Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 978 - Một Mũi Tên Trúng Ba Con Chim Buổi Đấu Giá



Chương 978 - Một Mũi Tên Trúng Ba Con Chim Buổi Đấu Giá




Thời điểm đối mặt Bạch Nhạc, từng cái đều hung thần ác sát, nhưng khi đứng trước mặt Bạch Thanh Nhã, mỗi người lại cung cung kính kính, so với trước kia tuyệt đối là hai người khác nhau.
- Các ngươi ngồi xuống đi, ta đã cho người chuẩn bị rượu và thức ăn rồi, một lát nữa sẽ mang tới đây, để các ngươi trò chuyện.
Bạch Thanh Nhã chào hỏi mọi người một lát, cũng không có ở lâu, rất nhanh liền rời đi.
Thế nhưng đánh lạc hướng như thế, lại khiến người khác không tiếp tục gây chuyện nữa.
Sau khi tiệc rượu được mang lên, tất cả hạ nhân lui ra, Dương Bằng mới mở miệng nói:
- Bạch huynh đệ, ta nghe nói, người Càn Khôn thương hội đi cửa của các ngươi, lúc này mới dời thương hội đến Thanh Châu, ngươi rất quen thuộc với họ sao?
- Chưa nói tới quen thuộc, nhưng lúc ở Duyện Châu từng nhận một lần nhân tình của họ!
Bạch Nhạc lắc đầu, lập tức giải thích:
- Sao vậy, ngươi đã gặp qua họ?
- Tự nhiên gặp rồi.
Dương Bằng nhún nhún vai, nói:
- Tên mập mạp kia là người tinh ranh, ngươi vừa bằng lòng, hắn liền bái phỏng bổn tông, việc này, đều do ta xử lý.
Cuối cùng Kim Tam Bàn cũng chỉ là người do Ngô Văn Uyên phái ra mà thôi, muốn thành lập quan hệ cùng Thất Tinh Tông, thật sự không với tới được các tầng lớp tông chủ, ngược lại để Dương Bằng nổi là danh quần là áo lụa của Thất Tinh Tông tới tiếp đãi, là vừa đúng.
- Ngươi có nghe nói về vật phẩm áp trục của cuộc đấu giá kia chưa?
Dương Bằng nhìn Bạch Nhạc, hỏi lần nữa.
- Ồ? Làm sao vậy, có cái gì đặc biệt à?
Ban đầu Bạch Nhạc không để ý việc này lắm, nhưng sau khi nghe được lời này của Dương Bằng, lại nổi lên vài phần hứng thú.
- Xem ra ngươi cũng không biết, tên Kim Tam Bàn này, không nói chân tướng với ngươi!
Khóe miệng Dương Bằng khẽ nhếch, đắc ý nói.
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, nhưng cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Theo lý thuyết, nếu Kim Tam Bàn muốn bảo mật chuyện này, thì không nên nói ai, nhưng hết lần này tới lần khác, Dương Bằng lại biết, mà mình lại không biết, qua sự tình không phù hợp lẽ thường này, là có thể thấy được thủ đoạn của Dương Bằng rồi.
- Vật phẩm áp trục, là một cuốn thủ thư, do luyện khí đại sư nổi danh nhất Đại Càn Vương Triều, Diệp Huyền đại sư tự tay viết! Cầm được sách này, là có thể mời Diệp Huyền đại sư, tự tay chế tạo một kiện binh khí hoặc là hộ thân pháp bảo cho ngươi!
Nghe thế, con ngươi Bạch Nhạc hơi giật giật một cái khó có thể nhận ra.
Không trách được Kim Tam Bàn không có đề cập với mình, hóa ra hắn đã sớm nói qua, chỉ là trước đó không có chút rõ ràng mà thôi!
Tâm niệm hơi chuyển, Bạch Nhạc lập tức hiểu ra.
Chỉ sợ cuốn thủ thư nay là Kim Tam Bàn cố ý lấy ra câu cá, mục đích chính là nhắc nhở mình cơ hội lần này khó có được, hơn nữa, cuốn thủ thư này vốn chờ bán cho mình nhưng lấy việc đấu giá để che giấu tai mắt người khác.
Lúc này mới thật là một mũi tên trúng ba con chim!
Chẳng những có tác dụng nhắc nhở mình, hơn nữa còn chuẩn bị cho mình một cái lý do tốt nhất, mời Diệp Huyền đại sư chế tạo khôi giáp trạng bị cho Thanh Vân Kỵ, trừ cái đó ra, còn có thể lợi dụng cơ hội này, làm giàu cho Càn Khôn thương hội, nhất cử tam tiện, hoàn mỹ tới đỉnh phong.
Dương Bằng cũng không ngốc, nhìn thấy phản ứng của Bạch Nhạc, lập tức ý thức đến cái gì:
- Sao vậy, ngươi cũng biết sao?
Tâm niệm Bạch Nhạc thay đổi thật nhanh, nhưng vẫn chậm rãi mở miệng nói:
- Kim Tam Bàn từng đề cập qua, có thể giúp ta liên hệ Diệp Huyền đại sư, chế tạo khôi giáp và binh khí cho Thanh Vân Kỵ!
Câu nói này vừa ra, lập tức khiến cho Dương Bằng sợ nhảy dựng lên.
- Ngươi nói cái gì?
Không phải hắn ngạc nhiên, mà là chuyện này thật sự quá lớn, một khi trở thành sự thật, sợ là sẽ phải đánh giá lại thực lực hiện tại của Thanh Châu lần nữa!
Bản thân ba nghìn Thanh Vân Kỵ đã là một cỗ lực lượng không thể coi thường.
Nếu được trang bị khôi giáp và binh khí do Diệp Huyền đại sư chế tạo, sẽ nghiễm nhiên trở thành một con vô địch chi sư, đệ tử các tông môn bình thường, đối mặt với Thanh Vân Kỵ, quả thực không có sức đánh trả chút nào.
Đừng thấy thực lực Dương Bằng dường như không cao, nhưng những chuyện này hắn biết rất rõ, so với ai khác càng nhìn xa hơn.
- Không đúng, coi như ngươi có thể lấy được thủ thư... Thì ngươi lấy đâu ra nhiều linh thạch để chế tạo khôi giáp và binh khí trang bị cho Thanh Vân Kỵ như vậy?
Một ý nghĩ chợt lóe lên, Dương Bằng lập tức nắm bắt được vấn đề mấu chốt bên trong.
Mặc dù Diệp Huyền đại sư lợi hại, nhưng cuối cùng cũng không có khả năng nói dối, càng không thể nào chế tạo miễn phí cho Bạch Nhạc, số lượng lớn như vậy, cũng không thể là Càn Khôn thương hội đưa cho?
- Ta có một ít linh thạch, Kim Tam Bàn cũng đồng ý với ta, có thể dàn xếp giúp ta, sau này dùng tài chính Thanh Châu, từ từ thanh toán từng nhóm.
Mí mắt Bạch Nhạc hơi giật giật, thuận miệng giải thích.
Lời này tự nhiên là giả, nhưng dưới tình huống không bại lộ thân phận, hắn thực sự không có lý do gì, có thể giải thích tại sao bản thân có nhiều linh thạch như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận