Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 774 - Khảo hạch Tông môn bắt đầu



Chương 774 - Khảo hạch Tông môn bắt đầu




Chẳng hạn như... Trước đó lúc bản thân đè trên người nàng ta, nàng ta xác thực từng toát ra một chút khó chịu, cũng không phải như biểu hiện không thèm quan tâm của nàng ta lúc sau. Hôm nay hồi tưởng lại, bộ dạng lãnh đạm của nữ nhân này, e rằng khả năng lớn là cố ý giả vờ.
Một đêm này, thật đúng là rất thú vị mà!!!
Nhờ ánh trăng, ánh mắt Bạch Nhạc lại lần nữa rơi xuống giữa môi, ngực của đối phương, dường như còn đang nhớ lại cảm giác giống như lúc trước.
Khóe miệng Bạch Nhạc mang theo vài phần ý tứ trêu đùa, thản nhiên nói:
- Bây giờ hối hận... ngươi nói xem còn kịp không?
Đã quá muộn để hối hận, huống chi Bạch Nhạc cũng không thực sự hối hận, mà là dùng cách này đến nói với Bạch Cốt phu nhân rằng chút mưu kế của nàng ta đã bị nhìn thấu mà thôi.
Lênh đênh trên biển một đêm, Bạch Nhạc cũng đã khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Bạch Nhạc không có ở lại trên Bạch Cốt Chu lâu, tuy rằng khả năng Bạch Cốt phu nhân phá bỏ lời thề của mình là cực kỳ nhỏ, nhưng chỉ cần nghĩ đến thực lực đáng sợ của đối phương, Bạch Nhạc không muốn tiếp xúc với nàng ta quá nhiều, nếu đối phương khôi phục lại một chút thực lực, đối với Bạch Nhạc mà nói là rất nguy hiểm.
Bạch Cốt phu nhân nhìn Bạch Nhạc rời đi, trong lòng nàng ta cũng thở phào một hơi.
Bạch Nhạc sợ nàng ta, nhưng thật ra, sao nàng ta có thể không sợ Bạch Nhạc?!
Nói là cần ba tháng để lấy lại thực lực đương nhiên là phóng đại, nhưng ít nhất cũng không thể rút lại trong thời gian ngắn, bây giờ đối mặt với Bạch Nhạc, nàng ta thật sự không còn bao nhiêu sức đánh trả.
Giọng điệu ngả ngớn của Bạch Nhạc thực sự khiến nàng ta rất sợ hãi.
Tuy rằng tính tình nàng ta tương đối lạnh lùng, nhưng chắc chắn không đến mức bị Bạch Nhạc đùa cợt mà cũng không có chút phản ứng nào, nàng ta chỉ là đang giả bộ lấy lui làm tiến mà thôi.
Nếu thật sự Bạch Nhạc có thú tính lớn, nàng ta đúng là không có bất kỳ biện pháp nào.
Cũng may, Bạch Nhạc có vẻ không giống với hình tượng háo sắc, vô liêm sỉ trong truyền thuyết, chẳng qua hắn ta có chút nói hươu nói vượn mà thôi, nàng ta có thể thấy trong mắt Bạch Nhạc không có chút ham muốn nào khi nhìn mình.
Hơn nữa, Bạch Nhạc tuy không nói rõ ràng, nhưng nàng ta vẫn có thể đoán được giữa Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân... e là bọn họ thật sự có một đoạn nghiệt duyên.
Truyền nhân Ma Quân và Đạo Lăng thánh nữ... thế mà có khả năng là một cặp tình nhân!!!
Một ngày nào đó, khi tin tức này lan truyền, nó sẽ chấn động đến cỡ nào.
Chỉ là chuyến đi đến Đông Hải lần này thực sự là một thua thiệt lớn đối với nàng ta.
Tuy nhiên, việc có thể nhìn ra thân phận truyền nhân Ma Quân của Bạch Nhạc có lẽ không hẳn là một điều xấu.
Hơn nữa... Nguyệt Lâm Tiên thực sự thắng à?
Chỉ dựa vào việc Nguyệt Lâm Tiên không đoán được thân phận của Bạch Nhạc, Nguyệt Lâm Tiên đã thua nàng ta một bậc rồi, lần khảo hạch Tông môn này và đại hội Đạo môn lần sau, e rằng sẽ không đi theo phương hướng mà Nguyệt Lâm Tiên muốn.
Vở kịch này, chỉ mới bắt đầu mà thôi!
...
Đông Hải Tiên Đảo.
Chỉ trong một đêm, địa vị của Linh Tê Kiếm Tông đột nhiên thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Khi ở trên thuyền ngày hôm qua, bọn họ vẫn chiếm chỗ tốt nhất, không ai dám trêu chọc bọn họ, nhưng sáng nay, một đệ tử của Đông Hải Tiên Đảo đã không khách khí chút nào, đuổi bọn họ ra khỏi nơi ở ban đầu.
Trong lúc nhất thời, đãi ngộ mà họ được nhận đã trực tiếp rơi xuống hạng chót trong các Huyền cấp tông môn.
Mà tất cả những điều này chỉ là từ tin đồn Bạch Nhạc đã mất tích trên Đông Hải.
Thế giới này rất hiện thực, và cũng rất tàn khốc.
Trước những lời đồn đại như vậy, Hà Diêu trong nháy mắt dường như già đi mười mấy tuổi, những đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông thì giống như đã mất đi chủ kiến, ai nấy cảm xúc suy sụp, ai cũng không muốn nói nhiều.
Nhưng mà, thời gian sẽ không vì vậy mà dừng lại.
Khảo hạch tông môn vẫn được tổ chức đúng hạn, không có Bạch Nhạc chống đỡ, các đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông phải bắt đầu tỷ thí từ cấp độ thấp nhất, đối mặt với sự khiêu chiến từ các phe phái, liều mạng chiến đấu để tìm kiếm một tia hy vọng.
Điều duy nhất khiến Hà Diêu có chút vui mừng là những đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông quả thực đã thay đổi rất nhiều, ngay cả khi không có Bạch Nhạc, bọn họ cũng không hoàn toàn mất đi tinh thần chiến đấu, điều này cũng làm cho Hà Diêu thấy được một chút hy vọng về việc ổn định địa vị Huyền cấp tông môn.
....
Trần Kiếm Phong nhìn đám đệ tử đang thi đấu ở phía dưới, trầm giọng hỏi:
- Bạch Nhạc vẫn không có tin tức sao?
- Không có.
Tiền Thụy lắc đầu, khẽ đáp:
- Không chỉ có người của Đông Hải Tiên Đảo, mà người của chúng ta cũng đang tìm kiếm. Vùng biển nơi đó đã được tìm kiếm rất nhiều lần, nhưng vẫn không có chút manh mối nào.
Nói một cách hợp lý, thật ra Bắc Đẩu Tinh Cung không cần xen vào chuyện này, dù sao Bạch Nhạc cũng không phải là đệ tử của Bắc Đẩu Tinh Cung, chỉ là trước kia có thương lượng một vài điều kiện, bây giờ Bạch Nhạc có thể đã chết rồi, tự nhiên những điều kiện này cũng không cần nhắc lại nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận