Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 793 - Còn một chỗ nữa



Chương 793 - Còn một chỗ nữa




Có được một thực lực vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có thù tất báo, ân oán rõ ràng, khi ra tay thì điên cuồng, tàn nhẫn... Nếu người như vậy trở thành kẻ địch, chỉ sợ là ai cũng đều sẽ cảm thấy tim đập nhanh.
- Lương Sơn Kiếm Tông... Xong rồi!
Dù cho trận chiến này còn chưa kết thúc, nhưng khi Tinh Cung của tông chủ Lương Sơn Kiếm Tông bị chém rách, trong lòng mọi người cũng đã có phán đoán.
- Không!!!
Tinh Cung bị chém rách, dưới sự phản phệ, tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông phun ra một búng máu, cả người hoàn toàn điên cuồng.
Ý nghĩa chuyện này thế nào, ông ta còn hiểu rõ hơn người khác.
Đây không phải chỉ là vấn đề thất bại của mỗi một mình ông ta, mà là thất bại của toàn bộ Lương Sơn Kiếm Tông. Ngay cả ông ta thậm chí còn không đỡ nổi một kích toàn lực của Bạch Nhạc, thì cho dù người khác có liều mạng như thế nào cũng căn bản không thể nào làm gì được cái Bắc Đẩu Kiếm Trận này.
Tiếp tục đấu chẳng qua cũng chỉ là kéo dài thời gian thua mà thôi, căn bản không thể làm nên chuyện gì.
Nhưng mà... Đối phương, chỉ có một mình!!!
Một người đấu với một tông.
Một trận chiến này thua, sợ là Lương Sơn Kiếm Tông cũng không cần tiếp tục tồn tại nữa, vinh dự mà các đời tiền bối tích lũy đều hủy trong một chốc, kết quả này, dù thế nào ông ta cũng không thể tiếp thu được.
Đối với ông ta, thắng được trận chiến này chính là suy nghĩ duy nhất trong đầu, vì thế... Ông ta có thể không tiếc bất cứ giá nào.
- Vỡ, vỡ cho ta! Bạch Nhạc, ngươi không cho ta đường sống, vậy thì cùng chết đi! Dù ta có chết, cũng nhất định phải kéo ngươi theo cùng!
Hai mắt tông chủ Lương Sơn Kiếm Tông đỏ bừng như máu, điên cuồng quát ầm lên.
Ngay lúc đó, Tinh Cung vốn chỉ bị chém ra một vết nứt bỗng nhiên bắt đầu vỡ nát.
Bản thân quyết định ngả về hướng Đông Hải Tiên Đảo, dẫn đầu làm khó Linh Tê Kiếm Tông, đồng thời ra tay độc ác là do ông ta, thứ ông ta muốn tranh đoạt chẳng qua chỉ là quyền lợi của tông môn mà thôi, chuyện này không liên quan gì đến đạo đức cá nhân, cũng không có liên quan gì đến nhân phẩm và tâm tính của con người.
Trên đời này, người có can đảm lấy cái chết để cược cũng không phải chỉ có mỗi người của Linh Tê Kiếm Tông.
- Đủ rồi!
Ngay khi tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông muốn vỡ nát Tinh Cung, đồng quy vu tận với Bạch Nhạc, trên khán đài xa xa, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Gần như đồng thời, một nguồn sức mạnh kinh khủng chợt hướng về trên võ đài, trước một hơi thở, Tinh Cung vốn dĩ đã bắt đầu vỡ nát vậy mà mạnh mẽ bị áp chế lại, không thể nào động đậy mảy may được nữa.
- Bái kiến lão tổ!
Trong nháy mắt, tất cả đệ tử của Đông Hải Tiên Đảo có mặt đều lập tức quỳ xuống, cho dù là Nhậm Bách Đào và Mâu Kình Thần cũng không ngoại lệ.
Nguyệt Lâm Tiên.
Nơi này dù sao cũng là Đông Hải Tiên Đảo, là nơi khảo hạch Tông môn, khi ồn ào không còn mặt mũi nào nữa, Nguyệt Lâm Tiên cuối cùng cũng không kiềm được mà ra tay.
Bạch Nhạc và người của Lương Sơn Kiếm Tông ầm ĩ thế nào ông ta mặc kệ, cho dù chết một hai người thì cũng không có gì lớn, nhưng nếu thật sự để tông chủ của Lương Sơn Kiếm Tông tự bạo, ảnh hưởng tạo thành thật sự là quá lớn.
Dù kết quả thế nào, một khi tin tức truyền đi, sẽ liên lụy khiến cả Đông Hải Tiên Đảo trở thành trò cười cho người khác, sau này còn mặt mũi nào để cử hành khảo hạch Tông môn được nữa?
Bạch Nhạc ngẩng đầu lên nhìn Nguyệt Lâm Tiên, cũng không khỏi hơi khom người:
- Bái kiến Lâm Tiên lão tổ!
- Bây giờ là đang khảo hạch Tông môn, không phải là nơi để các ngươi giải quyết ân oán riêng tư, nếu các ngươi thật sự muốn phân rõ sống chết, đợi đến khi kết thúc khảo hạch Tông môn thì rời khỏi Đông Hải Tiên Đảo của ta, đến lúc đó, dù là các ngươi đánh tới hai bên đều chết hết, ta cũng sẽ không nhúng tay.
Nguyệt Lâm Tiên lạnh lùng liếc Bạch Nhạc, lạnh giọng nói:
- Tuổi còn nhỏ mà ra tay lại tàn nhẫn như vậy, không nên bước vào tà đạo.
- Lão tổ nói như vậy, sợ là khó mà phục chúng!
Bạch Nhạc đón lấy ánh mắt của Nguyệt Lâm Tiên, hắn không hề lùi bước mà thản nhiên mở miệng:
- Khi đệ tử Lương Sơn Kiếm Tông làm nhục đệ tử của bản tông, chặt đứt cánh tay của Tiêu sư đệ ta, sao không thấy lão tổ khiển trách một câu là ra tay tàn nhẫn?
- ...
Nghe thấy Bạch Nhạc trực tiếp mạnh miệng, trong lòng tất cả mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Tiểu tử này thật sự dám làm thế!
Đây chính là Nguyệt Lâm Tiên, người có thể gọi là đứng đầu Duyễn Châu, Lâm Tiên lão tổ.
- Chuyện xảy ra có nguyên nhân, Lâm Tiên lão tổ đừng quá nghiêm khắc.
Chân của Vân Mộng Chân nhẹ nhàng nhảy lên, cũng tung người chậm rãi đáp xuống bên cạnh, nhẹ giọng nói.
- Thánh nữ nói đúng lắm.
Nguyệt Lâm Tiên khẽ vuốt cằm, thản nhiên mở miệng:
- Cô và ta chẳng qua chỉ là quần chúng mà thôi, lựa chọn thế nào là chuyện của chính hắn, hắn lại không phải đệ tử của Đông Hải Tiên Đảo ta, vốn dĩ cũng không nên do ta quản.



Bạn cần đăng nhập để bình luận