Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1087 - Ép hắn đánh cược tiếp (2)



Chương 1087 - Ép hắn đánh cược tiếp (2)




Vệ Phạm Dạ cười lạnh một tiếng, tiếp tục nhấn mạnh:
- Lúc ở Từ Châu, Thất Tinh Tông bất ngờ bị Thận Lâu Vương tấn công, hai người Bạch Nhạc và Mộng Thiên Thu bị bắt đi, nhưng cuối cùng chỉ có Mộng Thiên Thu bỏ mình, mà Bạch Nhạc lại không mất một sợi lông sợi tóc nào đi lên Đạo Lăng sơn, Triệu sư huynh không cảm thấy kỳ lạ à? Còn có trước kia bên Ma Đạo truyền ra một tin tức nói trong trận chiến với Giang Lăng, Thận Lâu Vương cũng là do Yến Bắc Thần giả mạo. Thử hỏi nếu Bạch Nhạc không phải Yến Bắc Thần, lúc Thận Lâu Vương muốn giết hắn là có thể gặp được Yến Bắc Thần, có chuyện trùng hợp như thế sao? Chẳng lẽ Yến Bắc Thần này không làm gì cả, ngày đêm canh giữ ở bên cạnh Bạch Nhạc à?
Trong lòng Triệu Thụy giật thót, đến giờ phút này hắn đã tin năm phần.
Chỉ là điều mà Vệ Phạm Dạ muốn đâu chỉ có năm phần.
Ánh mắt Vệ Phạm Dạ ẩn dấu một tia sắc bén, hắn tiếp tục nói:
- Trong thời gian ba năm ngắn ngủi, từ một tên tạp dịch không có một tí căn cơ nào, đến bây giờ đã trở thành phủ chủ của Thanh Châu vang danh thiên hạ, Triệu sư huynh cho rằng đây là do có sự quan tâm của Thánh Nữ nên có thể làm được sao? Còn có thái độ của Thánh Nữ đối với hắn, nhìn như người xa lạ, nhưng trên thực tế nếu quả thật đã từng có một đoạn thời gian dẫn dắt Bạch Nhạc ở Linh Tê Kiếm Tông thì cần gì phải keo kiệt mấy cái nhìn như thế ?
- Triệu sư huynh, huynh vẫn chưa hiểu sao? Đấy là do Thánh Nữ đã sinh tình cảm với hắn đó. Nếu bây giờ không nhanh chóng cho Thánh Nữ thấy bộ mặt thật của Bạch Nhạc thì đến lúc Thánh Nữ lún sâu vào tình ái, tất cả đã không kịp nữa rồi.
Tất cả lời nói trước đó đều chỉ là làm nền, chỉ là mê hoặc nhưng đến câu này chính là đâm vào uy hiếp lớn nhất trong lòng Triệu Thụy, một kích trí mạng.
- Ngươi thử dám nói xấu Thánh Nữ thêm một câu nữa xem?
Cả người Triệu Thụy tỏa ra sát khí mãnh liệt, giống như sắp nổ tung đến nơi.
Chỉ là Vệ Phạm Dạ chẳng có chút sợ hãi nào khi đối mặt với bộ dạng này của Triệu Thụy.
- Triệu sư huynh, huynh sợ sao?
- Sợ, không việc gì phải sợ cả. Chúng ta muốn chính là tự tay lột bộ mặt giả tạo của Bạch Nhạc xuống trước mặt Thánh Nữ, tự tay giết chết hắn, đoạt lại Côn Ngô Kiếm. Đến lúc đó, chẳng lẽ Triệu sư huynh còn sợ không có được trái tim Thánh Nữ à?
Yên lặng.
Yên lặng như chết.
Sắc mặt Triệu Thụy có hơi dữ dằn, nhưng cuối cùng vẫn dần dần bình tĩnh lại.
Không thể không nói, phen này Vệ Phạm Dạ đã thành công đánh động Triệu Thụy.
Giọng điệu Triệu Thụy trầm xuống, từ tốn nói:
- Vệ Phạm Dạ, ta sẽ nhớ kỹ ngươi. Nếu như tất cả đều là thật, ta sẽ nhận người bằng hữu là ngươi, chẳng những bảo đảm cho ngươi tiền đồ vô lượng mà còn có thể giúp Bắc Đẩu Tinh Cung của ngươi khống chế toàn bộ Duyễn Châu.
Khóe miệng Triệu Thụy cong lên một độ cong điên cuồng, hắn lạnh lùng nói:
- Nhưng nếu chuyện này là giả, ta thề ta nhất định sẽ khiến ngươi cảm thấy hối hận khi đã sống trên đời này.
Vệ Phạm Dạ bình tĩnh nhìn Triệu Thụy, hắn không hề sợ hãi, tự nhiên mà đưa tay ra.
- Như huynh mong muốn.
Triệu Thụy trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn đưa tay ra, vỗ tay ăn thề với Vệ Phạm Dạ.
Bốp.
Làm xong hết tất cả, lúc này trên mặt Vệ Phạm Dạ mới lần nữa nở một nụ cười rạng rỡ.
- Triệu sư huynh, bây giờ chúng ta có thể thảo luận một chút về việc làm thế nào để vạch trần bộ mặt thật của Bạch Nhạc.
Triệu Thụy ngẩng đầu nhìn Vệ Phạm Dạ, hạ giọng nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt Vệ Phạm Dạ hiện lên tia lạnh lẽo, hắn trầm giọng nói:
- Rất đơn giản, ép hắn ra tay. Hôm nay trận đấu của hắn với Đinh Khôn, chắc chắn Triệu sư huynh cũng nghe nói rồi. Mặc dù hắn thắng nhưng mà là dựa vào vận khí mà cược thắng. Thực lực của Đinh Khôn không bằng hắn, nhưng hắn không dám ngọc vỡ đá nát với Đinh Khôn, bởi vì sợ sẽ bại lộ sơ hở, khiến người ta nhận ra thân phận của hắn.
- Loại chuyện như cược mạng này, Lần một, lần hai còn được nhưng hắn còn có thể cược liên tục lần ba, lần bốn hay sao? Cho dù vận khí của Bạch Nhạc có tốt đến thế nào đi chăng nữa, chẳng lẽ lần nào cũng cược thắng hay sao?
- Nếu hắn đã thích cược như thế thì cứ để hắn cược cho đã. Lấy thân phận của Triệu sư huynh, vào lúc dự tuyển Đại hội Đạo Môn, chọn cho hắn mấy đối thủ lợi hại, chắc cũng không khó lắm nhỉ?
- Chúng ta chẳng cần làm gì cả, chỉ cần ép hắn cược tiếp. Lẳng lặng chờ đến lúc hắn cược thua là được rồi.
Tất cả các đỉnh núi trên Đạo Lăng Thiên Tông cũng không tính là quá lớn, muốn chứa đựng nhiều người tới so tài như vậy e là không dễ dàng.
Vốn dĩ Bạch Nhạc còn có chút tò mò Đạo Lăng Thiên Tông sẽ xử lý như thế nào. Nhưng mà, lúc Đại môn Đạo Hội chính thức bắt đầu, hắn lại bị tác phẩm to lớn của Đạo Lăng Thiên Tông làm cho sợ ngây người.
Lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung, Bạch Nhạc đã từng thấy Vân Hải Tiên Kiều, chỉ có đêm trăng tròn mới để cho người khác bước vào Thiên Cung.
Bây giờ ở Đạo Lăng Thiên Tông, Bạch Nhạc lại lần nữa thấy được tác phẩm tương tự.



Bạn cần đăng nhập để bình luận