Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 734 - Đông Hải, Bạch Nhạc Ta... Tới! (2)



Chương 734 - Đông Hải, Bạch Nhạc Ta... Tới! (2)




- Coong!
Gần như là trong nháy mắt, bội kiếm của một vị đệ tử Linh Tê Kiếm Tông bên cạnh chợt ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo hàn quang chém về phía Cổ Thành Vân.
Toàn bộ quá trình từ lúc kiếm ra khỏi vỏ, đến kiếm chém tới trước mặt Cổ Thành Vân, đều lưu loát sinh động như nước chảy mây trôi, lộ ra một loại khí tức hoàn mỹ.
Ầm!
Bàn tay Cổ Thành Vân chợt vỗ lên mũi kiếm, nhưng mà, kiếm phong lăng không chém xuống kia, lại lộ ra một luồng kiếm quang khiếp người, hời hợt ngăn trở một chưởng này, thậm chí dưới sự khinh thường, bàn tay Cổ Thành Vân vỗ tới kiếm phong, còn tràn ra một tia huyết sắc.
Mặc dù vết thương không lớn, nhưng xác thực là thương tổn được Cổ Thành Vân!
Cùng lúc đó, trường kiếm chuyển hướng trên không trung, rơi thẳng vào trong vỏ kiếm bên người đệ tử kia, quả thực giống như không có chuyện gì xảy ra.
Trong nháy mắt, con ngươi Cổ Thành Vân đột nhiên co rụt lại, cả người như rớt vào hầm đá!
Bất kể hắn kích động như thế nào, cũng cuối cùng không ngốc, lập tức nhận ra đối phương khủng bố.
Toàn bộ quá trình hời hợt, đối phương đứng ở kia thậm chí không nhúc nhích một chút nào, đã có thể khống chế trường kiếm người khác xuất ra khỏi vỏ, ngăn lại công kích của hắn, phần thực lực này, thật sự có chút nghe rợn cả người.
- Không có khả năng, ngươi không phải người Linh Tê Kiếm Tông, ngươi là ai?
Trong đầu hiện lên vô số ý niệm, nhưng không có bất kỳ một cái nào có liên hệ cùng đối phương.
Trong nháy mắt đó, Cổ Thành Vân thực sự hoài nghi, mình đụng phải Vệ Phạn Dạ Bắc Đẩu Tinh Cung!
Chỉ là, hình dạng Vệ Phạn Dạ hoàn toàn khác biệt người trước mặt, hơn nữa cũng không có đạo lý xuất hiện ở nơi này, còn ra mặt vì Linh Tê Kiếm Tông.
- Hình như ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, hờ hững nói.
- Các hạ, đây là chuyện giữa tông môn chúng ta và Linh Tê Kiếm Tông, ngoại nhân không được nhúng tay, đây là quy củ! Bất kể ngươi có thân phận gì, mạnh mẽ nhúng tay như này, đều sẽ làm hư quy củ, chẳng lẽ ngươi muốn là địch với toàn bộ tông môn Duyện Châu sao?
Cổ Thành Vân gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, lạnh giọng uy hiếp.
Chỉ là phần uy hiếp này có vẻ hơi ngoài mạnh trong yếu.
- Ngươi đã không nói, vậy ta sẽ đánh đến khi ngươi nguyện ý nói là được!
Bạch Nhạc lắc đầu, hời hợt mở miệng nói.
Trong lúc nói chuyện, Bạch Nhạc lật bàn tay một cái, trong chớp mắt, bội kiếm trên người các đệ tử Linh Tê Kiếm Tông ở xung quanh nhất thời cùng bay lên, mang theo một mảnh kiếm quang sáng như tuyết.
- Mượn kiếm dùng một lát!
Bạch Nhạc thong thả mở miệng, tùy ý nói một câu:
- Vừa rồi ngươi nói, muốn khiêu chiến tất cả đệ tử Linh Tê Kiếm Tông ta, vậy hiện tại ta trả lại câu nói này cho ngươi... Tất cả các ngươi cùng tiến lên đi!
Câu nói này vừa ra, tất cả đệ tử Linh Tê Kiếm Tông ở đây nhất thời hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào!
Trừ Khổng Từ và Lý Tử Vân ra, mười đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, chính là mười chuôi kiếm, giờ khắc này dưới sự khống chế của Bạch Nhạc, đồng thời giết về phía đám người tông môn kia!
Mười chuôi kiếm, chính là mười đạo kiếm quang huyễn lệ, tung hoành ngang dọc, trong nháy mắt hình thành một cảnh tượng đặc biệt!
Phi Kiếm Thuật!
Trên thực tế, coi như là những đệ tử Linh Tê Kiếm Tông này, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Nhạc thi triển Phi Kiếm Thuật, một màn này mang đến cho bọn hắn chấn động thật lớn.
Tuy bọn hắn biết Bạch Nhạc rất mạnh, nhưng bất kể là đồn đãi gì, cũng còn lâu mới bằng được cảnh tượng và sự chấn động lúc này!
Đương nhiên, bọn hắn không biết, đối với Bạch Nhạc mà nói, cái này cũng là lần đầu tiên thử, dùng Phi Kiếm Thuật khống chế nhiều kiếm như vậy đồng thời công phạt!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, chiến đấu dạng này, căn bản không có bất cứ áp lực gì, giống như luyện kiếm vậy, vừa lúc để hắn thử lý giải của mình với Phi Kiếm Thuật mấy ngày nay.
Tô Nhan nói, người đến bất thiện, vậy thì để mình dùng phương thức này, nói cho những người đến kia. ..
Đông Hải, Bạch Nhạc ta... Tới!
- Thật mạnh!
Hà Diêu đứng từ xa nhìn một màn này, trong mắt cũng không khỏi lộ ra vẻ ngưng trọng, ánh mắt có chút phức tạp, vừa có mừng rỡ, vừa có chút bất đắc dĩ uể oải.
Hắn tu kiếm cả đời, nhưng trong lòng hiểu rõ, cả đời này mình sẽ không đạt được cảnh giới như vậy.
Bạch Nhạc là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, nhưng cuối cùng Linh Tê Kiếm Tông lại không thể giữ được thiên tài dạng này.
- Cho tới bây giờ ta cũng không nghĩ qua... Kiếm còn có thể dùng như thế.
Từ Phong cười khổ một tiếng, nhìn Hà Diêu hỏi:
- Tông chủ, có thể mở rộng loại phương thức dùng kiếm này ra bổn tông hay không?
- Không làm được.
Hà Diêu lắc đầu, giải thích:
- Đây không phải là phi kiếm, mà là một loại phương thức khống chế kiếm đạo, không có lực khống chế hoàn mỹ với linh lực, không có cảm ngộ sâu sắc đối với kiếm đạo, căn bản không thể thi triển được loại thủ đoạn này... Mạnh mẽ bắt chước cũng chỉ có thể học theo người chẳng thành, còn quên cả cái vốn có, bắt chước bừa bãi.
Đúng là thực lực Từ Phong vẫn còn kém một chút, không nhìn thấu huyền cơ bên trong, nhưng Hà Diêu lại không giống, hắn biết rõ, muốn làm được bước này khó khăn bực nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận