Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 649 - Làm việc không theo lẽ thường



Chương 649 - Làm việc không theo lẽ thường




Lúc này, chỉ một câu đơn giản được nói ra từ trong miệng Chu Đông Dương lại lộ ra sát khí mạnh mẽ.
Đúng vậy, đúng là ông ta đã đồng ý với Bạch Nhạc, nhưng chí ít cũng phải đợi đến buổi sáng ngày mai, ông ta mới thực hiện hứa hẹn này.
Nhưng Bạch Nhạc có thể sống qua đêm nay không?
Bây giờ thành Duyễn Châu này, có bao nhiêu người muốn mạng của Bạch Nhạc đây?!
Mâu Kình Thần, Bạch Cốt Thần Giáo, truyền nhân của Ma Quân - Yến Bắc Thần, thậm chí còn có cả ông ta... Quá nhiều người muốn mạng của Bạch Nhạc, dưới tình huống như vậy, cuối cùng thì ai có thể thu hoạch được lợi ích lớn nhất vẫn còn rất khó nói, nhưng không thể nghi ngờ, Bạch Nhạc chắc chắn phải chết, chuyện này không thể nghi ngờ.
- Năm mươi vạn lần một.
- Năm mươi vạn lượng lần hai, có cao hơn nữa không?
Kim Tam trên đài vẫn ra sức kêu lên, nhưng giá năm mươi vạn linh thạch quả thực đã vượt qua giới hạn chấp nhận được của đại đa số người ở đây, nếu thực sự có năng lực cạnh tranh thì cũng sẽ không muốn tốn uổng số tiền này .
Vốn dĩ Kim Tam còn hy vọng Mâu Kình Thần ở phòng chữ Thiên số hai có thể tiếp tục quấy rối Bạch Nhạc, nhưng lúc này bên phía Mâu Kình Thần đột nhiên không lên tiếng, quả thực làm hắn có hơi thất vọng.
- Năm mươi vạn lần ba, thành giao!
Giải quyết dứt khoát, đồng nghĩa rằng lần đấu giá này đã hoàn toàn kết thúc.
Kim Tam vặn cơ thể mập mạp của mình, cầm lấy Uẩn Tinh Đan, thân thủ mạnh mẽ tự mang nó đến phòng chữ Thiên số ba trước rồi làm thủ tục cuối cùng.
Dù sao thì năm mươi vạn cũng không phải một con số nhỏ, không loại trừ khả năng đầu nóng lên kêu giá loạn, nhưng thực tế lại không thể trả nổi nhiều linh thạch như vậy!
Nếu quả thật là thế, không những kết quả của lần đấu giá này bị hủy bỏ, phải tiến hành đấu giá thêm một lần nữa, mà Bạch Nhạc cũng sẽ bị thương hội Càn Khôn trừng phạt, nhất định phải nộp một khoản bồi thường khổng lồ, đồng thời từ đó về sau, hắn cũng sẽ không được phép tham dự bất kỳ hội đấu giá nào của thương hội Càn Khôn.
- Bạch phủ chủ, ngài thật là hào phóng! Đêm nay ngài vung tiền như rác, thu hoạch rất phong phú!!!
Kim Tam cười híp mắt bước vào trong phòng, cung kính khom người ôm quyền hành lễ.
- Kim lão bản khách sáo quá, thu hoạch của các ngươi cũng không ít đâu!
Bạch Nhạc nhếch miệng nở nụ cười rạng rỡ, nhẹ giọng đáp lại.
- Còn không phải nhận ân tình của ngài hay sao?
Trên mặt Kim Tam vẫn cười híp mắt như cũ, hắn nâng bình ngọc chứa Uẩn Tinh Đan bên trong lên, nói:
- Uẩn Tinh Đan ở đây, hay là ngài kiểm nghiệm một chút?
Bạch Nhạc đương nhiên nghe ra được lời nói bóng gió của Kim Tam, kiểm hàng là giả, muốn đòi tiền là thật.
Chỉ là Bạch Nhạc cũng không quan tâm, hắn vốn không có ý định quỵt nợ, thuận tay tiếp nhận bình ngọc mở ra nhìn, quả đúng là Uẩn Tinh Đan thật, lúc này hắn mới khoan thai nói:
- Kim lão bản, năm mươi vạn linh thạch thì quá nhiều, ta cũng không có nhiều linh thạch hạ phẩm như vậy trên người.
Nghe thấy vậy, sắc mặt Kim Tam lập tức hơi thay đổi, lão hờ hững nói:
- Bạch phủ chủ, ngài đừng nói là để ta cùng ngài trở về Thanh Châu lấy tiền đấy nhé?
Bạch Nhạc không thèm để tâm tới phản ứng của Kim Tam mà khoan thai đáp:
- Kim lão bản hiểu lầm rồi, ý của ta đó là dùng linh thạch thượng phẩm để thanh toán, như thế có được không?
- Linh thạch thượng phẩm?
Trong nháy mắt, sắc mặt của Kim Tam lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, nào còn có bộ dạng lạnh lùng vừa nãy, trên cái mặt béo gần như có thể nở ra hoa:
- Chao ôi, Bạch phủ chủ của ta, ngài đừng làm ta sợ! Còn gọi Kim lão bản cái gì nữa, Tam mập, ngài cứ gọi ta là Tam mập là được rồi.
Bạch Nhạc cũng nghe lời, lần này hắn không từ chối, khóe miệng mỉm cười, khẽ đáp:
- Được! Tam mập, ngươi xem năm mươi vạn linh thạch này muốn quy đổi thành linh thạch thượng phẩm, thì ta cần đưa cho ngươi bao nhiêu?
Nếu dựa theo giá cả quy đổi bình thường, năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, đương nhiên cũng chẳng khác gì năm ngàn linh thạch thượng phẩm, nhưng trên thực tế khi thật sự muốn quy đổi nó ra thì chưa từng có ai đổi, nhất là khi quy đổi một số lượng lớn linh thạch thượng phẩm như vậy.
Mặc dù Bạch Nhạc hào phóng, vung tiền như rác, nhưng hắn lại không ngốc.
- Bạch phủ chủ, năm mươi vạn linh thạch, nếu ngài đều dùng linh thạch thượng phẩm để thanh toán, ta giảm giá cho ngài mười phần trăm, ngài chỉ cần trả bốn ngàn năm trăm linh thạch thượng phẩm là được.
Kim Tam hơi do dự một chút, sau lão mới cười híp mắt nói.
Giảm giá còn chín mươi phần trăm, chiết khấu như vậy đã coi như là vô cùng công bằng.
- Được!
Bạch Nhạc gật đầu, đầu ngón tay hắn gảy nhẹ, lập tức lấy ra bốn ngàn năm trăm linh thạch thượng phẩm từ trong giới chỉ, trực tiếp đặt ngay ngắn trên mặt đất.
Nhìn thấy đống linh thạch này, mắt Kim Tam lập tức sáng lên, với tầm mắt của lão, đương nhiên nhìn ra được phẩm chất của những linh thạch thượng phẩm này đều vô cùng tốt, hơn nữa còn không thiếu chút nào. Kim Tam phất tay áo một cái, trong nháy mắt đống linh thạch này đều đã được thu vào:
- Bạch phủ chủ hào phóng, Tam mập bội phục!



Bạn cần đăng nhập để bình luận