đệ tử bị ruồng bỏ của Đông Hải tiên đảo, ngươi lại khăng khăng muốn ra mặt vì hắn, sợ là khiến người khác phải sinh nghi nhỉ?
Mâu Kình Thần lạnh lùng liếc Bạch Nhạc một cái, lạnh giọng nói:
- Bạch phủ chủ, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời thì không thể nói lung tung được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận