Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1269 - Vạn Năm Súc Tích, Đỉnh Phong Chi Chiến



Chương 1269 - Vạn Năm Súc Tích, Đỉnh Phong Chi Chiến




Trong tích tắc, thân hình Diệp Lăng Vân chợt tăng vọt, bước ra một bước liền tiến vào bầu trời, thân thể vốn già nua lập tức khôi phục sức sống.
Nếu như nói Mặc Kình có thể khôi phục chiến lực đỉnh phong, là dựa vào Diệp Huyền trợ giúp, như vậy lúc này Diệp Lăng Vân đang dựa vào vạn năm súc tích của Đạo Lăng Thiên Tông, mạnh mẽ đổi lấy cơ hội ra tay cuối cùng.
- Lão chưởng giáo!
Trong nháy mắt, bất kể là Ninh Giang hay là các trưởng lão và đệ tử xung quanh Đạo Lăng Thiên Tông đều không khỏi đỏ mắt.
Lúc trước đối mặt Thông Thiên Ma Quân, Diệp Lăng Vân đã phải mạnh mẽ xuất thủ, hao hết chút sinh cơ cuối cùng, bây giờ mượn hộ tông đại trận mạnh mẽ xuất thủ lần nữa, chính là đang dùng chút sinh mệnh cuối cùng tới bảo vệ Đạo Lăng Thiên Tông.
Ánh mắt Diệp Huyền hơi ngưng lại, liếc mắt liền nhìn thấu huyền cơ bên trong, chậm rãi mở miệng nói:
- Thật quyết đoán, Diệp Lăng Vân... Lão phu đã coi thường ngươi rồi.
Người bên ngoài chỉ có thể nhìn ra Diệp Lăng Vân đang dùng chút sinh mệnh cuối cùng đổi lấy hy vọng, thế nhưng lấy nhãn lực của Diệp Huyền, lại có thể nhìn ra, Diệp Lăng Vân trả giá lớn như vậy, chắc chắn không chỉ có như thế.
Mạnh mẽ thôi động hộ tông đại trận, kích phát tiềm năng trong cơ thể hắn cũng sẽ hao hết lực lượng hộ tông đại trận Đạo Lăng Thiên Tông, chí ít trong vòng mười năm, hộ tông đại trận Đạo Lăng Thiên Tông sẽ không cách nào mở ra nữa.
Tiền đặt cược này không có khả năng nói là không lớn.
Phải biết rằng, theo Mặc Kình và Diệp Lăng Vân chết đi, chẳng khác nào các cường giả thế hệ trước đều chết hết.
Dưới tình huống này, chỉ cần hộ tông đại trận Đạo Lăng Thiên Tông vẫn còn, sẽ đủ để bảo vệ Đạo Lăng Thiên Tông không mất.
Thế nhưng sau trận chiến này, Đạo Lăng Thiên Tông sẽ mất đi cái bùa hộ mệnh cuối cùng này.
Nói cách khác, Diệp Lăng Vân đang dùng thời gian mười năm này của Đạo Lăng Thiên Tông, đổi lấy một Vân Mộng Chân.
- Đạo Lăng Thiên Tông ta lập tông vạn năm, xưa nay chưa bao giờ dựa vào phòng thủ để duy trì truyền thừa!
Trong mắt Diệp Lăng Vân lộ ra một tia lăng lệ, bước ra một bước, hung hãn giết về phía Mặc Kình.
Nếu như nói trước đó, chuyện quan trọng nhất đối với Diệp Lăng Vân là giết chết Bạch Nhạc, như vậy bây giờ là không tiếc bất cứ giá nào giết chết Mặc Kình.
Mặc Kình có Tỏa Hồn Liên, uy hiếp với Vân Mộng Chân thực sự quá lớn, lớn đến mức khiến cho Diệp Lăng Vân không dám đánh cược.
Trên đời này, phòng thủ tốt nhất chính là tiến công!
Muốn hóa giải nguy hiểm cho Vân Mộng Chân, biện pháp tốt nhất chính là trước khi Vân Mộng Chân ra khỏi thượng cổ cấm địa, trực tiếp giết chết Mặc Kình, cho dù dùng chính mệnh hắn đi đổi cũng được!
Mặc Kình cũng chỉ có thời gian một nén nhang để xuất thủ, chỉ cần ép được Mặc Kình thôi động lực lượng Tỏa Hồn Liên, là đã định trước kết cục đồng quy vu tận.
Ùng ùng!
Một quyền đập xuống, thiên địa biến sắc, dường như một quyền kia là thứ duy nhất trong toàn bộ thiên địa.
Rất nhiều người chỉ nghe nói Diệp Lăng Vân cường đại, nhưng căn bản chưa từng thấy Diệp Lăng Vân dưới trạng thái đỉnh phong!
Một quyền này giống như một cái đại thủ hung hăng bắt lấy trái tim tất cả mọi người!
Quá mạnh mẽ!
Đó căn bản không phải là lực lượng cùng một đẳng cấp.
Không nói quá chút nào, cường giả Tinh Hải Cảnh bình thường, ở dưới loại công kích này, căn bản không chống đỡ được một chiêu, đã trực tiếp bị miểu sát!
Thậm chí, ngay cả chưởng giáo tam đại Thiên Tông, ở dưới loại lực lượng này, cũng không có quá nhiều cơ hội để ngăn cản.
Ngoài Thông Thiên Ma Quân, cái này cũng đã là lực lượng gần siêu thoát nhất, hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, nghiền ép tất cả.
- Ha ha ha, tới hay lắm!
Đến mức này, Mặc Kình cũng buông bỏ tất cả bận tâm, trong nháy mắt liền thôi động lực lượng Tỏa Hồn Liên, một cỗ ma khí ngập trời hiện lên từ trên người hắn, không tránh không né đấm ra một quyền!
Giao phong trong chớp nhoáng này khiến cho toàn bộ thiên địa run rẩy, cho dù là những lão tổ Tinh Hải Cảnh kia, cũng không thể không lập tức lui lại, kéo ra khoảng cách hơn trăm thước với hai người này.
Nếu như bọn hắn tùy tiện xông vào loại chiến đấu này, quả thực chỉ có bị miểu sát.
Rốt cuộc giờ khắc này, hai vị cường giả mạnh nhất chính ma lưỡng đạo ngày xưa cũng bộc phát ra chiến lực đỉnh phong lần nữa.
- Diệp Lăng Vân, ngươi và ta tranh đấu cả đời, đều chưa phân thắng bại! Hôm nay kết thúc ở Đạo Lăng Sơn này đi! Ta cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc số mệnh đứng ở bên nào!
Mặc Kình Ma Quân cười ha ha một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ tiêu sái, cao giọng nói.
Một nén nhang thời gian!
Hai người đang đánh cuộc, trong một nén nhang thời gian này, Vân Mộng Chân có thể từ bên trong thượng cổ cấm địa đi ra hay không, Mặc Kình có thể ở trước khi bỏ mình, chém giết Vân Mộng Chân hay không!
Đối với hai người mà nói, chuyện quan trọng nhất bây giờ không phải là thắng bại, mà là thời gian!
Vấn đề ở chỗ... Đến tột cùng thời gian đứng về phía ai.
Bạch Nhạc đứng tại chỗ, sắc mặt cũng có vẻ hơi phức tạp.
Mặc dù trước đó hắn đã làm tốt dự định bỏ mình, nhưng chỉ cần có một cơ hội, ai lại nguyện ý chết?



Bạn cần đăng nhập để bình luận