Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 348 - Pháp môn dẫn linh (2)



Chương 348 - Pháp môn dẫn linh (2)




Bạch Nhạc ngộ ra kiếm đạo, nhưng từ sau khi bước vào Linh Phủ Cảnh liền phát hiện, cứ dựa theo kinh nghiệm trước đây để hấp thu linh lực, tốc độ sẽ vô cùng chậm, đấy cũng là nguyên do hắn ý thức được mình cần có một môn công pháp huyền môn đỉnh cấp.
Giờ đây, trong xung kích linh lực lại cất chứa pháp môn dẫn linh, từ khía cạnh nào đó có thể bù đắp thiếu sót hắn đang mắc phải.
Ý thức được điểm này, Bạch Nhạc há sẽ còn sốt ruột rời đi, lập tức bắt đầu cùng theo đám đệ tử Dẫn Linh Cảnh, khoanh chân ngồi xuống cảm ngộ pháp môn trong đó.
Đương nhiên, lấy thực lực và kiến thức bây giờ của Bạch Nhạc, muốn cảm ngộ, tự nhiên sẽ càng dễ dàng.
Chỉ sau hai ba canh giờ ngắn ngủi, Bạch Nhạc liền nắm giữ được bí quyết, như thế, đối với Bạch Nhạc mà nói, mỗi lần linh lực xung kích chẳng những không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, ngược lại còn có thể hấp thu những linh lực kia, biến thành của mình.
Làm đến bước này, Bạch Nhạc mới đứng dậy, gia tốc chạy tới vị trí ngôi sao trung tâm.
Nhưng mà, Bạch Nhạc lại không biết, trong lúc hắn nấn ná ở chỗ này, ba người Lý Phù Nam, Văn Trạch, Mạc Vô Tình đi nhanh nhất đã bước vào tầng thứ ba!
... ... ..
Ba!
Loạn Ly Tiên hung hăng quất ra, lúc này Mạc Vân Tô không khỏi có chút nhếch nhác, hai tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông trước mặt đã đuổi theo hắn sắp được một canh giờ, hơn nữa mỗi lần còn nhân lúc linh lực xung kích để ra tay tấn công, khiến hắn mệt mỏi ứng phó.
Đám ma tu này căn bản không có ý mượn cơ hội tu luyện tham ngộ, chỉ ỷ vào thân thể cường hãn, ngạnh kháng linh lực xung kích, nhân đó ngăn cản hắn tham ngộ.
Mạc Vân Tô vốn thuộc nhóm người đầu tiên xông vào tầng thứ hai, nhưng đến nay lại bị hai người kia cường hành kéo chặt bước chân.
Đáng hận nhất là, một khi hắn dựa sát tới chỗ đệ tử chính đạo, đối phương lập tức sẽ thối lui.
Nhưng vấn đề ở chỗ, với tình hình bây giờ, ai nấy đều nỗ lực xông tới tìm kiếm cơ duyên, không muốn kết bạn mà đi, khăng khăng hai tên đáng chết kia phảng phất như keo da chú cứ dán chặt lấy hắn, cắt đuôi thế nào đều không vứt ra được.
Đương nhiên, thật ra trong lòng Mạc Vân Tô cũng biết, chỉ cần hắn nguyện ý lùi ra sau, đối phương quá nửa sẽ không tiếp tục đuổi theo hắn.
Nhưng mà... Tới nước này rồi, nghĩ cách vượt lên người khác còn không kịp, há chịu nguyện ý lui về.
Trước kia ở tông môn bị Văn Trạch làm nhục, trong lòng Mạc Vân Tô vốn đang nín một bụng lửa, chỉ mong giành được thành tích càng tốt, vãn hồi mặt mũi, nhân tiện hóa giải mâu thuẫn với Hà Tương Tư.
Hết thảy những điều này đều khiến hắn không cách nào lui lại.
Đầu bên kia, tình cảnh của Hà Tương Tư cũng không khá hơn Mạc Vân Tô là bao.
Luận thực lực, nàng và Mạc Vân Tô chênh lệch không xa, chỉ là nàng vì tìm kiếm tung tích Bạch Nhạc nên mới lạc hậu một chút. Đáng tiếc là, mặc dù nàng rất dụng tâm đi tìm, song vẫn một mực không thấy được tung tích Bạch Nhạc.
Sau khi bước đến tầng thứ hai, nàng cũng bị một tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tập kích! Quan trọng hơn cả là, bản thân nàng vốn tu đạo pháp, nhưng mỗi khi linh lực xung kích đánh tới lại sẽ nhiễu loạn đạo pháp, khiến thực lực nàng giảm mạnh.
Thế là, nàng chịu chút thiệt nhỏ trên tay đối phương.
Càng trọng yếu hơn là, Hà Tương Tư có dự cảm, sợ rằng đối phương không chỉ có một mình.
... ... ... ......
Phốc!
Miệng phun ra một búng máu tươi, một tên đệ tử Thất Tinh Tông bay ngược ra sau, hung hăng nện xuống đất.
Xung quanh có không ít người đang gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh ở lối vào tầng thứ hai kia, lại hoàn toàn không cách nào làm gì được.
Thời gian trôi qua lâu vậy rồi, cường giả Linh Phủ Cảnh chính đạo sớm đã vào hết tầng thứ hai, còn ở lại chỗ này đa phần đều là đệ tử Dẫn Linh Cảnh.
Có thể nói, Dẫn Linh Cảnh đi được tới đây đều là thiên tài xuất sắc, hơn nữa không ít người trong đó còn từ trong linh lực xung kích cảm ngộ ra một ít huyền cơ, đối với bọn hắn mà nói, bước vào tầng thứ hai, khả năng cao chính là cơ duyên đột phá.
Khăng khăng lại bị đối phương cường hoành ngăn ở chỗ này.
Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi, số đệ tử bị buộc phải bóp nát lệnh bài thân phận truyền ra Thất Tinh Tháp đã lên hơn hơn hai mươi người, thậm chí có mấy người tính cách cương liệt, không chịu bị tống ra Thất Tinh Tháp, trực tiếp bị đối phương đánh chết.
Lúc Bạch Nhạc chạy tới, vừa khéo liền chứng kiến cảnh này.
Tức thì, Bạch Nhạc hiểu ra ý đồ đối phương, trên người không khỏi cuộn lên sát khí khủng bố.

- Người Huyết Ảnh Ma Tông đúng là có tiền đồ quá nhỉ, ở lại đây bắt nạt đệ tử Dẫn Linh Cảnh, vui không?
Tự tay đỡ lấy tên đệ tử Thất Tinh Tông bị đánh bay đi ra kia, trong mắt Bạch Nhạc chớp qua một tia hàn ý, nhàn nhạt mở miệng nói.
- Bạch sư huynh!
Chớp mắt, Bạch Nhạc liền bị nhận ra, đám đệ tử Thất Tinh Tông bị ngăn lại ở đây lập tức tinh thần đại chấn, hưng phấn kêu lên.
Thoáng chốc ngắn ngủi, gần như toàn bộ đệ tử xung quanh đều hướng về phía Bạch Nhạc khom lưng hành lễ.
Tròng mắt tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia đột nhiên co rụt lại, nhìn vào Bạch Nhạc, trong mắt hiện đầy vẻ khó mà tin tưởng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận