Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 963 - Dương Bằng Trưởng Thành



Chương 963 - Dương Bằng Trưởng Thành




- Ồ?
Tinh Hà lão tổ thản nhiên nhìn Mộng Thiên Thu, chậm rãi nói:
- Làm sao biết?
- Lão tổ, chuyện ta ta quan tâm Bạch Nhạc, quan tâm Bạch gia cũng không phải một hai ngày! Trước đây, ta một mực thưởng thức Bạch Nhạc, muốn thu hắn làm môn hạ, đáng tiếc không có kết quả... Đương nhiên, bây giờ sự thực cũng chứng minh, hắn đã lựa chọn đúng.
- Bạch Nhạc không có tình cảm quá sâu đối với Bạch gia, nhưng đối với vị tỷ tỷ Bạch Thanh Nhã này lại vô cùng tốt, đúng như lời hắn nói, đây là người thân duy nhất trên đời này của hắn! Trước đây Yến Bắc Thần đến Bạch phủ, gây chuyện nhốn nháo, giả sử Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần, ta cho rằng hắn không giấu diếm được Bạch Thanh Nhã chuyện này!
Mộng Thiên Thu dừng một chút, tiếp tục nói:
- Về phần huyễn thuật của ta, ta càng có lòng tin, nói một câu khinh thường, đừng nói Bạch Thanh Nhã chỉ là một người bình thường, coi như là lão tổ, sợ rằng cũng không nhìn thấu.
Lời này Mộng Thiên Thu cực kỳ tự phụ, nhưng sự thực lại chính là như vậy, bất kể là dung mạo, khí tức, thậm chí giọng nói, động tác, khí chất, hắn đều có thể biến ảo giống như đúc, căn bản không có bất kỳ sơ hở nào. Cho dù là lão tổ Tinh Hải Cảnh, cũng tuyệt đối không nhận ra được dị dạng gì.
Đây là năng lực và lòng tin của một vị huyễn thuật đại sư, không thể nghi ngờ.
Tinh Hà lão tổ lẳng lặng nghe Mộng Thiên Thu nói, từ chối cho ý kiến, chỉ nhàn nhạt đáp một câu:
- Tốt, ta biết rồi, ngươi đi đi!
- Vâng!
Chờ đến Mộng Thiên Thu lui xuống, Dương Bằng mới từ phía sau màn đi ra:
- Ta đã nói rồi, làm sao Bạch huynh đệ có thể là Yến Bắc Thần.
- Ngươi thật sự cho rằng như thế?
Tinh Hà lão tổ liếc mắt nhìn Dương Bằng, nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Dương Bằng nghe thế, không khỏi bật cười lớn:
- Lão nhân, ngươi lại thử ta.
Dương Bằng lắc đầu, tiếp tục nói:
- Thật ra, Bạch Nhạc có phải Yến Bắc Thần hay không, căn bản không quan trọng, chỉ cần Bắc Đẩu Tinh Cung không đưa ra được chứng cứ, coi như là chúng ta cũng có thể làm như không biết.
- Ồ?
Tinh Hà lão tổ nghe thế, rốt cục cũng mở mắt.
- Đến cấp độ tông môn, đúng sai đã không có ý nghĩa, quyền lợi mới là then chốt.
Dương Bằng sửa sang lại suy nghĩ một chút, tiếp tục nói:
- Chuyện này và kết giao bằng hữu là một cái đạo lý, cần gì quan tâm hắn là đệ tử Huyền Môn, hay là người trong ma đạo, nếu không có ý xấu với ta, thậm chí còn có thể mang đến trợ giúp cho ta, thật tình thâm giao, cho dù là ma tu, ta cũng nhận thức người bạn này! Ngược lại, nếu như là một phế vật, cho dù hắn là đệ tử Huyền Môn, ta cần lấy lễ tương giao sao?
Trên mặt Dương Bằng lộ ra một tia đắc ý, thẳng thắng nói:
- Bạch Nhạc là khách khanh của bổn tông, không lâu sau, sẽ có thể đại biểu bổn tông tham gia đại hội Đạo Môn, đối với bổn tông mà nói, đây chính là giá trị của hắn! Dưới sự so sánh, tên họ Vệ và Bắc Đẩu Tinh Cung kia có chút quan hệ nào với chúng ta sao?
Bắc Đẩu lão tổ nghe thế, dường như cũng nhấc lên vài phần tinh thần, tiếp tục hỏi:
- Giả sử hắn thực sự là Yến Bắc Thần, hơn nữa ngày sau, hoặc là trên đại hội Đạo Môn bị người điều tra ra thì sao?
- Thì sao ư?
Dương Bằng phẩy tay, không quan tâm nói:
- Mắc mớ gì đến chúng ta, chúng ta cũng bị lừa gạt, cũng là người bị hại mà!
Dừng một chút, Dương Bằng tiếp tục nói:
- Đầu tiên Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, sau đó mới là khách khanh của bổn tông! Có cái gì không đúng sao? Huống chi, không phải chúng ta cũng đã điều tra sao, thậm chí Thiên Thu đại sư đều không tiếc lấy phương thức này tự mình điều tra, nhưng không có điều tra ra vấn đề...
- Nếu có người không nói đạo lý, dám nói chuyện này có dính líu bổn tông đến thì sao?
Tinh Hà lão tổ tiếp tục hỏi.
- Vậy chính là muốn làm địch với bổn tông! Quản hắn là ai, chúng ta đánh lại là được, thế giới này không chỉ cần nói đạo lý, còn có thực lực.
Dương Bằng cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói:
- Chỉ cần thực lực bổn tông mạnh mẽ, sẽ không người nào dám chụp mũ như vậy, ngược lại, cho dù bây giờ chúng ta chặt đứt liên hệ với Bạch Nhạc, đến lúc đó, cũng sẽ có tội danh đổ lên trên đầu bổn tông.
Tinh Hà lão tổ nghe thế, rốt cục trên mặt cũng lộ ra vẻ hài lòng:
- Cuối cùng Bằng Nhi của ta cũng trưởng thành rồi!
Nhiều năm trôi qua, nhưng Tinh Hà lão tổ chưa từng khích lệ Dương Bằng lần nào, câu nói này nhất thời để Dương Bằng hưng phấn đến đỏ mặt.
- Ha ha, ngươi đã suy nghĩ rõ ràng như vậy, vậy chuyện tiếp theo, sẽ giao cho ngươi tới xử lý! Muốn làm gì, cứ thả tay mà làm, nếu có người nào bất mãn... Ngươi cứ nói là ý tứ của ta!
Tinh Hà lão tổ bật cười, thuận miệng dặn dò.
Câu nói này, chính là cho Dương Bằng quyền lực lớn nhất, cũng có nghĩa là, từ giờ khắc này, Dương Bằng không còn là quần là áo lụa không có quyền lực gì nữa, mà thực sự trở thành nhân vật thực quyền có tư cách quyết định hướng đi tương lai của Thất Tinh Tông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận